Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 840
Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:31:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
840. Phượng Khê châm ngòi thổi gió, lửa cháy lại còn đổ thêm dầu
Tuy trong lòng như có bầy heo rừng đang chạy loạn, nhưng Phượng Khê vẫn cố giữ cho đầu óc tỉnh táo.
Lôi Kiếp vừa rồi đã giáng xuống phá tan đại trận hộ phái của Trường Sinh Tông, tai họa gây ra không hề nhỏ. Nếu để người ta biết luồng thiên lôi kia nhắm thẳng về phía nàng, không chừng sẽ bị đám người ấy đuổi theo đòi tiền đền bù thiệt hại.
Mà nàng thì nghèo kiết xác, có muốn bồi thường cũng chẳng kham nổi!
May thay lúc thiên lôi giáng xuống, cả bầu trời sáng trắng, lại thêm dưới Ngộ Đạo Đài có một đoạn Luyện Tâm Lộ dài ngoằng, đám người bên ngoài chỉ thấy sấm sét đánh xuống Ngộ Đạo Phong, hoàn toàn không phát hiện ra ba người họ.
Có điều thiên lôi vừa dừng, không chừng sẽ có kẻ tới kiểm tra hiện trường. Ba người bọn họ lập tức tranh thủ thời gian chuồn lẹ!
Cả nhóm cưỡi kiếm rời khỏi Ngộ Đạo Đài, Phượng Khê lại kích hoạt cấm bay trận pháp, sau đó nhấc chân chạy bán sống bán ch/ết xuống núi.
Do đệ tử nào cũng sợ bị thiên lôi đánh vạ lây nên đều tránh xa Ngộ Đạo Đài, thành ra ba người chạy bon bon một đoạn mà không gặp lấy một ai!
Mà thật ra, dù có chạm mặt cũng chẳng ai nghi ngờ bọn họ, bởi hiện giờ toàn tông môn gần như đã đồng loạt tin rằng: thiên lôi này là tới để bổ ch/ết Hàn phong chủ!
Đặc biệt là sau khi đại trận hộ phái bị phá, sấm sét từ Ngộ Đạo Đài đánh một mạch xuống, suýt chút nữa chẻ đôi cả Chu Tước phong, bằng chứng rành rành thế còn gì!
Dù sau đó thiên lôi không tiếp tục đánh nữa, nhưng ai nấy đều nghĩ chắc là sức mạnh lôi điện đã tiêu hao hết vào việc phá trận, nên không đủ lực để gi/ết Hàn phong chủ, đành bại lui mà quay về trời.
Ai mà ngờ được, sự thật là: Ô Vân Cưu Nhi chui ra khỏi nồi sắt của Phượng Khê, hoảng loạn bay loạn, thế nào lại bay thẳng về phía Chu Tước phong.
Nó thấy ba chữ "Chu Tước Phong" treo to tướng trên cổng núi, lại nhớ tới việc bị Phượng Khê mắng là "cưu" – chim bồ câu, mà Chu Tước cũng là chim… trong đầu lập tức nghĩ: "Cái bảng hiệu này là đang mỉa mai ông đấy à?!"
Thế là Cưu Nhi nổi giận đùng đùng, nhảy bổ tới phá luôn bảng hiệu của Chu Tước Phong, xong xuôi lại nghênh ngang bay đi tìm Phượng Khê đòi nợ m/áu!
Tất nhiên, Phượng Khê và hai người kia lúc này vẫn chưa biết gì về chuỗi bi kịch đó. Họ lén lút đi đến lưng chừng núi, mới trông thấy từng nhóm đệ tử đang bàn tán xôn xao về chuyện thiên lôi.
Phượng Khê với Quân Văn lập tức hòa mình vào hội "ăn dưa hóng chuyện", còn Cảnh Viêm thì do dự một chút rồi thôi, hắn vốn không giỏi ăn nói bịa đặt, nhiều nhất chỉ biết giữ mặt không quá giả tạo.
Hai người kia vừa nhập bọn hóng chuyện đã biết ngay: hóa ra Ô Vân Cưu Nhi là tới bổ ch/ết Hàn phong chủ chứ không liên quan gì tới họ!
Phượng Khê: (✧◡✧)
Nàng liền tranh thủ cơ hội, bắt đầu châm ngòi thổi gió, mồi lửa vừa bén đã đổ thêm cả chum dầu!
“Các vị đồng môn, thật ra ta không nên nói ra mấy lời này, dù sao ta với Hàn phong chủ cũng có tư oán. Nhưng hôm nay ta thật sự nhịn không nổi!
Hắn làm chuyện trái đạo, hại thiên đạo nổi giận, cớ gì Trường Sinh Tông chúng ta lại phải gánh hậu quả cho hắn?!
Không nói đâu xa, đại trận hộ phái bị thiên lôi bổ tan nát như rây, sửa chữa lại sẽ tốn bao nhiêu linh thạch?
Mà tiền thì còn có thể kiếm, danh dự Trường Sinh Tông nếu bị sét đánh tan tành, tiếng xấu đồn xa, sau này làm sao ngẩng đầu tu luyện giữa thiên hạ?
