Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 860

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:32:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

860. Về sau chính là "ngũ đại hung thú".

Phượng Khê cảm thấy việc người khác nhìn không ra tu vi của mình thật ra cũng tốt, dù là "giả heo ăn hổ" hay "hư trương thanh thế" thì đều dễ xoay sở hơn!

Tâm trạng vừa tốt lên, nàng liền ung dung sửa soạn ăn sáng.

Ba người còn đang ăn, thì Mai trưởng lão truyền tin đến cho Phượng Khê, nói Cùng Kỳ muốn gặp nàng.

Phượng Khê nghĩ bụng: cũng chẳng có chuyện gì to tát, liền đồng ý luôn.

Lẽ ra hôm nay nàng còn có mấy trận tỷ thí, nhưng vì "bị thương", nên toàn bộ đều bị dời lịch.

Đám đệ tử có tư cách tham gia tỷ thí kia vừa nghe thì mừng húm, vì trước đó nghĩ mình có đánh cũng thua, không đánh thì bị nói nhát gan, giờ Phượng Khê tự dời lịch, hóa ra lại giúp họ giải vây một trận!

Cơm nước xong xuôi, ba người cùng rời khỏi sân, đi về phía sau núi gặp Cùng Kỳ.

Ai ngờ đoạn đường này khiến Phượng Khê mệt muốn gãy cánh tay, vì ai đi ngang qua cũng chào hỏi nàng. Mà nàng nào phải loại vô lễ vô phép, đành phải tươi cười đáp lại từng người một.

Người này chào đôi câu, người kia bắt chuyện vài câu, chờ đến lúc nàng tới nơi thì trời cũng gần đến giờ Tỵ!

Cùng Kỳ thì đã chờ phát bực từ lâu, hằm hằm giậm chân tại chỗ nửa ngày rồi.

Mai trưởng lão còn tưởng lát nữa Cùng Kỳ thấy Phượng Khê sẽ mặt nặng mày nhẹ, ai dè vừa thấy nàng đến, nó đã đứng bật dậy, vung vẫy hai chân trước như muốn nhào ra:

“Tiểu Khê Khê! Tiểu Khê Khê! Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, ta nhớ ngươi muốn ch/ết!”

Mai trưởng lão nhìn cảnh ấy mà thấy nó chẳng khác gì con cún con ngứa đuôi đang nhào vào lòng chủ!

Phượng Khê mỉm cười dịu dàng: “Ta cũng nhớ ngươi đấy, tối qua còn mơ thấy ngươi cơ!”

Cùng Kỳ lập tức cười ngoác miệng: “Không hẹn mà gặp rồi! Ta đêm qua cũng mơ thấy ngươi!”

Mai trưởng lão: “…”

Ta cá một viên linh thạch là hai đứa nhà các ngươi đang ch/ém gió!

Nhưng kệ có phải ché/m gió không, Phượng Khê và Cùng Kỳ rõ ràng đang tung hứng cho nhau đầy đủ cảm xúc để kiếm điểm giá trị cảm xúc!

Phượng Khê hỏi: “Ngươi tìm ta chỉ để gặp mặt thôi sao? Hay còn chuyện gì khác?”

Cùng Kỳ dí mặt vào kết giới, vẻ mặt nghiêm túc:

“Chủ yếu là muốn gặp ngươi, còn ngoài ra thì cũng có tí việc nhỏ nhỏ không đáng nói tới…”

Nói đến đây, nó trợn tròn mắt:

“Khoan đã! Sao ta nhìn không ra tu vi của ngươi nữa? Có chuyện gì vậy?!”

Phượng Khê nhếch môi, mặt mày thần bí: “Ngươi đoán xem?”

Cùng Kỳ: “…”

Lúc này Mai trưởng lão cũng vừa phát hiện điểm bất thường, âm thầm suy đoán có thể Phượng Khê dùng linh khí đặc biệt hoặc phù chú nào đó để ẩn tu vi.

Nhưng… đang yên đang lành giấu tu vi làm gì?

Còn đang suy nghĩ thì Cùng Kỳ đột nhiên tru lên:

“Tiểu Khê Khê! Chẳng lẽ ngươi đã lên Hóa Thần rồi?!

Ngươi sợ người ta ghen tị nên mới giấu đi đúng không?!”

Phượng Khê: “…”

Ngươi đánh giá ta cao ghê! Hóa Thần? Ta còn chưa chạm ngưỡng Nguyên Anh nữa là!

Mai trưởng lão cũng suýt té ghế, thấy Cùng Kỳ đúng là nói năng xằng bậy, ai mà nhảy thẳng từ Kim Đan lên Hóa Thần nổi chứ?!

