Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 843

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:31:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

843. Lại thêm chuyện rối như canh hẹ.

Tư Mã tông chủ không thèm để ý đến Hoài trưởng lão nữa, trong lòng đã bắt đầu âm thầm tính toán bước tiếp theo.

Xét theo lý mà nói, Hàn phong chủ đã khiến nhiều người phẫn nộ như vậy, y hẳn là nên thuận thế phế bỏ chức phong chủ của hắn, thậm chí đuổi hắn khỏi Trường Sinh Tông luôn cũng không sai.

Nhưng khổ nỗi, Hàn phong chủ đâu phải người dễ động vào, một tay nắm giữ quyền lực ở Chu Tước phong, sau lưng lại còn có một vị Thái thượng trưởng lão chống lưng. Muốn nhổ tận gốc, e là chưa đến lúc.

Thôi thì dù không loại bỏ được hoàn toàn, cũng phải khiến hắn bị một vố thật đau, tổn thương nguyên khí trước đã!

Rồi sau đó, từ từ tính tiếp.

Ngay lúc Tư Mã tông chủ đang cân nhắc thiệt hơn, thì quảng trường lại đón thêm một đợt đệ tử kéo tới.

Việc người khác thì đứng ngoài mặc kệ, nhưng nếu liên quan đến mình thì ai cũng tích cực hơn ai hết.

Chẳng mấy chốc, ba vị phong chủ khác cùng các trưởng lão cũng lần lượt xuất hiện. Duy chỉ có Hàn phong chủ và toàn bộ đám trưởng lão Chu Tước phong là vẫn bặt vô âm tín.

Phượng Khê lập tức hô lên:

“Chẳng lẽ Hàn phong chủ bỏ trốn rồi sao?!”

Tư Mã tông chủ: “……”

Ngươi nghĩ hắn có thể buông bỏ cả một Chu Tước phong to lớn như vậy mà chạy chắc?

Dĩ nhiên, ông cũng biết rõ Phượng Khê cố ý tung tin như thế, chỉ là để tạo dư luận.

Quả nhiên, chưa kịp ông mở miệng, đám đệ tử đã ầm ầm phụ họa:

“Ta thấy chưa chắc là trốn, có khi đang chột dạ tìm cách đối phó thì có!”

“Đúng đấy, cả Chu Tước phong không có lấy một ai tới, chắc chắn đang tụ tập bàn đối sách!”

“Bàn gì thì bàn, bằng chứng rành rành, Hàn Trí Đức vẫn là đồ sâu mọt phá hoại cả tông môn!”

Đám người đang bàn tán náo nhiệt thì Hàn phong chủ cũng dẫn theo các trưởng lão Chu Tước phong lộ diện.

Phượng Khê vung tay hô lớn:

“Hàn Trí Đức tổn hại nhân luân, trời đất không dung, đáng ch/ết không tha!”

Đám đông lập tức hùa theo.

Tuy câu cuối "đáng ch/ết không tha" ban nãy chưa từng hô, nhưng lúc này đâu ai rảnh nghĩ nhiều, cả đám cùng la làng, không hùa theo thì kỳ quá.

Hàn phong chủ tức đến nổ đom đóm mắt!

Nói thật, chính hắn cũng không dám chắc sét có phải đánh xuống vì mình không.

Bảo là không thì rõ ràng Chu Tước phong bị sét bổ nát cửa.

Bảo là có thì hắn cũng chẳng bị thương tích gì, càng không bị sét đánh trúng người.

Chủ yếu là... trong lòng hắn chột dạ. Dù sao cái chuyện kia hắn làm với cháu gái ruột, đúng là chuyện người người phẫn nộ, thần người đều giận.

Nhưng cho dù có chột dạ hay không, hắn đương nhiên sẽ không bao giờ nhận mình là kẻ bị thiên lôi nhắm đến!

Việc hắn chậm trễ không đến, quả thực giống như đám người đoán, đang triệu tập trưởng lão Chu Tước phong để bàn cách đối phó.

