719. Chuyện tốt, là chuyện cực kỳ tốt luôn!
Phượng Khê ngạc nhiên phát hiện dưới phiến đá xanh, ngoài mảnh kiếm gãy và xương cốt, lại còn có cả t.h.i t.h.ể nguyên vẹn!
Có cả xương khô lẫn xác ch/ết còn mới, thậm chí có mấy t.h.i t.h.ể trông cứ như mới ch/ết được vài ngày.
Phượng Khê sai Đào Ngột với Heo Vàng đào hết mấy cái xác đó lên.
Nhẫn trữ vật trên người đám t.h.i t.h.ể kia vẫn còn, Phượng Khê nhanh chóng kiểm tra và xác định thân phận của họ.
Phần lớn đều là người của Hàn gia, số còn lại là người của Trường Sinh Tông.
Không cần hỏi cũng biết, đám này chắc chắn là do Hàn gia và Trường Sinh Tông phái tới.
Không phải đến dò xét vụ Diệp Thanh Thanh rơi xuống vực thì cũng là điều tra xem người nhà họ Diệp có cảm ơn Hàn Liên Y không, tóm lại là chẳng mang ý tốt gì.
Chỉ là không ngờ bọn chúng đều bị mấy hư ảnh linh kiếm gi/ết sạch, xác còn bị giấu kỹ như thế.
Nghĩ tới đây, Phượng Khê suýt bật cười.
Hàn Liên Y với lão Hàn phong chủ kia đến giờ chắc vẫn chưa nghĩ thông được tại sao người mình phái đến Vô Nguyên Tông lại giống như thịt bánh bao ném cho chó, đi rồi không trở lại!
Đánh giá còn tưởng Vô Nguyên Tông có cao nhân tọa trấn cơ đấy!
Xem ra, mấy hư ảnh linh kiếm này cũng biết phân biệt phải trái. Dù ta có đào mất cực phẩm linh thạch của tụi bây, thì ta cũng làm vệ sĩ miễn phí cho bọn bây một trận rồi nhé!
Phượng Khê rất tự nhiên gom hết nhẫn trữ vật trên đám xác kia, sau đó đem toàn bộ xác ch/ết đút cho Đại Kim và đồng bọn.
Đừng bảo nàng keo kiệt, mấy xác ch/ết này đã lâu năm, thơm đến mức gọi là "lão thơm" luôn ấy chứ!
Đại Kim tụi nó: Cảm ơn tiểu thư đã tặng quà!
Sau đó, Phượng Khê định thu mấy bộ hài cốt của linh kiếm vào nhẫn trữ vật, ai dè không thu được.
Lúc này nàng mới hậu tri hậu giác nhớ ra, mấy hư ảnh linh kiếm đó có ý thức riêng, không nhận chủ thì chẳng thể nào thu vào nhẫn được.
Thế là nàng quay qua bảo mấy hư ảnh linh kiếm:
“Tới đây, xếp hàng ký khế ước với ta đi!”
Đám hư ảnh linh kiếm dĩ nhiên không muốn ký khế ước với Phượng Khê, tụi nó có khí tiết đó nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-719.html.]
Một đứa còn chưa lĩnh ngộ kiếm thế như nàng mà đòi ký khế ước với bọn ta á? Không có cửa!
Phượng Khê liếc nhìn Mộc Kiếm một cái, Mộc Kiếm lập tức cốc cốc hai cái vào phiến đá xanh.
Đám hư ảnh linh kiếm lập tức ngoan ngoãn xếp hàng ngay ngắn.
Khí tiết thì có ăn được đâu, không cần cũng chẳng sao!
Phượng Khê lần lượt ký khế ước với cả đám hư ảnh linh kiếm, rồi gom hết đống hài cốt của linh kiếm về.
Đa số trong đó vẫn còn có thể sửa chữa được, chứ nếu thật sự đã hỏng đến mức chẳng ra hình thù gì thì hư ảnh linh kiếm cũng không còn nơi nào để trú ngụ nữa rồi.
Đám hư ảnh linh kiếm vốn tưởng Phượng Khê gom xong là rời đi, nào ngờ nàng lại quay sang bảo Heo Vàng và Đào Ngột:
“Hai đứa tiếp tục đào tiếp đi, ta tính ra bên dưới vẫn còn cực phẩm linh thạch!”
Quả nhiên, Heo Vàng với Đào Ngột đào được một cái kho vàng mini mà đám hư ảnh linh kiếm giấu kỹ, liền tiện tay thu sạch nguyên ổ.
Đám hư ảnh linh kiếm: "……"
Phượng Khê thấy phía dưới thực sự không còn gì ngon nghẻ nữa mới lấy cục đá trong nhẫn trữ vật lấp cái hố lại, rồi phủ thêm lớp bùn đất lên trên.
Cuối cùng, nàng cũng không tha khối đá xanh có chữ lưu niệm do Mộc Kiếm khắc, cho luôn vào nhẫn trữ vật!
“Ngươi đến cả phiến đá xanh cũng không tha luôn á? Ngươi là Tì Hưu tinh đầu thai à?!”
(Tì Hưu: linh thú chỉ ăn của quý không nhả ra)
Phượng Khê vui vẻ trở lại chủ phong, nói với Diệp Vĩnh Niên:
“Diệp chưởng môn, ta tìm thấy đồ mà dì Diệp để lại rồi. Vụ liên quan đến Hoàng Phủ thế gia, mời nhị trưởng lão tới nghe luôn đi!”
Diệp Vĩnh Niên lập tức gật đầu đồng ý.
Nhị trưởng lão mấy hôm nay bị coi như người vô hình, rốt cuộc cũng được mời lên ngồi ghế khách quý.
Trong lòng ông lại thấy hơi lo lo, cứ có linh cảm như sắp có chuyện gì không lành xảy ra.
Phượng Khê cười tủm tỉm:
“Nhị trưởng lão à, chuyện ta sắp nói có khi hơi sốc đấy, ngài phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt nha!
Nhưng yên tâm đi, với ngài thì đây là chuyện tốt, rất tốt luôn ấy ạ!”