Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 729
Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:28:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
729. Người duy nhất tỏ ra bất mãn tại hiện trường, chỉ có Phượng Khê.
Cả đám người Trường Sinh Tông đều cho rằng Tư Mã tông chủ đã phát điên.
Dù gì thì tứ đại thế gia vẫn luôn hợp tác với Trường Sinh Tông, nhưng lần này rõ ràng lại thấy được nét bút của con nha đầu c/hết tiệt Phượng Khê kia.
Từ ngày nàng đặt chân tới Nam Vực, tứ đại thế gia chưa được yên ngày nào!
Những tai họa kia mà còn chưa diệt được nàng, là do người ta còn nương tay. Thế mà tông chủ lại còn muốn cho nàng thân phận đệ tử thân truyền?
Không điên thì là gì nữa?!
Tư Mã tông chủ cười nói:
“Các vị đừng vội, ta biết mấy người nghe lời đề nghị này thấy thật nực cười, nhưng nghe ta nói lý do xong, có khi các vị lại đồng ý cũng nên.
Con nha đầu Phượng Khê này không đơn giản đâu. Ban đầu chỉ là ngoại môn đệ tử của Hỗn Nguyên Tông ở Bắc Vực, vậy mà chưa bao lâu đã thành ‘bánh trái thơm’ của cả Bắc Vực.
Tới Nam Vực rồi, lại biến thành cháu gái của mấy gia chủ tứ đại thế gia.
Tu vi nàng thì chẳng đáng nhắc tới, nhưng đầu óc lại khéo xoay trở.
Nếu cứ để mặc như vậy, ta e tứ đại thế gia còn bày thêm trò, thậm chí liên thủ với Bắc Vực. Đến lúc đó, Trường Sinh Tông chúng ta chẳng phải rơi vào thế bị động?
Chi bằng để nàng vào trong tông, để ngay dưới mắt ta, có giở trò gì cũng không sóng nổi bọt nước.
Qua một thời gian, lại kiếm cớ đưa nàng về Bắc Vực, thế là êm đẹp.
Hơn nữa, tuy nàng từng trải không ít, nhưng Trường Sinh Tông chúng ta là siêu cấp tông môn duy nhất trải dài cả hai vùng Nam Bắc, chưa biết chừng nàng sẽ lung lay tâm tư mà thuận theo ta.
Nếu nàng chịu quy phục, thì càng tốt.
Dĩ nhiên, chuyện này ta cũng quyết hơi vội, ý các vị ra sao?”
Nghe xong lời Tư Mã tông chủ, cả hội bắt đầu râm ran bàn tán.
Có người đồng tình, cũng có người phản đối.
Nhưng ý kiến của đám trưởng lão cũng chẳng quyết định được gì, mấu chốt vẫn là thái độ của bốn vị phong chủ.
Tư Mã tông chủ liền hỏi: “Bốn vị nghĩ thế nào?”
Phong chủ Thanh Long phong, Mạc phong chủ cau mày:
“Con nha đầu Phượng Khê kia giỏi gây chuyện quá mức, ta sợ tông chủ rước sói về nhà, chi bằng thôi đi.”
Phong chủ Bạch Hổ phong, Hà phong chủ cũng phụ họa:
“Tông chủ, ta cũng có ý vậy. Con nha đầu đó chẳng phải người an phận, ngài cho nàng vào tông, chưa biết chừng lại khiến Trường Sinh Tông ta loạn lên. Chi bằng bỏ ý nghĩ đó đi!”
Tư Mã tông chủ nghe hai người phản đối, trong lòng lạnh đi nửa phần.
Dù Ngô phong chủ của Huyền Vũ phong có đồng tình, thì Hàn phong chủ của Chu Tước phong cũng chắc chắn không chịu, chuyện này coi như xong.
Đang nghĩ vậy thì Hàn phong chủ lại mở miệng:
“Ta thì lại thấy lời tông chủ rất có lý. Nếu không cắt đứt nàng với tứ đại thế gia, thì nàng còn tiếp tục xúi bẩy họ sinh chuyện. Chi bằng đưa nàng về Trường Sinh Tông, tiện tay kiểm soát từng động tĩnh.”
Câu nói đó vừa dứt, mọi người đều sửng sốt.
Nhưng Tư Mã tông chủ lập tức hiểu ra, Hàn phong chủ chắc muốn nhân cơ hội này ra tay chỉnh đốn Phượng Khê.
Hắn gật đầu, không nói gì thêm.
Giờ còn lại Ngô phong chủ là người quyết định.
Ngô phong chủ vẫn cười ha hả như thường lệ:
“Phượng Khê tuy không đơn giản, nhưng dù gì cũng chỉ là một nha đầu. Hướng dẫn chút là biết đâu lại đứng về phía ta, nên ta tán thành ý tông chủ, cho nàng thân phận đệ tử thân truyền.”
