Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 842
Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:31:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
842. Tông chủ anh minh
Tư Mã tông chủ theo phản xạ lùi lại mấy bước, bởi vì hắn linh cảm được một cơn bão tố sắp kéo tới.
Quả nhiên, ngay sau đó, Doãn trưởng lão mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm về phía hắn, gằn giọng:
“Nhẫn trữ vật của ta đâu? Mau nói!”
Tư Mã tông chủ: “……”
Ta chẳng phải đã nói rõ với ngươi từ trước rồi sao?
Ta vốn đâu có đến chỗ này, nhẫn trữ vật của ngươi mất, hỏi ta làm gì?!
Nhưng hắn cũng biết rõ tính khí Doãn trưởng lão hay giận cá c.h.é.m thớt, mà hắn thì luôn là cái người xui xẻo bị lôi ra làm bao cát.
Sớm biết thế thì đã không tới rồi!
Sao ta lại ngu đến vậy chứ?!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tư Mã tông chủ có thể ngồi lên ghế tông chủ, đầu óc đương nhiên không chậm chạp. Chỉ trong chớp mắt đã tìm ra một con dê thế mạng.
“Doãn trưởng lão, vừa rồi ta có quan sát một chút, trong động phủ của ngài còn sót lại không ít lôi điện chi lực. Ngài nói có khi nào là do thiên lôi đánh sập động phủ của ngài không?”
Doãn trưởng lão nghiến răng nghiến lợi:
“Còn cần ngươi nói chắc? Ta chẳng lẽ mù chắc?! Dĩ nhiên ta nhìn ra được là bị sét đánh, nhưng dù thiên lôi có lợi hại đến đâu, cũng không thể đánh cho nhẫn trữ vật thành tro được!
Huống hồ nhẫn trữ vật của ta là đồ cổ truyền từ thượng cổ, đến cả người hóa thành tro, nó cũng không suy suyển gì!”
Tư Mã tông chủ: “……”
Ta nói này, ngươi nói chuyện thì cứ nói, đừng có việc gì cũng kéo ta vô chung cho tiện thể có được không?
“Doãn trưởng lão, như người ta vẫn nói, nhạn bay để lại tiếng, người lấy trộm nhẫn trữ vật của ngài kiểu gì cũng sẽ để lại dấu vết. Không bằng chúng ta thử tìm kỹ một phen, biết đâu có thể lần ra manh mối.”
Doãn trưởng lão vừa rồi bị lửa giận xông lên đầu, giờ cũng dần bình tĩnh lại.
Hắn cảm thấy lời Tư Mã tông chủ nói có lý, liền cùng nhau lục soát tìm manh mối.
Ngay lúc họ đang tìm kiếm, ngọc bài thân phận trên người Tư Mã tông chủ rung lên, bên trong truyền ra tiếng Hoài trưởng lão hô to gọi nhỏ:
“Tông chủ! Hàng ngàn đệ tử đã tụ tập trước quảng trường Nghị Sự Điện, yêu cầu nghiêm trị Hàn phong chủ, kẻ đã gây ra thiên lôi lần này!
Không chỉ có họ, còn có rất nhiều đệ tử đang kéo đến! Lần này Hàn phong chủ khiến người người phẫn nộ!”
Trong giọng của Hoài trưởng lão rõ ràng mang theo chút hả hê khi người gặp họa, thậm chí còn phấn khích như đang hóng chuyện vui không sợ chuyện to.
Tư Mã tông chủ giật mình, lập tức thuật lại mọi chuyện cho Doãn trưởng lão nghe, sau đó nói:
“Doãn trưởng lão, Hoài trưởng lão nhắc tới Hàn phong chủ, thật ra cũng cho ta một gợi ý. Ngài nói xem, thiên lôi đang yên đang lành, sao lại bổ trúng động phủ của ngài?
Có một điều chắc chắn, thiên lôi không nhắm vào ngài, mà tám phần là nhằm vào Hàn phong chủ!
Lần trước hắn đã từng bị Lôi Kiếp đánh rồi, chỉ là nhờ đại trận hộ phái mới đỡ được.
Lần này thiên lôi thậm chí còn bổ trúng cả sơn môn Chu Tước phong…”
Còn chưa nói dứt lời, Doãn trưởng lão đã nghiến răng ken két gầm lên:
“Ý ngươi là tên Hàn Trí Đức ch/ết tiệt kia để né thiên lôi, chạy vào động phủ của ta trú ẩn, kết quả kéo theo cả động phủ ta bị bổ trúng?
Chưa hết, hắn còn nhân cơ hội tiện tay chôm luôn nhẫn trữ vật của ta?!”
Tư Mã tông chủ suýt chút nữa giơ ngón tay cái khen Doãn trưởng lão!
Ta mới vừa hé miệng, chưa kịp nói gì, ngươi đã tự mình tưởng tượng ra cả đoạn kịch bản rồi!
editor: bemeobosua
Hắn hơi do dự nói: “Doãn trưởng lão, mấy cái này dù sao cũng chỉ là suy đoán của ngài. Sự thật thế nào, vẫn cần điều tra kỹ mới được.
