Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 812

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:21:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

812. Trẻ con dễ dạy

Lão giả trầm ngâm giây lát, đưa tay chỉ vào một đạo hư ảnh linh kiếm trong kiếm trận. Chỉ thấy hư ảnh đó lập tức thoát ly kiếm trận, bắt đầu thi triển một bộ kiếm pháp.

Ban đầu Quân Văn còn tưởng đạo hư ảnh linh kiếm kia không chịu sai khiến, định bụng hôm sau sẽ đi tìm Phượng Khê cáo trạng.

Nhưng chỉ liếc mắt một cái, hắn lập tức trợn tròn mắt!

Tuy động tác của linh kiếm trông rất giống kiếm pháp «Trường Sinh Kiếm» mà đệ tử Trường Sinh Tông vẫn hay luyện, nhưng lại có chút khác biệt nhỏ.

Chỉ là một chút khác biệt ấy thôi, mà kiếm pháp đã tinh diệu hơn gấp bội!

Nếu là người ngoài, có khi phải xem đi xem lại nhiều lần mới cảm nhận được sự huyền diệu trong đó. Nhưng Quân Văn vốn là kỳ tài kiếm đạo, vừa nhìn một lần liền hiểu ra được tinh túy ẩn chứa trong chiêu thức.

Đến khi xem lần thứ ba, hắn đã khắc ghi toàn bộ chiêu pháp vào lòng.

Thấy hư ảnh linh kiếm dừng lại không diễn luyện nữa, Quân Văn liền rút Kinh Thiên kiếm ra, bắt đầu luyện theo bộ kiếm pháp vừa xem. Không ngờ lại có mười phần thần thái!

Trong bóng tối, lão giả khẽ gật đầu hài lòng.

Trẻ con đúng là dễ dạy.

Nếu tất cả đệ tử Trường Sinh Tông đều là những thanh niên tài tuấn như vậy, đừng nói là nhân tộc Bắc Vực, ngay cả Ma tộc có tới cũng chẳng đáng sợ!

Lão giả lại điều khiển hư ảnh linh kiếm diễn luyện kiếm pháp thêm vài lượt nữa, đến khi Quân Văn hoàn toàn lĩnh ngộ mới lặng lẽ rời đi.

Quân Văn suốt đêm không ngủ.

Ban đầu là vì luyện kiếm, sau đó thì miên man suy nghĩ mãi không thôi.

Hư ảnh linh kiếm sao có thể vô duyên vô cớ truyền thụ kiếm pháp cho hắn? Chẳng lẽ... linh kiếm này từng là binh khí của cha hắn lúc sinh thời?

Phì phì phì!

Một đứa con bất hiếu như hắn sao dám nhận bừa là kiếm của cha?!

Nếu thật là cha hắn hiện linh, chắc đã nhảy cẫng lên đập cho hắn một trận rồi!

Cẩn thận nghĩ lại, có khi nào thanh kiếm này có liên hệ với tổ tiên nhà hắn không?

Đúng!

Nhất định là vậy!

Nghĩ đến đây, hắn liền tìm mọi cách thăm dò hư ảnh linh kiếm để truy tìm chân tướng. Đáng tiếc là linh trí của nó quá thấp, hỏi gì cũng không trả lời được.

Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng đang rất tốt của hắn.

Vừa sáng sớm, hắn đã không kìm nổi mà chạy đi tìm Phượng Khê chia sẻ tin vui.

“Tiểu sư muội! Ta có manh mối về cha ta rồi!”

Phượng Khê: "??!!"

Quân Văn hào hứng kể hết chuyện xảy ra trong đêm qua, sau đó nói chắc nịch:

“Ta dám khẳng định! Đạo linh kiếm truyền thụ kiếm pháp cho ta nhất định có liên quan đến thân thế của ta! Chỉ cần moi thông tin từ nó, ta sẽ giải được bí ẩn thân thế!”

