Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 832

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:22:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

832. Doãn trưởng lão nảy ra một ý nghĩ.

Tư Mã tông chủ tức giận tới mức nghiến răng ken két!

Ta còn có thể hiểu được, trước đây Doãn trưởng lão nhận nhầm người, dẫu sao hắn cũng ít xuất hiện, mà Quân Văn lại mặc y phục của Ngộ Đạo phong, nhận lầm cũng chẳng trách.

Nhưng bây giờ thì sao? Rõ rành rành ba người Quân Văn là người Bắc Vực, ngươi còn truyền cả bộ kiếm pháp Lưỡng Nghi Vạn Tượng do mình sáng tạo cho họ là sao?

Làm ơn đi? Ngươi định chơi chiêu "mua một tặng một" hả?!

Tư Mã tông chủ càng nghĩ càng giận sôi m/áu: Trường Sinh Tông chúng ta đời này rốt cuộc tạo cái nghiệt gì vậy trời?!

Hai vị hộ phái trưởng lão vốn được xem như át chủ bài, kết quả một người khỏi nhắc, người còn lại vốn tưởng là chỗ dựa vững chắc, ai ngờ lại... phản đòn?!

Tức ch/ết mất!

Đời trước chưởng môn còn từng bảo hắn rằng, có hai vị hộ phái trưởng lão này thì Trường Sinh Tông cứ yên tâm ngủ ngon, gối cao vô ưu.

Gối cao vô ưu?

editor: bemeobosua

Xì! Là mang gối đi tặng địch nhân thì có!

Tuy trong lòng hắn hận không thể lột da Doãn trưởng lão, nhưng ngoài mặt vẫn phải nhịn, không dám nói ra nửa câu oán trách.

Ai mà biết được cái vị tổ tông sống đó có đang lén nghe trộm bên này không?!

Nếu mà bị nghe thấy, có khi cái ghế tông chủ này của hắn cũng đi luôn.

Thật ra, Doãn trưởng lão lúc này cũng đang vô cùng hối hận.

Tối qua mình bị gì thế không biết?!

Chắc do gió đêm lạnh quá, bị cảm nhẹ, đầu óc không tỉnh táo nên mới nhất thời hồ đồ!

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, lão lại cảm thấy: Bộ kiếm pháp Lưỡng Nghi Vạn Tượng này kém xa so với Vĩnh Sinh kiếm pháp, hắn dạy cho đám Phượng Khê cũng chẳng sao. Muốn trách thì trách tám tên đệ tử thân truyền của Bạch Hổ phong quá vô dụng!

Khả năng ứng biến kém đến thảm thương!

Hôm qua Phượng Khê người ta chỉ một thân một mình, đánh mà vẫn uyển chuyển lưu loát như nước chảy mây trôi!

Đúng vậy!

Không phải lỗi của ta! Là do chúng nó quá ngu! Quá đần! Vô dụng đến mức không thể cứu vãn!

Hơn nữa, coi như ta không dạy cho ba người Phượng Khê bộ kiếm pháp này, thì bọn họ cũng dư sức giành phần thắng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-832.html.]

Người khác có thể không nhìn ra, nhưng ta thấy rõ rành rành, trước đó Phượng Khê bọn họ dùng Vĩnh Sinh kiếm pháp còn chưa vận hết toàn lực nữa là! Về phần vì sao lại giấu chiêu, bản thân Doãn trưởng lão cũng đoán không ra.

Lúc Doãn trưởng lão đang nghĩ lan man thì thế trận tám người Bạch Hổ phong càng lúc càng thảm hại!

Nhiều nhất nửa khắc nữa là thua chắc!

Doãn trưởng lão nảy ra một ý.

Lúc trước mình truyền bộ Lưỡng Nghi Vạn Tượng cho ba người Phượng Khê, Tư Mã tiểu nhi nhất định sẽ rất không vừa ý. Phải tìm cách lót đường, vớt vát lại mới được.

Hay là... ra tay một chút, khiến ba người họ thua trận đấu này?

Vừa có thể ngăn không cho họ vênh váo, lại dằn được cái miệng nhiều chuyện của Tư Mã tiểu nhi kia.

Càng nghĩ càng thấy đây là kế sách vẹn toàn, Doãn trưởng lão liền lén vận linh lực, từ xa nhắm vào thanh mộc kiếm trong tay Phượng Khê.

Lực đạo rất nhẹ, chỉ để làm Phượng Khê sơ sẩy một chút, tạo cơ hội cho đám đệ tử Bạch Hổ phong lật ngược thế cờ.

Nếu cần, lão sẽ tiếp tục "hỗ trợ" vài lần nữa, để Bạch Hổ phong có thể thắng ngược.

Chẳng ngờ, ngay khoảnh khắc linh lực sắp chạm vào mộc kiếm của Phượng Khê, nàng đột nhiên đổi vị trí.

Kết quả, chiêu của Doãn trưởng lão lệch mục tiêu, đánh thẳng vào... ót một đệ tử Bạch Hổ phong!

Tên kia đang chăm chú thi đấu, trán đột nhiên đau nhói, mất tập trung trong chớp mắt.

Phượng Khê không bỏ lỡ thời cơ, bật người tung một cước!

Tên đệ tử kia đứng ngay cạnh hàng rào chắn, bị một cước đạp bay ra ngoài sân!

Phía sau hàng rào chắn là mấy vị trưởng lão của Luận Đạo Đường, ai nấy ăn ý né sang một bên.

Lúc Quân Văn ngã trước đó họ còn không đỡ, bây giờ mà đỡ tên này thì chẳng phải thiên vị quá rõ sao?!

Cho nên, tuyệt đối không đỡ!

Luận Đạo Đường chúng ta lấy công bằng làm đầu!

Tên đệ tử kia ngã ngửa chổng vó, trên trán còn sưng lên một cục u to tướng.

Toàn thân choáng váng, ngây người ra luôn.

Ngay sau đó, là bốc hỏa!

“Phượng Khê, các ngươi quá đáng thật rồi đấy!”

Tỷ thí thì tỷ thí, ai cho ngươi đạp đầu ta bay đi như đạn pháo hả trời?!

Loading...