Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 777

Cập nhật lúc: 2025-06-16 04:23:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

777. Hai bên đánh nhau ngang sức ngang tài.

Đám tạp dịch của Thiện Đường tuy chỉ là công cụ cho người ta sai khiến, nhưng tuyệt đối không phải hạng ngu si.

Bọn họ chỉ là đám làm tạp vụ, cho dù thật sự có muốn liều chế/t với đám người ngoài sơn môn, cũng không đến lượt họ ra tay!

Huống chi đám tạp dịch của Thiện Đường như bọn họ là tầng lớp vô dụng nhất!

Ra ngoài chẳng khác gì đi chịu chế/t.

Vì thế, Phượng Khê thao thao bất tuyệt suốt nửa ngày, kết quả không có lấy một người hưởng ứng.

Phượng Khê thở dài, nói:

"Thôi được, người có chí hướng riêng, các ngươi không muốn đi thì thôi, ta đi xem sao!"

Nói xong liền kéo theo tên nhóc khiêng lửa chạy thẳng ra ngoài.

Đám tạp dịch trong Thiện Đường nhìn nhau, thầm nghĩ: Cái tên Thạch Đa Đa kia không phải kẻ ngốc thật đấy chứ?!

Phượng Khê dẫn theo thiếu niên khiêng lửa chạy chậm một mạch. Vì Thiện Đường nằm ngay dưới chân núi nên rất nhanh nàng đã tới gần sơn môn.

Sơn môn đang bị phong tỏa, nàng liền ghé mắt qua khe cửa nhìn ra ngoài.

Chỉ thấy tên Mạnh Lập Hữu thuộc Thiên Khuyết Minh kia đang lớn tiếng vênh váo:

"Ngươi là Tiêu Bách Đạo, chưởng môn của Huyền Thiên Tông? Cũng phải thôi, cái nơi chim không thèm ị này mới có thể để một kẻ mới vào Hóa Thần sơ kỳ như ngươi làm chưởng môn!

Ta không rảnh lải nhải với ngươi. Nếu biết điều thì mau đầu hàng, ta có thể tha mạng cho bọn ngươi.

Còn nếu dám dựa vào địa hình cố thủ, ta sẽ khiến Huyền Thiên Tông trong chớp mắt hóa thành tro bụi!"

Lúc này, một giọng nói quen thuộc chậm rãi vang lên:

"Các ngươi luôn miệng bắt bọn ta đầu hàng, ít ra cũng nên cho ta biết thân phận các ngươi chứ? Rốt cuộc các ngươi là ai?"

Phượng Khê thầm gật gù: Tên tu sĩ Hóa Cảnh này quả là có vài phần bản lĩnh. Nếu sư phụ ta thật sự gặp phải chuyện thế này, hẳn cũng sẽ phản ứng như vậy.

Mạnh Lập Hữu liếc "Tiêu Bách Đạo" đầy khinh thường:

"Cho ngươi biết cũng không sao, bọn ta là người của Thiên Khuyết Minh, là thế lực mà các ngươi phải ngưỡng mộ!

Nếu không phải tu vi bọn ta bị áp chế xuống Hóa Thần sơ kỳ, với loại như ngươi, ta chỉ cần một ngón tay là đủ bóp chế/t!"

Tiêu Bách Đạo hơi cau mày:

"Thiên Khuyết Minh? Theo ta biết, cả Nam Vực lẫn Bắc Vực đều chưa từng nghe đến tên môn phái này. Các ngươi…"

Chưa kịp nói hết câu, Mạnh Lập Hữu đã cắt lời đầy đắc ý:

"Dĩ nhiên ngươi chưa từng nghe qua, bởi vì bọn ta không thuộc về Cửu U đại lục của các ngươi, chúng ta đến từ Thiên Khuyết đại lục!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-777.html.]

Ở đó, thậm chí cả heo cũng cao quý hơn các ngươi! Còn các ngươi, chẳng qua chỉ là lũ sâu kiến!

Được rồi, bớt lắm lời! Ta chỉ hỏi một câu, đầu hàng hay không?"

Tiêu Bách Đạo còn chưa kịp lên tiếng, bỗng từ phía sau vang lên một tiếng quát giận dữ:

"Thằng tiểu súc sinh kia, đừng ở đây mở miệng phun phân nữa! Hôm nay bản trưởng lão sẽ dạy ngươi thế nào là đạo làm người!"

Nói xong liền gọi phi kiếm ra, xông thẳng đến đ.â.m Mạnh Lập Hữu.

Phượng Khê vừa nghe đã nhận ra, người nói là Hải trưởng lão, người phụ trách trông coi Tàng Thư Các của Huyền Thiên Tông.

Vị lão đầu nhỏ con này tính tình cổ quái, tất nhiên không thể dễ dàng chịu được lời vũ nhục Huyền Thiên Tông như thế.

Mạnh Lập Hữu hừ lạnh một tiếng, lập tức giao chiến với Hải trưởng lão.

Hắn hoàn toàn không coi đối thủ ra gì, thứ nhất vì hắn đang ở tầng hai Hóa Thần, trong khi Hải trưởng lão chỉ là Hóa Thần tầng một.

Thứ hai, hắn tự tin công pháp và kiếm pháp của mình vượt xa đối phương cả trăm lần, thắng lợi trong tầm tay.

Nhưng sau khi giao chiến, hắn mới phát hiện, hắn đã tính sai!

Tuy tu vi Hải trưởng lão kém hắn một tầng, nhưng lại rất vững chắc. Kiếm pháp thì tuy không kỳ dị hoa mỹ, nhưng lại cực kỳ thuần thục, hơn nữa hiểu biết nhiều kiếm chiêu biến hóa.

Kết quả là song phương đánh ngang sức ngang tài!

Mặt Mạnh Lập Hữu có phần khó coi, dù gì trước đó hắn cũng mạnh miệng tuyên bố om sòm, giờ đánh mãi không thắng thì đành phải dùng đến chiêu sát thủ!

Đúng lúc ấy, Hải trưởng lão vung kiếm đánh tới một đòn hiểm hóc, nếu Mạnh Lập Hữu không tránh, ắt sẽ bị xuyên thủng yếu huyệt.

Hải trưởng lão đoán chắc hắn sẽ né tránh.

Thế nhưng điều Hải trưởng lão hoàn toàn không ngờ tới chính là: Mạnh Lập Hữu lại không hề né, mà trực tiếp đón lấy đường kiếm ấy!

Đồng thời, kiếm khí của hắn cũng đ.â.m ngược về phía Hải trưởng lão.

Dù Hải trưởng lão cố gắng né tránh, vai trái vẫn bị thương, nếu chỉ chậm thêm chút nữa, e rằng đã nguy đến tính mạng.

Tuy vậy, ông vẫn thấy cú đổi mạng này hoàn toàn xứng đáng!

Vì đối diện, Mạnh Lập Hữu đã ngã xuống đất, ch/ết không kịp ngáp.

Nhưng điều khiến ông kinh hoàng là, t.h.i t.h.ể của Mạnh Lập Hữu đột nhiên biến mất!

Chuyện… chuyện quái gì đang xảy ra thế?!

Chưa kịp hoàn hồn, phía sau đám người Thiên Khuyết Minh bỗng hiện ra một bóng người, chính là Mạnh Lập Hữu!

Ban đầu bóng người ấy còn mờ nhạt, nhưng rất nhanh đã trở nên rõ ràng, hiện hữu như cũ.

Dù là Hải trưởng lão hay các đệ tử Huyền Thiên Tông đều sững sờ như gặp q/uỷ, người ch/ết rồi, sao có thể sống lại?!

Loading...