Phượng Khê: “…”

Phượng Khê bảo Quân Văn triệu hồi lại hư ảnh linh kiếm cho nàng xem. Nàng nhìn hồi lâu vẫn không thấy điểm gì thần kỳ.

Không lẽ… ngũ sư huynh lại phát bệnh “nhớ cha ảo tưởng” rồi?!

Thấy nàng không tin, Quân Văn lập tức diễn lại bộ kiếm pháp đã học đêm qua.

Phượng Khê nhìn xong, mắt lập tức sáng rực!

Nàng cầm Mộc Kiếm bắt chước luyện thử, chiêu thức hoàn toàn không tệ!

Quân Văn: “…"

Rốt cuộc ai mới là thiên tài kiếm đạo hả?!

Nhưng vừa nghĩ đến việc tiểu sư muội nhà mình từ trước đến giờ chưa từng lĩnh hội được bộ kiếm pháp nào ra hồn, tự tin của hắn liền trở lại!

Tiểu sư muội chỉ là trí nhớ tốt hơn người thôi. Về mặt kiếm đạo, vẫn là Quân tử nhất kiếm hắn vô địch thiên hạ!

Phượng Khê càng luyện càng phấn khích:

“Ngũ sư huynh, bộ kiếm pháp này thật sự quá tinh diệu! So với mấy thứ muội học trước đây thì hơn hẳn!”

Quân Văn hớn hở như mở cờ trong bụng: “Đúng rồi! Cũng phải xem ai là người truyền thụ chứ? Đây chính là tuyệt học kiếm pháp độc môn truyền đời của nhà Lão Quân ta!”

Phượng Khê: “…”

Thôi thì nể mặt kiếm pháp hay, ta cứ để huynh nằm mơ tiếp đi…

Một lát sau, Tứ sư huynh Cảnh Viêm đến.

Quân Văn cũng không giữ làm của riêng, chủ động truyền thụ lại kiếm pháp cho hắn.

Cảnh Viêm tuy thiên phú không bằng Quân Văn, nhưng cũng hơn người thường rất nhiều. Dù không thể học chỉ sau vài lần nhìn như Quân Văn, nhưng vẫn thu được kha khá lợi ích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-812.html.]

Phượng Khê nhìn thời gian: “Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh, giờ đấu giá sắp tới rồi. Chờ sau đấu giá, chúng ta luyện tiếp kiếm pháp này nhé!”

Ba người nhanh chóng thu dọn rồi cùng nhau đi đến luận đạo đường.

Quân Văn vì tâm trạng quá tốt nên đi đường mà cứ muốn nhảy tưng tưng!

Phượng Khê nhìn còn thấy ngại giùm hắn.

Nàng cảm thấy việc hư ảnh linh kiếm truyền kiếm pháp nhất định có gì mờ ám. Không thể nào là tổ tiên hiển linh, nếu thật sự muốn hiển linh, sao không hiện từ sớm mà chờ đến bây giờ?

Đáng tiếc là linh trí mấy cái hư ảnh đó quá thấp, hỏi nửa ngày cũng chẳng biết gì.

Nhưng nếu đã chủ động truyền kiếm pháp, chắc là không có địch ý.

Đợi ba người đến quảng trường trước Luận Đạo Đài, nơi đó đã chật kín người!

Ngay cả trên mái nhà và cây cũng đầy người chen chúc!

Phượng Khê có hơi hối hận. Biết trước đông thế này thì đã chọn quảng trường ở Ngộ Đạo phong làm địa điểm rồi!

Đệ tử Trường Sinh Tông quả thật quá nhiệt tình!

Quá bất ngờ luôn đó!

Nàng lại không nghĩ tới, cái tờ truyền đơn do mình viết hôm trước bị người ta hận tới mức nào. Cũng may còn có môn quy bảo hộ nàng, không thì sớm đã có người chặn cửa đánh nàng rồi!

