Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 673

Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:49:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

673. Lại là ngươi chứ còn ai vào đây!

Lúc này, trong đầu Phượng Khê cứ thế mà hiện lên đủ loại đan dược thần kỳ như: Bồng Bềnh Đan khiến người lâng lâng không tỉnh dậy, Say Sinh Tán khiến ngủ li bì mấy ngày không dậy nổi, Phấn Ngứa khiến người ta muốn cào rách da, thậm chí nàng còn... nghĩ đến cả Đa Tử Đa Phúc Đan.

Dĩ nhiên, nàng cũng chỉ nghĩ cho vui thôi, vì để giữ lấy cái mạng nhỏ này, vẫn nên từ bỏ mấy suy nghĩ không thiết thực kia.

Nhưng nàng không thể cứ để Đào Ngột ăn đan dược như uống nước vậy được. Dù trình độ luyện đan của nàng có cao hơn nữa, cũng chịu không nổi nó ăn kiểu đó.

Mắt nàng xoay một vòng, bày mưu tính kế xong xuôi.

"Thần Thú đại nhân, ngài chịu ăn đan dược do ta luyện chế, đó là vinh hạnh to lớn của ta. Đừng nói ngài chủ động mở lời, dù ngài không nói, ta cũng nên kính dâng một phần tâm ý.

Có điều, đan này tên là Xá Miễn Đan, ẩn chứa lực lượng của thời gian, mà cái Vực này cũng có liên quan đến lực lượng ấy. Ta sợ ngài ăn nhiều sẽ dẫn tới mấy chuyện ngoài dự đoán.

Dĩ nhiên, ta cũng không rành mấy về lực lượng thời gian, còn ngài thì tinh thông hơn ta nhiều, ngài thấy thế nào?"

Đào Ngột thực ra chẳng thấy có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng nghĩ lại, nó thật sự không muốn vì một viên đan mà xui xẻo ch/ết ngang, nên đành nuốt nước bọt đánh ực một cái:

"Ngươi nói cũng có lý, vậy... để sau hẵng ăn, ngươi giữ cho ta, đợi ta ra ngoài rồi tính tiếp."

Phượng Khê lập tức gật đầu đồng ý, vẻ mặt ngoan ngoãn.

Lúc này, Mộc Kiếm mở màn chế độ “Thổi phồng lấy le”:

"Chủ nhân à, đúng là chỉ có ngài mới xử được nó nha!

Tùy tiện bịa lý do cũng lừa nó chạy rớt dép!"

"Với cái đầu óc như nó, ngươi mà đem nó đi bán, chắc nó còn giúp huynh kiếm lời nữa cơ!"

"Giờ thì ta hiểu vì sao nó bị đưa vào danh sách hung thú rồi, vì ngoài ‘hung’ ra thì chẳng còn gì khác!"

...

Ban đầu Phượng Khê chẳng ưa gì Mộc Kiếm, vì con hàng này hay tự tiện làm bậy, lại còn thích lén ăn vụng.

Nhưng dạo gần đây Mộc Kiếm biểu hiện không tệ, nhất là vụ giúp nàng thu phục Mật Hoan Khư Thú, phối hợp rất ăn ý. Bởi vậy nàng cũng dần thay đổi cái nhìn với nó.

Tiện thì tiện thật, nhưng chưa đến mức khiến người khác bực.

Cho nên, tuy biết rõ Mộc Kiếm nịnh hót để trốn đào dược, nàng vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-673.html.]

Phượng Khê vừa hưởng thụ lời khen hoa mỹ từ Mộc Kiếm, vừa tiếp tục luyện Xá Miễn Đan.

Một lò... rồi lại một lò... lại một lò nữa...

Tuy không phải tốn quá nhiều sức lực, nhưng làm hoài cũng thấy hơi mệt.

Dù sao nàng cũng không thích mấy công việc lặp đi lặp lại nhàm chán, nếu không thì đã chẳng nghĩ ra cách khắc phù thay thế rồi.

Ngay lúc nàng đang định nhăn mặt vì chán, Mộc Kiếm lại nói:

"Chủ nhân, Thôn Thiên Đỉnh chẳng phải là dựa vào nuốt đồ để thăng cấp à? Vậy thì cứ cho nó ăn thôi chứ lo gì?

Ví dụ như một cái lò thường luyện được mười viên, nó ăn một cái lò, hẳn là phải luyện được hai mươi viên, ăn mười cái lò thì phải được cả trăm viên chứ!

Bao năm nay nó ăn không dưới tám trăm cái lò luyện đan rồi còn gì?!

Gần đây còn nuốt luôn cả Quá Hư Phiên Thiên Lô cơ mà! Nên ta thấy nó chắc chắn phải luyện được một vạn viên thuốc một lượt!"

Thôn Thiên Đỉnh: % $### $#@%@@% $ $&

Một vạn viên?

Con mẹ nó! Trước tiên ta phải luyện cái thằng này cho rồi!

Dù Phượng Khê cũng thấy Mộc Kiếm nói nghe hơi xàm, nhưng nghĩ kỹ lại... cũng có chút lý.

Cái này giống như nấu ăn vậy. Cái nồi nhỏ với cái nồi to thì sức chứa khác nhau là chuyện đương nhiên.

Vì thế, nàng suy nghĩ một chút, rồi bắt đầu nhét dược liệu vào Thôn Thiên Đỉnh, hẳn một mẻ nấu ra cả trăm viên thuốc.

Thôn Thiên Đỉnh: "..."

Ngươi định nhét cho ta nổ bụng sống luôn đấy à!

Ta nói này, cho dù ngươi tin mấy lời nhảm kia thì cũng phải xem xét chứ?

Vừa mở miệng liền bắt ta luyện hẳn trăm viên?

Không sợ phí hết đống dược thảo à?!

Nó nào biết, Phượng Khê nhét nhiều như vậy cũng là đang thử. Nếu có thể giả vờ ra tay tới mức ấy, thì hẳn là đã nắm chắc bảy tám phần luyện được.

Thôn Thiên Đỉnh tuy “ăn khỏe”, nhưng nói về chơi tâm cơ, vẫn còn thua xa cái vị chủ nhân vô sỉ này!

Loading...