Tư Mã tông chủ thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những lời ban nãy hắn nói đều chỉ là lý lẽ bên ngoài, thật ra hắn còn tính xa hơn.
Chức tông chủ này nhìn thì vẻ vang, nhưng thực ra hắn chỉ nắm được quyền ở Ngộ Đạo Phong, bốn phong còn lại hắn không chen chân nổi.
Phượng Khê rõ ràng là người biết luồn lách, lại có thân phận sứ giả Bắc Vực bảo hộ. Đưa nàng vào, khuấy cho nước đục lên, hắn sẽ có cơ hội thu hồi một phần quyền lực từ bốn phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-729.html.]
Dùng xong, lại kiếm cớ đóng gói gửi trả Bắc Vực là xong.
Hắn cười:
“Đã vậy thì quyết định vậy đi.”
Mạc phong chủ và Hà phong chủ dù không cam lòng, cũng chỉ đành theo đa số.
Sau khi bàn bạc xong, cả đoàn rời khỏi sơn môn.
Nhìn cảnh tượng bên ngoài, khóe miệng mọi người đồng loạt co giật.
Kèn xô-na đã ngừng thổi, nhưng hình ảnh ghi lại từ Lưu Ảnh Thạch vẫn đang phát lại không ngừng.
Phượng Khê và Quân Văn đang nhiệt tình giảng giải cho đám người hóng chuyện ai là ai, lúc ấy xảy ra chuyện gì, diễn đạt lại sống động như thật.
Thậm chí còn có người cầm bút viết thành văn, định lấy làm chất liệu viết thoại bản cẩu huyết.
Ai nấy đều chắc mẩm, không cần vài ngày, danh tiếng của Hàn phong chủ sẽ vang khắp cả Nam Bắc lưỡng vực.
Tư Mã tông chủ chỉ thấy đầu mình ong ong, chỉ mong mau chóng kết thúc vở hài kịch trước mắt.
Hắn nói:
“Phượng Khê, bốn vị gia chủ, tuy chuyện này là do Hàn phong chủ tự ý làm ra, nhưng Trường Sinh Tông chúng ta giám sát bất lực, cũng khó thoát trách nhiệm.
Sau khi thương nghị, quyết định bồi thường: Mạnh gia, Ngụy gia, Cảnh gia, mỗi nhà một tòa thành trì; Hoàng Phủ thế gia, hai tòa thành trì; thêm 1 tỷ linh thạch.
Về phía Bắc Vực, cũng bồi thường 1 tỷ linh thạch.”
Bốn vị gia chủ trong lòng thì vui, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra không hài lòng.
Tư Mã tông chủ biết đây chỉ là hình thức, nên cũng chỉ qua loa an ủi vài câu.
Người duy nhất không hài lòng vẫn là Phượng Khê.
editor: bemeobosua
Nàng lạnh giọng:
“Tư Mã tông chủ, cái 1 tỷ mà ngài nói, là linh thạch hạ phẩm hay thượng phẩm vậy?”
Tư Mã tông chủ: “... Tất nhiên là linh thạch hạ phẩm.”
Phượng Khê bĩu môi:
“À, vậy còn chưa đủ nhét kẽ răng cho ta!”
Mọi người: Kẽ răng ngươi đúng là rộng thật đấy!
Tư Mã tông chủ nhìn Mạc phong chủ và mấy người còn lại, thầm nghĩ: Thấy chưa? Ta nói rồi, nàng thể nào cũng chê ít!
Hắn nghĩ một chút rồi nói:
“Nếu ngươi thấy thành ý chúng ta chưa đủ, thì như này đi, ta nghe nói Bắc Vực các ngươi vẫn luôn có hứng thú với kiếm trận của Nam Vực chúng ta.
Bổn tọa có thể phá lệ, cho ngươi thân phận đệ tử thân truyền của Trường Sinh Tông.
Với thân phận này, ngươi không chỉ có thể quan sát, học tập kiếm trận, mà còn có thể trực tiếp thỉnh giáo các trưởng lão trong tông môn.
Thế đã đủ thành ý chưa?”
Phượng Khê ánh mắt chớp chớp:
“Nghe thì có vẻ không tệ, nhưng ai biết các người tính toán gì sau lưng?
Biết đâu hôm nay ta bước chân vào tông, ngày mai mộ phần ta đã cỏ mọc xanh rì rồi thì sao?”
Tư Mã tông chủ ho nhẹ một tiếng:
“Ngươi lo xa quá!
Ngươi là sứ giả Bắc Vực, ai dám động vào ngươi…”
Hắn còn chưa nói hết, Phượng Khê đã liếc sang Hàn phong chủ:
“Thế hắn không phải người à?”