Thật ra trong lòng đám trưởng lão Chu Tước phong cũng chẳng yên ổn gì.

Nếu như sét đúng thật là vì Hàn phong chủ mà giáng xuống, vậy bọn họ có phải đang tiếp tay cho giặc?

Chưa nói tới đúng sai, chỉ sợ cái nghiệp nó vạ lây đến cả đám!

Nhưng vì quyền thế và vị trí của Hàn phong chủ, chẳng ai dám phản đối, chỉ đành cố vắt óc nghĩ cách chống đỡ...

Lúc Hàn phong chủ vừa đặt chân đến quảng trường, liền bị đám đệ tử giận dữ vây lại. Nếu không phải vì tu vi hắn quá cao, e rằng có người đã ném đồ vào người hắn rồi!

Tư Mã tông chủ và ba vị phong chủ còn lại... đúng là coi như đang xem kịch vui.

Nếu không vì mặt mũi và địa vị, e là bọn họ đã lấy Lưu ảnh thạch ra quay lại rồi.

Nhưng bọn họ có thân phận, không thể hành xử lỗ mãng.

Chỉ có Quân Văn thì không có ràng buộc gì! Không cần Phượng Khê ra hiệu, hắn đã nhanh chóng lấy Lưu ảnh thạch ra ghi hình.

Hàn phong chủ tức đến muốn hộc m/áu, lập tức phóng ra uy áp, ép đám đệ tử phải dạt ra, mở đường cho hắn tiến vào quảng trường.

Ai ngờ, hành động này lại càng khiến người ta phẫn nộ hơn.

Vốn có người chỉ tới hóng chuyện, nhưng giờ thì cũng chuyển sang giận thật rồi!

Bắt đầu có kẻ căng cổ gào khẩu hiệu, thậm chí còn lấy cả phù triện khuếch đại âm thanh ra hò hét.

Nhóm người Hàn phong chủ lúc này chẳng khác gì đám chuột bị rượt đuổi, lén lút chui vào đài cao giữa quảng trường.

Hắn tức đến muốn trào m/áu, vừa lên đài liền không buồn hành lễ, lạnh lùng hỏi:

“Tông chủ, để đệ tử làm loạn thế này, ngài không định quản à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-843.html.]

editor: bemeobosua

Trong góc, Doãn trưởng lão vốn đã ghét Hàn phong chủ từ lâu. Giờ thấy hắn ăn nói hỗn láo, lập tức tung hai đạo linh lực, đánh thẳng vào hai đầu gối hắn.

Nếu lúc bình thường, Hàn phong chủ có lẽ còn phát hiện được dị động này. Nhưng giờ hắn đang giận đến mức khí huyết dồn lên đầu, đầu óc chỉ toàn nghĩ đến thiên lôi với chuyện xấu bị phanh phui, nên dính đòn luôn.

Hai đầu gối lập tức tê rần, "bịch" một tiếng, hắn quỳ rạp luôn xuống đất.

Tư Mã tông chủ lập tức nói:

“Hàn phong chủ, xem ra ngươi cũng biết mình đã phạm đại sai lầm, cho nên mới quỳ xuống xin lỗi, phải không?”

Ở chỗ tối, Doãn trưởng lão hài lòng gật đầu, Tư Mã tiểu nhi tuy so với Phượng Khê còn kém nhanh trí, nhưng cũng khá lanh lợi.

Hàn phong chủ chỉ biết tức mà không nói được gì!

Đúng là đáng ghét, Tư Mã Thanh Hoằng này, ngươi còn ra tay đánh lén người ta!

Hàn phong chủ vừa tức vừa dè chừng, hắn trước đó hoàn toàn không để ý Tư Mã tông chủ ra tay, chứng tỏ trình độ tu vi của hắn tiến bộ không ít.

Không chỉ hắn nghĩ vậy, mặt khác ba vị phong chủ cũng giữ phần kiêng dè đối với Tư Mã tông chủ.

Hàn phong chủ đứng lên, giận dữ nói:

“Tông chủ, ta vừa rồi không phải tự nguyện quỳ, mà là bị tiểu nhân hãm hại!