Chúng ta tu hành, quan trọng nhất là thuận theo thiên đạo. Nay vì Hàn phong chủ mà thiên đạo bất mãn với cả tông môn, thì chúng ta còn mong gì có ngày phi thăng?
Chuyện xấu kia của hắn, thiên đạo có dễ bỏ qua? Chắc chắn không! Lần này may mắn không ai bị thương, nhưng lần sau thì sao? Lỡ có người bị sét đánh ch/ết thì sao?
Chúng ta đâu có gây thù chuốc oán với ai, cớ gì lại bị họa từ trên trời rơi xuống?
Tất cả là do Hàn phong chủ mà ra!
Hắn đúng là con sâu làm rầu nồi canh của Trường Sinh Tông!
Nếu không trừ hắn, tông môn chúng ta chẳng bao giờ yên được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-840.html.]
Đám đệ tử vốn chỉ đứng hóng chuyện, giờ nghe xong thì m/áu nóng sôi trào!
Lúc trước chuyện chưa liên quan đến mình nên họ còn thờ ơ, nhưng giờ nghĩ lại, chính họ cũng là người chịu thiệt, ai mà không lo sét đánh trúng đầu?
Huống hồ, cho dù Hàn phong chủ có đền tiền, danh dự của Trường Sinh Tông hắn có trả lại được không?
Tiền đồ tu luyện của họ, hắn có đền nổi không?
Phượng Khê thấy tình hình đã sắp đủ lửa, liền hô lớn:
“Đứng đây nói suông cũng chẳng ích gì! Phải để tông chủ biết lòng dân nghĩ gì! Ta đề nghị chúng ta làm mấy cái hoành phi, kéo nhau đến Nghị Sự Điện đệ đơn, kiến nghị trừng trị Hàn phong chủ!”
Cả đám người đồng thanh hưởng ứng, nhiệt huyết sôi sục. Phượng Khê tốt bụng giúp họ nghĩ sẵn vài câu khẩu hiệu:
“Nghiêm trị con sâu làm rầu nồi canh Hàn Trí Đức!”
“Hàn Trí Đức không ch/ết, Trường Sinh Tông chẳng yên!”
…
Đám đông vốn chỉ ăn dưa hóng chuyện, lúc này bỗng bộc phát sức mạnh kỳ lạ. Chớp mắt đã làm xong mười cái hoành phi, thậm chí còn có kẻ lôi ra chân dung Hàn phong chủ… chỉ là bức họa kia bị tạt đầy m/áu thú!
Phượng Khê: Các người có tài thật sự!
Nàng liếc mắt nhìn người lôi ra tranh: “Huynh đài à, ngươi cất cả chân dung hắn làm gì? Trong lòng có tình cảm đặc biệt à?”
Sau đó nàng vung tay hét lớn: “Các vị, theo ta!”
Phượng Khê dẫn đầu đi trước, Quân Văn theo sát phía sau, Cảnh Viêm lật đật đuổi theo.
Hắn vẫn còn chưa hết mộng mị. Chớp mắt một cái, cả đám người này đã bị tiểu sư muội dắt mũi kéo đi biểu tình?! Lại còn tin sấm sét là đánh Hàn phong chủ?
Nếu không phải hắn tận mắt chứng kiến, hắn cũng suýt tin thật!
Trên đường đi, Phượng Khê còn không quên quay sang cổ vũ đám đông:
“Các vị, bị Hàn Trí Đức làm liên lụy đâu chỉ mình chúng ta? Toàn bộ Trường Sinh Tông, kể cả Chu Tước phong đều là nạn nhân!
Mọi người có thể phát tin cho bạn bè thân hữu trong tông, kêu gọi cùng nhau đến Nghị Sự Điện đệ đơn kiến nghị!
Người càng đông, tông chủ và các vị trưởng lão mới càng coi trọng!”
Đám đông gật gù, thấy có lý. Dù gì họ cũng sợ Hàn phong chủ, nhưng nếu đông người thì không ngán, bởi cái gọi là “pháp bất trách chúng”.
Thế là ai nấy bắt đầu vận dụng mọi mối quan hệ, người từng gặp một lần cũng nhắn, người quen sơ cũng hú gọi.
Tin tức nhanh chóng lan rộng, càng lúc càng nhiều đệ tử kéo về Ngộ Đạo Phong, tụ tập trước Nghị Sự Điện.
Có người vì lợi ích tông môn, có người do bị tổn hại quyền lợi cá nhân, cũng có kẻ đơn thuần muốn… hóng náo nhiệt.
Dù gì thì… từ trước tới nay, Trường Sinh Tông chưa bao giờ có chuyện lớn như vậy, không tham gia một chút thì đúng là có lỗi với thân phận đệ tử tông môn!
Lúc này, Hoài trưởng lão cuối cùng cũng tìm được Tư Mã tông chủ.
Hoài trưởng lão suýt nữa thì khóc.
“Tông chủ, ngài đi đâu vậy? Ta tìm ngài khổ muốn ch/ết luôn đó!”