Đúng lúc hiện tại đệ tử các phong đang yêu cầu nghiêm trị Hàn phong chủ, ta có thể nhân cơ hội này dò hỏi hắn một chút, ngài cũng có thể ẩn mình quan sát từ xa.”
Doãn trưởng lão tuy rất muốn lập tức xách cổ Hàn phong chủ tới hỏi tội, nhưng dù sao cũng là một hộ phái trưởng lão, không thể tùy tiện làm càn, đành nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-842.html.]
“Vậy cứ làm như ngươi nói.”
Thế là hai người một trước một sau tới quảng trường trước Nghị Sự Điện trên Ngộ Đạo Phong.
Dĩ nhiên, mọi người chỉ thấy mỗi Tư Mã tông chủ, chứ không hề phát hiện sự hiện diện của Doãn trưởng lão.
Tư Mã tông chủ vừa nhìn cảnh tượng trước mắt, không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Trên quảng trường tụ tập cả ngàn người, không ít người tay còn giơ biểu ngữ yêu cầu nghiêm trị Hàn phong chủ.
Ngoài biểu ngữ ra, còn có cả tranh vẽ chân dung Hàn phong chủ, chỉ là khuôn mặt đã bị người ta vẽ thêm bát thú huyết lên đầy nghịch ngợm.
Cái này vẫn chưa phải là đỉnh điểm, đám đông phía dưới còn vung tay múa chân, đồng thanh hô vang khẩu hiệu:
“Phải nghiêm trị Hàn Trí Đức, con sâu làm rầu nồi canh!”
“Hàn Trí Đức trái với luân thường đạo lý, trời đất không dung!”
“Chừng nào chưa trừ được Hàn Trí Đức, chừng đó chúng ta chưa về!”
…
Mà nguyên nhân vì sao mọi người hô hào ăn ý như vậy, là bởi vì có Phượng Khê đứng phía trước chỉ đạo!
Nàng hô một câu, mọi người lập tức đồng thanh hô theo một câu!
Tư Mã tông chủ: “……”
Ngay cả ta là tông chủ cũng không có được sức hiệu triệu như nàng!
Doãn trưởng lão tuy tâm trạng cực kỳ tệ, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt vẫn không nhịn được cảm thấy buồn cười.
Tiểu nha đầu Phượng Khê này, không nói đâu xa, riêng cái khoản khuấy động phong trào thì đúng là cao tay.
Đúng lúc mượn cớ lần này mà bới móc cái tên vương bát dê Hàn Trí Đức kia!
Cũng dám trộm nhẫn trữ vật của ta, thật sự là không muốn sống nữa rồi!
Tư Mã tông chủ ho nhẹ một tiếng, Phượng Khê lập tức thức thời ra hiệu cho mọi người yên lặng.
Tư Mã tông chủ: “……”
Hắn trầm giọng nói:
“Với tư cách là tông chủ Trường Sinh Tông, ta hoàn toàn hiểu được tâm trạng của chư vị.
Đại trận hộ phái bị phá, danh dự tông môn bị tổn hại, kẻ nào khiến thiên lôi giáng xuống chính là tội nhân của Trường Sinh Tông!
Chuyện này, bổn tọa nhất định sẽ tra rõ ngọn ngành, cho chư vị và cho cả tông môn một lời công đạo!
Bổn tọa đã phái người đi gọi Hàn phong chủ đến, đợi hắn xuất hiện, ta sẽ cùng lúc thẩm vấn cả ba vị phong chủ còn lại, chư vị cũng có thể ở lại nghe.”
Lời vừa dứt, Phượng Khê lập tức vung tay hô lớn:
“Tông chủ anh minh!”
Mọi người đã quen nhịp, liền đồng thanh hô theo. Trong chớp mắt, cả quảng trường vang dội tiếng hô “Tông chủ anh minh!” như sóng vỗ triều dâng.
Tư Mã tông chủ chỉ cảm thấy lòng mình cay đắng.
Hắn vì tông môn cống hiến biết bao, nói không ngoa là dốc hết tâm huyết, vậy mà chưa từng nhận được một lời tán dương.
Vậy mà giờ đây, Phượng Khê chỉ hô đại một câu, hắn liền nhận về một rổ tiếng hoan hô ca ngợi.
Điều này nói lên điều gì?
Nói lên rằng, có một “tay bịp giỏi” thật sự rất quan trọng!
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn không khỏi liếc về phía Hoài trưởng lão.
Nhìn ngươi ngày thường cũng lanh lợi lắm, đến buổi đấu giá còn dám để cháu trai mình đi làm kẻ bịp thay Phượng Khê, cớ sao lại không nghĩ tới làm kẻ bịp cho ta một lần?
Hoài trưởng lão ngẩn người: Tông chủ nhìn ta làm gì vậy?
Chẳng lẽ muốn ta cũng hô theo luôn?
Việc này... hình như hơi sai sai thì phải?