Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 686

Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:50:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

686. Phía dưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngục Chủ đã nhận được tin Giang Hữu đã ch/ết.

Bởi vì trong tay Giám sát sứ có một loại Linh khí kết nối với hồn đăng, chỉ cần có ngục tốt nào tử vong, Linh khí sẽ lập tức có phản ứng.

Sắc mặt Ngục Chủ u ám, nhíu chặt mày.

Đặc biệt là sau khi biết trận pháp truyền tống ở tầng hai nhà tù cũng đã bị phá hủy.

Xem ra, hiện tại chỉ còn một lối vào duy nhất là thông qua tầng ba của nhà tù.

Phía dưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tuy nhiên, có một điểm có thể khẳng định: việc xích thời không bị tổn hại nhất định có liên quan đến lòng đất, cũng như trận động đất kỳ lạ kia.

Khi hắn thấy Nguyên Trọng bị truyền tống ngược lên, còn sống trở lại, liền lập tức lấy ra ba viên đan dược nhét vào miệng hắn.

Một vị Giám sát sứ hiểu biết không khỏi trợn mắt há hốc mồm, ba viên đan dược đó đều là đan dược cấp cao, giá trị không hề nhỏ. Lần này, Ngục Chủ thực sự đã dốc toàn lực.

Gần như chỉ trong chớp mắt, Nguyên Trọng mở mắt.

Ngay sau đó liền hét lên một tiếng rồi muốn vùng dậy bỏ chạy.

Thấy vẻ mặt hoảng loạn của hắn, Ngục Chủ và những người khác liền hiểu, hắn nhất định đã gặp phải chuyện kinh hoàng bên dưới.

Sau khi trấn an hắn một chút, Ngục Chủ mới hỏi:

“Phía dưới rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Còn tên ngục tốt kia đâu?”

Nguyên Trọng run rẩy trả lời:

“Giang Hữu ch/ết rồi… bị khư thú gi/ết chế/t… bên dưới toàn là khư thú, đáng sợ lắm!”

Ngục Chủ nhíu mày: “Ngươi nói toàn là khư thú? Loại gì? Cấp độ nào?”

“Ta… ta cũng không rõ lắm… hình như đều là khư thú sở hữu thú hạch màu đỏ, chủ yếu là số lượng rất nhiều, ít nhất cũng phải hơn hai trăm con.

Chúng đang… đang tranh đoạt, à không, cướp giật gì đó.”

Ngục Chủ thấy ánh mắt Nguyên Trọng có phần lấp liếm, bèn phóng ra một tia uy áp:

“Hử?”

Nguyên Trọng vốn đã trọng thương, vừa bị áp lực này liền phun ra một ngụm m/áu, mặt mày tái nhợt như giấy, thân thể run rẩy như cành liễu trong gió.

“Ngục Chủ tha mạng! Ngục Chủ tha mạng!

Thật ra bọn khư thú đó đang tranh đoạt Thời Toa thạch… dưới đó vương vãi rất nhiều Thời Toa thạch, viên nhỏ nhất cũng bằng hạt lạc, viên lớn nhất thì… lớn bằng cái chậu rửa mặt nhỏ!

Giang Hữu vì quá tham lam mà bị khư thú gi/ết ch/ết…

Ta chỉ nhặt được một viên rồi nhanh chóng bò lên đài truyền tống, mới giữ được cái mạng nhỏ này…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-686.html.]

Nói rồi, Nguyên Trọng đau lòng lấy ra một viên Thời Toa thạch to cỡ quả đấm.

Các Giám sát sứ ai nấy đều kinh ngạc tột độ!

Trước đó, viên Thời Toa thạch lớn nhất bọn họ từng thấy cũng chỉ to bằng hạt đào. Chưa từng ai thấy viên nào lớn cỡ này!

Tên ngục tốt kia lại nói dưới đó rải rác toàn Thời Toa thạch? Còn có loại to như cái chậu rửa mặt?

Trời ơi!

Điều này… có thể sao?!

Nhưng viên đá to bằng quả đ.ấ.m trước mắt khiến bọn họ không thể không tin.

Sắc mặt Ngục Chủ liên tục biến đổi. Hắn biết nhiều hơn đám Giám sát sứ, nên càng nghĩ sâu xa hơn.

editor: bemeobosua

Có khả năng chính là vì lượng lớn Thời Toa thạch xuất hiện dưới lòng đất, mới khiến xích thời không bị tổn hại?

Tuy chưa thể xác định nguyên nhân cụ thể, nhưng việc bên dưới có rất nhiều Thời Toa thạch là sự thật.

Tầng ba dưới lòng đất chỉ có khư thú sở hữu thú hạch đỏ tồn tại, mà khu vực gần đó là một hồ nước, các khư thú dưới nước không thể lên bờ.

Hồ nước ấy cũng ngăn cách khư thú có thú hạch đen.

Nếu chỉ có loại khư thú màu đỏ kia, thì hắn hoàn toàn có thể xuống dưới rồi bình yên trở lên.

Tay hắn hơi run.

Hắn lại hỏi kỹ thêm một số chi tiết, và Nguyên Trọng trả lời trôi chảy.

Lúc này Ngục Chủ mới hoàn toàn tin tưởng lời Nguyên Trọng nói.

Cũng phải cảm ơn cấm chế thần thức kia, nếu không có nó, với tính cách đa nghi của Ngục Chủ, e rằng hắn đã dùng thuật sưu hồn rồi.

Nguyên Trọng có tư tâm riêng, nên không dám để Ngục Chủ đụng vào cấm chế thần thức, sợ bị cấp trên nghi ngờ.

Ngục Chủ quay sang dặn dò các Giám sát sứ:

“Khư thú bên dưới đông đảo, với tu vi của các ngươi thì không thể chống lại được. Bản tọa sẽ tự mình xuống đó xem xét.

Các ngươi trấn giữ chặt lối vào trận truyền tống, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.”

Sau đó nhìn về phía Nguyên Trọng:

“Ngươi đi theo ta xuống.”

Nguyên Trọng lộ vẻ mặt không muốn nhưng lại không thể từ chối:

“Vâng…”

Thấy hắn như vậy, chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng Ngục Chủ cũng tan biến.

Sau khi dặn dò các Giám sát sứ thêm một lượt, Ngục Chủ mới cùng Nguyên Trọng bước lên bàn truyền tống…

Loading...