Còn chuyện thiên lôi kia không liên quan đến ta, nếu thật sự nhắm vào ta, sao không đánh trúng một tia nào?

Ta thấy rõ ràng thiên lôi đó là nhắm vào hung thú Cùng Kỳ kia!

Thực tế, lúc ở cửa thông hai vực, Cùng Kỳ đã từng gọi thiên lôi đến, cũng chính từ lúc nó bị bắt đến nay, Trường Sinh Tông chúng ta mới bị sét đánh hai lần.

Cho nên, nó mới là thủ phạm chính!”

Phượng Khê thật không ngờ Hàn phong chủ lại dám đổ tội cho Cùng Kỳ, lại còn có vẻ có lý lẽ.

Nếu lần sau Ô Vân Cưu Nhi lại tới, nàng cũng có thêm một cái “nồi dự phòng” để lựa chọn hợp lý hơn.

Lúc này, Cùng Kỳ đang thông qua truyền ảnh bích theo dõi tình hình bên này.

Nghe Hàn phong chủ vu khống mình, nó tức giận la hét:

“Mai lão đầu, mau gửi tin tức cho tông chủ kia, để hắn mở truyền ảnh bích ở bên kia, ta muốn đối chất với tên họ Hàn kia!”

Mai trưởng lão rất phối hợp, lập tức gửi tin tức cho Tư Mã tông chủ.

Tư Mã tông chủ mừng rỡ, liền ra lệnh các trưởng lão tinh thông trận pháp bố trí.

Chẳng bao lâu, trên truyền ảnh bích xuất hiện giọng nói của Cùng Kỳ.

Nó điên cuồng nói:

“Họ Hàn kia, ngươi nói gì? Ngươi nói thiên lôi là ta đưa tới? Đồ cẩu chó bẩn thỉu!

Nếu thiên lôi nhắm vào ta, sao không đánh trúng ta mà lại bổ vào sơn môn Chu Tước phong các ngươi?

Hơn nữa, ta không hề làm mấy chuyện bẩn thỉu như giày xéo thanh danh người khác, càng không thể làm ra chuyện con hoang với người khác!

Thiên lôi muốn đánh cũng phải đánh mấy người hư hỏng đó chứ!

Mọi người đều biết ta, Cùng Kỳ, ghét ác yêu thiện, nhưng ngươi còn ác hơn hết thảy, ngươi không xứng làm người!

Ngươi đúng là điên khùng, không chỉ gây họa mà còn làm bẩn thỉu người khác…”

Quảng trường trở nên yên lặng.

Nhiều người đã từng gặp Cùng Kỳ, biết nó hung dữ không tiếc lời, nhưng không ngờ nó mắng người cũng sắc bén không kém!

Ai cũng thấy Hàn phong chủ tức giận đến mức bốc khói trắng.

Cùng Kỳ thấy Hàn phong chủ im lặng không đáp, bèn càng tỏ vẻ kiêu ngạo:

“Đám tiểu con kiến Trường Sinh Tông, ta chính là Cùng Kỳ đại nhân mà các ngươi tôn thờ!

Nhanh lên, tất cả quỳ xuống trước mặt ta!”

Tư Mã tông chủ lập tức đóng cửa truyền ảnh bích.

Cùng Kỳ: “……”

Cho ta chơi trò ma gi/ết lừa à?

Ngươi chờ đó!

Cùng Kỳ thề sẽ báo thù mười năm cũng chưa muộn!

Bên kia, Tư Mã tông chủ quay sang hỏi ba vị phong chủ kia:

“Ba vị, các ngươi có tin lời Cùng Kỳ không?”

Ba vị phong chủ đều mong Hàn phong chủ xui xẻo, nên đồng lòng cho rằng Cùng Kỳ vô tội!

Hơn nữa, họ đều biết chuyện ở hai vực thông đạo, rõ ràng Cùng Kỳ không phải là thủ phạm, thiên lôi với nó chẳng liên quan gì!

Loading...