Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 766

Cập nhật lúc: 2025-06-16 04:22:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

766. Ngươi, ngươi còn trách người ta tốt tính nữa cơ đấy!

Phượng Khê cười gian vài tiếng, lấy giấy bút ra để Quân Văn vẽ lại trận đồ hôm nay, gọi là "học tập".

Nàng và Cảnh Viêm đứng bên cạnh, hỗ trợ ghi chú thêm.

Không thể phủ nhận Quân Văn có thiên phú kiếm đạo. Dù hôm nay hắn không trực tiếp bước vào kiếm trận, chỉ đứng dưới đài quan sát thôi, mà đã nhớ được bảy tám phần trận thế.

Lại thêm phần bổ sung của Phượng Khê và Cảnh Viêm, bức vẽ tái hiện trọn vẹn bốn thế kiếm trận mà đám người Cát Quân Sinh biểu diễn hôm nay.

Phượng Khê nói từ tận đáy lòng:

"Người Trường Sinh Tông đúng là hào phóng ghê! Không chỉ tặng chúng ta linh thạch, mà ngay cả trận đồ cũng đưa miễn phí. Muội thật sự không biết phải cảm tạ họ thế nào mới đủ!"

Nàng nghiêm túc gật đầu:

"Hay là thế này đi, lát nữa muội đặt một hòm thư nhận thư khiêu chiến ngay trước cửa, tránh cho bọn họ ngại ngùng không dám trực tiếp thách đấu."

Quân Văn: "..."

Cảnh Viêm: "..."

...Ngươi, ngươi còn trách người ta tốt tính nữa cơ đấy!

Sau một hồi "học hành" khổ cực như tra tấn tinh thần, trời cũng đã tối.

Sau khi Quân Văn và Cảnh Viêm về, Phượng Khê như thường lệ ra hồ cá cầu nguyện. Hôm nay tâm trạng nàng tốt nên còn hào phóng ném thêm cho đám Xích Yên Lý một cái bánh bao.

Đám Xích Yên Lý nước mắt lưng tròng, ôm lấy bánh bao như ôm bảo vật, vừa khóc vừa ăn ngấu nghiến.

Phượng Khê tối đó ngủ ngon lành một giấc.

Sáng hôm sau, nàng vừa dọn xong linh thạch ở ao cầu nguyện thì đã nhận được tin nhắn từ bốn vị gia chủ, báo rằng họ đã phái người đưa sách da thú đến trước cổng sơn môn.

Không thể không nói, bốn vị gia gia tiện nghi của Phượng Khê làm việc đúng là nhanh như gió!

Trái lại, vị gia gia "chính thống" Huyết Phệ Hoàn, từ lúc theo nàng đến Trường Sinh Tông đến giờ vẫn bặt vô âm tín. Tiểu Hắc Cầu và tia sét Lôi Kiếp cũng đều rơi vào trạng thái ngủ đông, một phần vì trước đó đã hao tổn quá nhiều tu vi để bảo vệ Cảnh Viêm. Ngủ đông giúp bọn họ phục hồi nhanh hơn.

Phượng Khê đang định gửi tin cho Quân Văn và Cảnh Viêm thì ngoài cửa đã vang lên tiếng Quân Văn hô lớn:

"Tiểu sư muội! Hôm qua ta đã bảo cái rương này nhỏ quá rồi, muội nhìn đi! Thư khiêu chiến nhét không nổi nữa kìa!"

Phượng Khê bước ra xem, quả nhiên, không chỉ rương đầy ắp, mà ngay cả bên ngoài cũng rải rác không ít thư khiêu chiến.

Quân Văn tiện tay bóc vài bức ra xem, phát hiện không chỉ có thân truyền đệ tử gửi tới, mà còn cả đệ tử nội môn cũng tranh nhau thách đấu.

Tiểu sư muội đúng là "gây thù chuốc oán" cả tông môn rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-766.html.]

Xem ra nếu không phải do thân phận kiềm chế, có khi đến mấy vị trưởng lão cũng sẽ viết thư khiêu chiến cho nàng.

Phượng Khê cười không khép được miệng: "Thế này mà gọi là thư khiêu chiến gì chứ? Rõ ràng là linh thạch và trận đồ đổi vỏ bọc ấy mà!"

Sáng sớm đã mở cửa đón tin vui, còn gì sảng khoái hơn?

"Nào, ngũ sư huynh, huynh cất hết đống thư khiêu chiến này lại, rảnh thì tiêu hủy sau cũng được. Giờ theo muội ra ngoài sơn môn lấy sách da thú đã."

Quân Văn hấp tấp thu gom thư từ, còn đặc biệt đổi sang một cái rương to hơn.

Lúc này, Cảnh Viêm cũng đến.

Sau khi gửi tin nhắn cho Hoài trưởng lão, Phượng Khê dẫn cả hai huynh đệ tiến về truyền tống đài trên Ngộ Đạo Phong.

Dù mới sáng sớm, nhưng trên đường đi vẫn đụng không ít đệ tử.

Ánh mắt nhìn sang bọn họ, không mấy thân thiện.

Thậm chí có kẻ mắt còn đỏ hoe.

Toàn là mấy người hôm qua đặt cược vào Cát Quân Sinh sẽ thắng, ai ngờ thua sạch, mất cả chì lẫn chài.

Ba người Phượng Khê chẳng buồn bận tâm.

Cảnh Viêm còn có vẻ điềm tĩnh như thường, còn Phượng Khê và Quân Văn thì một bước đi ra, khí thế ngạo nghễ như kiểu: "Ai đây? Không quen ai hết!"

Cái điệu bộ đắc ý đó, thật đúng là… khiến người ta tức muốn nghẹn!

Kết quả là lại thu thêm một đống giá trị thù hận.

Đến truyền tống đài, sau khi đệ tử phụ trách kiểm tra ngọc bài thân phận xong, liền cho cả ba lên sân truyền tống.

Đúng lúc ấy, cũng có năm thân truyền đệ tử của Ngộ Đạo Phong muốn ra ngoài lịch luyện, nên cũng bước lên đài.

Một người trong nhóm ấy liếc nhìn Phượng Khê, cất tiếng:

"Ngươi chính là Phượng Khê? Nghe nói hôm qua trên đài luận đạo ngươi lớn tiếng phát ngôn bừa bãi, chê bai thân truyền đệ tử Trường Sinh Tông chúng ta chỉ có hư danh, không ai chịu được một chiêu?"

Phượng Khê gật đầu: "Ừ, ta nói đó. Ngươi cũng thấy ta nói đúng mà, phải không?"

Tên kia: "…Ngươi đúng là cuồng vọng quá mức!

Nếu không phải bọn ta đang vội ra ngoài làm nhiệm vụ, thì nhất định sẽ cho ngươi biết thế nào là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Ngươi cứ chờ đó! Đợi bọn ta trở về, sẽ cho ngươi nếm mùi những lời ngươi nói hôm qua buồn cười đến mức nào!"

Phượng Khê vẫn tươi cười: "Được, vậy các ngươi nhớ kiếm nhiều tiền vào nhé, khỏi đến lúc đó không đủ chi trả phí lên đài của ta."

Tên kia: "..."

Loading...