Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 749

Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:36:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

749. Ta chính là ân nhân của ngươi.

Mai trưởng lão rất nhanh đưa ra quyết định, chuyện này không thể để lộ ra, không thể để người khác biết Cùng Kỳ căn bản không thể hoặc không muốn ra ngoài.

Hắn nhìn về phía Phượng Khê, ánh mắt lập tức trở nên rất hòa ái dễ gần:

“Tiểu Khê à, ta biết ngay ngươi là đứa bé có tấm lòng lương thiện, quả nhiên không nhìn lầm người.

Nếu không phải ngươi kịp thời nhắc nhở, ta suýt chút nữa đã làm chuyện sai trái.

Ba người sư huynh muội các ngươi mới đến, sau này nếu có chỗ cần giúp đỡ, cứ đến tìm ta bất cứ lúc nào, ta nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.

Hơn nữa, chỗ ta còn có một số Linh khí để không, các ngươi cứ lấy dùng đi!”

Nói là Linh khí để không, thực ra tất cả đều là Linh khí cấp Địa, giá trị không hề nhỏ.

Phượng Khê nghe huyền ca ý nhã, tự nhiên hiểu đây là khoản phí bịt miệng, cười khẽ đáp:

“Mai trưởng lão, ba người chúng ta gần đây tai không dễ dùng lắm, nghe vài lời liền như không nghe.”

Mai trưởng lão nhẹ thở ra, biết nàng đang đồng ý khéo.

Sau đó, hắn nhìn về phía Hoài trưởng lão:

“Hoài lão đệ, dù trước đây ta không có liên hệ nhiều với ngươi, nhưng qua hôm nay chung sống, ta thấy hai ta tính tình cũng khá tương đồng.

Sau này, chúng ta cần thân thiết hơn!

Ta cũng không có gì quý giá để tặng, chỉ có mấy cái Tử Cực Râu Vàng này, ngươi nhận lấy đi coi như là chút lòng thành của anh cả.”

editor: bemeobosua

Hoài trưởng lão vốn còn băn khoăn có nên gia nhập cùng Mai trưởng lão làm hải tặc hay không, nhưng khi thấy Mai trưởng lão lấy ra Tử Cực Râu Vàng, lập tức bỏ qua do dự.

Đừng nói thuyền hải tặc, chỉ là cái bè tre cũng đi!

“Mai huynh, ngươi quá khách khí rồi!

Theo lý, không làm mà hưởng thì không nên đòi hỏi, nhưng ta cũng không tiện làm mất thể diện của ngươi.

Vậy ta đành mặt dày nhận rồi, sau này chúng ta huynh đệ phải tốt với nhau, ta có một sở trường duy nhất là giữ miệng, không bao giờ nói ra bí mật.”

Mai trưởng lão dù trong lòng vẫn thấy đau, nhưng cuối cùng cũng yên tâm khi đưa ra mấy cái Tử Cực Râu Vàng kia.

Trong kết giới, Cùng Kỳ nghe bọn họ nói chuyện rõ ràng từng câu từng chữ, nét mặt hơi mơ màng.

Con nhỏ chế/t tiệt kia sao phải giúp hắn?

Dù sao hắn cảm thấy Phượng Khê chắc chắn không phải người tốt, đằng sau phải có mưu đồ.

Mưu đồ gì?

Chẳng phải những báu vật hắn cất giữ kia sao?

Hừ!

Nàng thật sự sai lầm khi nghĩ rằng Cùng Kỳ hắn là người biết ơn hay trả ơn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-749.html.]

Ngược lại, hắn rất am hiểu cách lấy oán trả ơn.

Hắn không nhịn được thúc giục Mai trưởng lão:

“Mấy người nói xong chưa? Tranh thủ thời gian mang rượu tới cho ta!”

Mai trưởng lão dù trong lòng muốn mắng hắn cho m/áu chó phun đầy đầu, nhưng đã quyết định tiếp tục diễn vai, chỉ có thể kiên nhẫn giải thích vài câu, rồi sai người đi chuẩn bị rượu kỹ càng.

Cùng Kỳ thấy vậy liền nói:

“Mấy người cút hết đi, bổn đại nhân không muốn nhìn thấy các người!”

Thật ra hắn muốn đuổi Phượng Khê đi, nhưng vì vấn đề thể diện, nên mới nói cho mọi người “cút hết.”

Phượng Khê xì một tiếng:

“Tiểu lông gai à, ngươi nghĩ ngươi có tư cách ra lệnh cho ta sao?

Ta có thể để Mai trưởng lão giúp ngươi che giấu, cũng có thể để Mai trưởng lão trong nháy mắt đ.â.m thủng mồm ngươi nói bậy.

Vậy nên, ngươi nên nhận rõ thực tế, tìm đúng vị trí của mình.

Ta chính là ân nhân của ngươi đó!

Đối đãi ân nhân thế nào, có cần ta dạy ngươi không?”

Cùng Kỳ: “...”

Chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ như vậy!

Hắn nghĩ mình cũng đủ mất mặt rồi, nhưng so với con nhỏ này, hắn đơn giản là quá xấu hổ.

Hắn quyết định giả vờ câm điếc, coi như không nghe thấy gì.

Đáng tiếc, Phượng Khê không cho hắn cơ hội đó.

“Tiểu lông gai à, có lẽ ngươi chưa hiểu chút thủ đoạn của ta.

Trấn phái Thần Thú của Huyền Thiên Tông chúng ta là một con Kim Mao Toan Nghê, nhớ ngày đó làm ầm lên chẳng kém gì ngươi, ngươi biết ta đã chế phục nó thế nào không?

Đánh chửi chẳng phải là bản lĩnh, ta chỉ giúp nó tìm ra việc phải làm.

Để nó giúp đỡ những sinh linh đang mong mỏi sinh con đẻ cái như linh thú đang thai nghén, để nó phát huy tinh thần từ bi bác ái!

Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, thì đến ba trăm sáu mươi ngày là nó bận rộn trong niềm vui... giúp sinh sản, cái mặt nhỏ nhắn còn vui vẻ tự gọi mình là "thủy linh"!

Huyết mạch của ngươi còn quý hơn nó, ta tin rằng sẽ có rất nhiều Linh thú sẵn sàng cùng ngươi nghiên cứu chuyện sinh sản, lúc đó ta sẽ sắp xếp lịch trình cho ngươi, một ngày tiếp đãi vài chục đến cả trăm đầu Linh thú cũng không thành vấn đề.

Nghe nói ma thú bên kia cũng có nhu cầu này, khi đó ta sẽ giúp ngươi phát triển nghiệp vụ, để sau này ngươi có thêm chút ưu thế hỗn huyết tể...”

Cùng Kỳ đảo mắt một cái, tức đến ngất đi.

Đào Ngột và Heo Vàng đều sợ đến đứng hình!

Cùng Kỳ tự nhận mặt dày vô liêm sỉ, vậy mà còn bị chủ nhân vô tình độc ác này làm cho tức đến ngất?

Chẳng biết là do hắn chịu đựng kém đi mấy năm gần đây, hay chủ nhân vô lương tâm quá tà ác...

Loading...