Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:50:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

688. Vui một mình sao bằng vui chung!

Ngục Chủ chớp mắt một cái, nghi ngờ không biết mình có đang mắc kẹt trong ảo trận không.

Bằng không thì sao lại có kẻ trước mắt tự xưng là Ngục Chủ?

Rõ ràng hắn mới là Ngục Chủ thật cơ mà!

Hắn lạnh lùng cười một tiếng:

“Đừng có giả ngu ở đây nữa, bản tọa hỏi ngươi, đầu hàng hay không đầu hàng?!”

Phượng Khê bĩu môi:

“Bản tọa? Ngươi một Ngục Chủ hết thời cũng không biết ngượng mà tự xưng bản tọa à?

Thôi được, bản Ngục Chủ lười đôi co với ngươi. Ta hỏi lại lần nữa, ngươi muốn c/hết kiểu gì?

Bóp ch/ết, đè ch/ết, dọa ch/ết, đ.â.m ch/ết, ch/ết đuối hay là trúng độc mà ch/ết?”

Ngục Chủ tức đến phát cười.

“Xem ra ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”

Vừa dứt lời, hắn lập tức vung kiếm c.h.é.m về phía Phượng Khê.

“Khoan khoan khoan! Ta còn một câu quan trọng chưa nói, nghe xong rồi đánh cũng chưa muộn chứ!”

Ngục Chủ lạnh giọng: “Nói!”

“Vai phải của ngươi bị thương trong trận phải không? Có thấy gì bất thường không?

Nói thật cho ngươi biết, cái trận đó không phải Thất Sát Ngũ Tuyệt Trận bình thường đâu, là bản cô nương cải tiến lại, Thất Sát Ngũ Độc Trận, ngươi trúng độc rồi đó!”

Ngục Chủ khinh thường hừ một tiếng:

“Ngươi tưởng mấy lời đó gạt được bản tọa à? Trận này có độc hay không, bản tọa rõ hơn ai hết!”

Phượng Khê nhún vai:

“Không tin cũng chẳng sao. Vậy ngươi cứ chờ độc phát mà ch/ết nhé!

Không phải muốn động thủ sao? Tới đi! Đúng lúc giúp ngươi ép độc ra ngoài!”

Ngục Chủ lại thử vận nội lực kiểm tra trong người, quả thật không phát hiện thấy độc gì.

Nhưng không hiểu sao, vai phải lại bắt đầu thấy hơi nặng nề, lòng cũng hơi xao động.

Hắn nghiến răng: Dù có trúng độc thật hay không, cứ bắt được ả điên này đã rồi tính!

Nghĩ là làm, hắn lại c.h.é.m kiếm về phía Phượng Khê.

Dù hắn cho rằng đối phó một đứa tép riu như Phượng Khê căn bản không cần dùng đến kiếm, nhưng vì muốn tốc chiến tốc thắng, cũng đành xuống tay thật.

Kiếm quang bổ xuống, mặt đất bị chẻ ra một rãnh sâu, khiến đám phạm nhân đang xem vội vàng lùi về sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-688.html.]

Bọn họ dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng thấy thực lực của Ngục Chủ lại cao thâm như vậy, vẫn không khỏi hoảng sợ.

Ngục Chủ thấy bọn chúng sợ hãi như vậy, trong lòng cười lạnh:

Bọn ô hợp này cũng chỉ như mấy con sâu con kiến, lấy gì đòi sánh với ánh mặt trời mặt trăng?

Hắn nhìn Phượng Khê đang chật vật tránh kiếm, gằn giọng:

“Bản tọa cho ngươi cơ hội cuối cùng, đầu hàng hay là…”

Chưa nói dứt câu, Phượng Khê đã không nhịn được bật lại:

“Muốn đánh thì đánh lẹ đi, lải nhải mỏi miệng không?!”

Ngục Chủ tức đến mức vung kiếm c.h.é.m liên hoàn, tiếng rít gió vù vù vang bên tai, dù đám phạm nhân đứng rất xa cũng bị kiếm khí ép tới run rẩy.

Bọn họ nín thở nhìn, lòng như treo ngược.

Tu vi của Ngục Chủ thật sự quá kinh khủng, vậy lão đại nhà họ làm sao mà chống được?

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, đã nghe thấy tiếng Phượng Khê kêu gào thảm thiết:

“Á á á! Tay nhỏ của ta bị chặt đứt rồi! Chân ngắn của ta cũng tiêu luôn! Cái eo nhỏ của ta cũng không còn nữa…”

Ngục Chủ nghiến răng ken két.

Nếu thật sự bị chém, ngươi còn hơi sức mà ngồi đó mà kêu rên bậy bạ?!

Quái lạ!

Một đứa thậm chí chưa tới Kim Đan, sao lại khó đối phó đến thế?!

Dù ngoài mặt vẫn giỡn hề như thường, nhưng trong lòng Phượng Khê đã chẳng còn nhẹ nhõm chút nào.

Chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn.

Nàng cầm cự cũng không được bao lâu nữa rồi.

Thôi thì vui một mình không bằng vui chung, kéo cả đám chơi chung cho đủ bộ!

Nàng hô to một tiếng, đám phạm nhân lập tức xông lên hỗ trợ.

Ngục Chủ mặt mày đầy vẻ khinh thường, hắn xem thường đám phạm nhân chẳng khác gì đám sâu bọ.

Nhưng ngay lúc đó, từ bốn phía bỗng xuất hiện vô số khư thú ùn ùn kéo đến!

Ngục Chủ thoáng trầm mặt. Nhưng khi nhìn kỹ, thấy đa phần chỉ là khư thú có hạch đỏ hoặc trắng, hắn lại lạnh giọng:

“Ngươi tưởng chỉ dựa vào đám ô hợp này mà thắng được bản tọa? Đúng là nằm mơ!”

Hắn kết ấn bằng tay trái, phủ lên kiếm khí, một kiếm quét ra khiến mấy chục con khư thú bị c.h.é.m thành thịt vụn, có sống cũng chẳng còn sức chiến đấu.

Phượng Khê thấy cảnh đó, không nhịn được giơ ngón cái:

“Ngươi lợi hại thật đấy!”

Ngục Chủ: …Ngươi chắc chắn đầu óc ngươi bình thường chứ?!

Loading...