Quân Văn hô to: “Tránh đường, tránh đường! Bắc Vực Tam Kiếm Tiên đến đây!”

Đám đông náo động, ánh mắt đồng loạt dồn vào ba người Phượng Khê.

Phượng Khê mỉm cười chào hỏi, Quân Văn thì cười đến mức lộ cả tám cái răng trắng bóng, sáng chói như nắng ban trưa.

Cảnh Viêm thì mặt lạnh như thường, chỉ gật đầu nhẹ, coi như lễ phép với khán giả.

Dù ánh mắt mọi người nhìn ba người vẫn không mấy thân thiện, nhưng cuối cùng vẫn nhường ra một lối đi.

Ba người bước lên Luận Đạo Đài, dáng vẻ oai phong như không nhận người thân.

Phượng Khê giơ tay ra hiệu cho mọi người yên lặng.

Phải nói là… mấy người này thật sự rất nghe lời. Bảo im là im ngay!

Phượng Khê rất hài lòng.

“Các vị, ta không nói dài dòng nữa để khỏi mất thời gian của đôi bên. Giờ vào thẳng vấn đề luôn!

Quy tắc đấu giá rất đơn giản: giá khởi điểm là ba mươi vạn linh thạch. Ai trả giá cao hơn thì được quyền chọn thứ tự khiêu chiến chúng ta.

Danh ngạch không giới hạn. Dù có đến một vạn người muốn khiêu chiến, chỉ cần trả nổi ba mươi vạn linh thạch, Bắc Vực Tam Kiếm Tiên bọn ta ai cũng không từ chối!

Chỉ là, giá thấp thì xếp sau, đơn giản vậy thôi.

Giờ bắt đầu!”

editor: bemeobosua

Cả hiện trường xôn xao bàn tán, nhưng không một ai ra giá.

Không khí có phần ngượng ngùng.

Hiển nhiên là mọi người đã âm thầm bắt tay nhau, không ai ra giá, để xem mấy người Phượng Khê xử lý thế nào.

Một lúc sau, Phượng Khê thở dài:

“Đã không ai ra giá thì buổi đấu giá này không thể tiếp tục.

Vậy ta đành tự chọn trình tự khiêu chiến.

Ta nghe nói trong Ngũ phong của Trường Sinh Tông, đệ tử thân truyền của Huyền Vũ phong có tu vi cao nhất. Vậy cứ để các vị ấy ra tay trước!

Chờ ta đánh bại bọn họ rồi, mấy phong còn lại có so được hay không cũng không còn quan trọng.”

Vừa dứt lời, lập tức có người phẫn nộ hét lên:

“Ai nói Huyền Vũ phong tu vi cao nhất? Rõ ràng Bạch Hổ phong chúng ta mới là số một!”

“Đúng rồi! Huyền Vũ phong xếp chót thì có!”

“Bạch Hổ phong các ngươi đừng đắc ý! Ngộ Đạo phong mới là đệ nhất danh xứng với thực!”

Lúc này, trong đám đông có người lớn tiếng quát:

"Phượng Khê, ngươi đã mở đấu giá hội thì phải làm theo quy tắc, sao có thể tự mình quyết định? Làm vậy thì còn ra thể thống gì nữa?

Ta là Hoài Hà, đệ tử Ngộ Đạo phong, ta ra giá ba mươi mốt vạn linh thạch, phải để ta đấu với ngươi một phen!"

Phượng Khê nghe xong, thấy đối phương xưng là người của Ngộ Đạo phong, dung mạo lại có vài phần giống Hoài trưởng lão, liền thầm nghĩ: Vị này chẳng lẽ là thân thích của Hoài trưởng lão?

Quả thật Hoài trưởng lão biết nâng đỡ người thân không chút ngại ngần!

Thậm chí còn trực tiếp cho người nhà mình ra mặt làm kẻ đi gây rối!...

Loading...