Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 809

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:13:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

809. Bát Vĩ Tuyết Hồ

Thẩm Chỉ Lan đè nén sự bất mãn trong lòng, cung kính lên tiếng.

Trên đường trở về, nàng nghe thấy mấy đệ tử đang tán gẫu:

“Đoạn trưởng lão coi trọng Phượng Khê thật không phải dạng vừa đâu nha!

Không những chủ động giúp nàng ta trả phí vào Vạn Phù luyện tâm động, còn nói nếu nàng có vấn đề gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ông ấy!”

“Cũng phải thôi, người ta là thiên tài từng đốt sáng tới 1.888 ngọn phù đăng cơ mà, dạng này ai mà không thích?

Tôi thấy nếu không phải Phượng Khê có thân phận đặc biệt, Đoạn trưởng lão sớm thu nàng làm đệ tử rồi!”

...

Thẩm Chỉ Lan nghe vậy, lửa giận trong lòng càng bùng cháy.

Ta hỏi ngươi vấn đề thì bảo đi tìm người khác, thế mà ngươi lại ngửa mặt ra mời Phượng Khê đến tìm ngươi?

Tốt, lão thất phu mù mắt kia, sớm muộn gì ta cũng bắt ngươi hối hận!

Lúc này, mấy đệ tử tán gẫu kia thấy Thẩm Chỉ Lan đi ngang qua, ít nhiều có chút xấu hổ.

Dù sao trước kia họ vẫn luôn tâng bốc Thẩm Chỉ Lan, giờ lại quay ra khen Phượng Khê tới tận mây xanh, thậm chí còn không đứng ngoài động Vạn Phù chờ nàng như trước nữa.

Chỉ là Thẩm Chỉ Lan vẫn như mọi khi, mỉm cười trò chuyện vài câu rồi mới rời đi.

Mấy người kia lại càng có thiện cảm với nàng hơn.

Vẫn phải là sư muội Chỉ Lan mới khí độ như thế, so với nàng, Phượng Khê còn kém xa!

Nhưng họ đâu biết, vừa về đến chỗ ở, Thẩm Chỉ Lan đã nổi cơn thịnh nộ, quăng đồ đạc trong phòng đến mức hỗn loạn bê bết.

Thế vẫn chưa đủ để nàng trút giận.

Nàng liền triệu hồi Bát Vĩ Tuyết Hồ từ trong túi linh thú ra.

Ánh mắt Bát Vĩ Tuyết Hồ ngập tràn sợ hãi và van xin, nhưng không thể ngăn được Thẩm Chỉ Lan dùng kiếm rạch lên thân nó từng đường m/áu me be bét.

Bộ lông trắng muốt như tuyết dần nhuốm đỏ.

“Đồ vô dụng! Tiên thú mà tu vi mãi không vượt nổi Kim Đan tầng chín, ta giữ ngươi làm gì?!”

“Ngươi và con tiện nhân Phượng Khê kia, đều là một lũ phế vật làm người ta buồn nôn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-809.html.]

Thẩm Chỉ Lan càng chửi càng giận.

Ban đầu nàng cứ tưởng mình vận số nghịch thiên, nhặt được một quả trứng Tiên Thú. Ai dè lại nở ra một đống rác rưởi!

Nếu không phải mãi chẳng tìm được linh thú phù hợp, nàng đã sớm lột lông Bát Vĩ Tuyết Hồ làm áo choàng rồi!

Nghĩ đến linh thú, lửa giận trong lòng nàng càng thêm dâng cao.

Trong mắt nàng, nếu không phải tại Phượng Khê chõ mồm vào, có lẽ nàng đã thu phục được Cùng Kỳ rồi!

Bát Vĩ Tuyết Hồ chỉ biết cuộn mình lại thành một đống, thân thể run lẩy bẩy, không dám phát ra một tiếng động.

Bởi vì nếu kêu lên, nó sẽ bị đánh nặng hơn nữa.

Nó không hiểu… tại sao chủ nhân lại có thể đối xử với mình như vậy?

Tu vi của nó trì trệ là do năm đó, ở Cực Địa Băng Nguyên, Thẩm Chỉ Lan cố tình cưỡng ép ấp trứng Tiên Thú quá sớm, khiến nó sinh ra đã khiếm khuyết.

Chính nó là kẻ đã đưa nàng bình an thoát khỏi Băng Nguyên.

Vậy mà giờ đây, nàng lại ghét bỏ nó vô dụng, mỗi lần không vừa ý là lại đem nó ra trút giận.

Nếu không nhờ thân thể nó vốn đã mạnh mẽ, e rằng giờ này sớm đã ch/ết rồi.

Mà… ch/ết cũng tốt.

C/hết thì sẽ không phải chịu đựng những trận đòn roi này nữa.

Nếu năm đó không bị Thẩm Chỉ Lan bắt, mà là Phượng Khê tìm được… có khi số phận của nó đã khác.

Tuy nó không hiểu rõ về Phượng Khê, nhưng chỉ nhìn cách nàng nâng niu một thanh mộc kiếm cũng đủ biết, nàng sẽ chẳng bao giờ ngược đãi linh sủng.

Chỉ tiếc, trên đời này làm gì có “nếu như”.

Nó đã là linh sủng của Thẩm Chỉ Lan, thì chỉ còn biết chờ cái ch/ết đến sớm một chút cho giải thoát.

Hắt xì! Hắt xì!

Phượng Khê đang tu luyện thì bất ngờ hắt hơi liền hai cái.

“Bà mẹ nó chứ!”

“Đứa nào đang lén lút mắng ta sau lưng đấy?!”

“Không chừng là cái sao chổi Thẩm Chỉ Lan kia!”

“Đoán chừng bị nghẹn ở chỗ Trận Linh nên quay ra mắng ta cho hả giận rồi!”

Loading...