Sau khi bị Phượng Khê phủ nhận, Cùng Kỳ lại chớp mắt: “Được rồi được rồi, ngươi nói gì ta tin nấy, ta hiểu mà.”

Phượng Khê: Hiểu cái đầu ngươi á!

editor: bemeobosua

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-860.html.]

Nàng cũng lười đôi co với nó, liền hỏi thẳng: “Tóm lại là ngươi tìm ta có chuyện gì?!”

Cùng Kỳ trợn mắt đảo tròn:

“Ta muốn kết bái với ngươi! Về sau tứ đại hung thú sẽ thành ngũ đại hung thú, ngươi làm lão đại! Ta làm lão nhị, ba đứa còn lại thì tụi nó tự chia đệ tam, đệ tứ, đệ ngũ!”

Phượng Khê: “…”

Ngươi đang nói tiếng người đấy à?

Ta với ngươi kết bái? Ta còn là hung thú đứng đầu?

Nàng thầm nghĩ Cùng Kỳ chắc là đột nhiên nhìn không thấu tu vi của mình nên đổi giọng lươn lẹo, bịa chuyện ra gạ gẫm.

Nàng lườm nó: “Kết bái? Ngươi nghĩ ngươi xứng cùng ta ngồi ăn chung bàn à? Ngươi mà muốn làm linh sủng của ta thì ta còn phải suy xét đấy!”

Cùng Kỳ thật sự không ngờ Phượng Khê lại ngông nghênh như thế!

Một con kiến nhỏ như nàng mà dám đòi làm chủ nhân của nó? Nó suýt nữa phát điên tại chỗ!

Nó định nổi đóa, nhưng ráng nhịn lại.

“Tiểu Khê Khê, ngươi không chịu kết bái với ta… ta buồn lắm! Nhưng không sao, chờ ta tìm thêm ba đứa nữa, tụi ta cùng nhau tôn ngươi làm lão đại!”

Đào Ngột với Heo Vàng: “…”

Tôn lão đại thì không có đâu! Ngươi cứ ngoan ngoãn theo bọn ta đi làm linh sủng của nàng là vừa!

Hai đứa nó tức muốn xì khói vì Cùng Kỳ tự xếp mình thứ hai, đúng là không biết xấu hổ!

Mưa to gió lớn chưa từng thấy mà còn không biết lượng sức mình!

Ngươi đợi đấy!

Đợi đến khi bị ký khế ước rồi xem chúng ta chỉnh ngươi thế nào!

Cùng Kỳ thì vẫn không biết hai trong số tứ đại hung thú đã bị Phượng Khê ký khế ước, vẫn tỏ vẻ thương tâm nhìn nàng.

Phượng Khê nhướng mày: “Ngươi thật muốn ta làm lão đại? Cũng không phải là không thể.

Trước đó ta từng nói, ta tò mò không biết thịt ngươi có vị gì. Giờ ngươi cắt cho ta mười cân để ta nếm thử, ta sẽ miễn cưỡng nhận ngươi làm tiểu đệ!”

Cùng Kỳ suýt nữa không kiềm được khí tức thô bạo trong người!

Nó phải tự niệm thầm: ngươi là Cùng Kỳ, ngươi yêu cái ác, ngươi phải giữ hình tượng hung thú!

Tự trấn an bản thân một hồi, nó mới nhếch miệng cười gượng:

“Ta nói rồi mà, thịt ta có độc, đợi ta giải độc xong, đừng nói mười cân, trăm cân ta cũng cho!”

Phượng Khê nhếch môi: “Vậy thì ngươi đặt cọc trước đi! Gần đây ta hay thấy lạnh ban đêm, lông của ngươi nhìn không tệ, đưa ta ít lông làm áo cộc tay mặc thử!”

Cùng Kỳ không chịu nổi nữa rồi, suýt nữa lật mặt ngay tại chỗ, nhưng lại… ráng nhịn!

“Tiểu Khê Khê, ta thấy hơi choáng đầu, ta cần nghỉ một lát…”

Chưa nói xong đã đổ rầm xuống đất, “choáng”.

Nó quyết định dạo này nhất định phải tránh xa Phượng Khê ra, sợ bị tức đến trụy tim!

Phượng Khê trong bụng biết rõ là trò mèo gì, nhưng cũng không vạch trần, quay sang trò chuyện với Mai trưởng lão.

Mai trưởng lão cũng biết Cùng Kỳ đang diễn, nên chẳng thèm để tâm.

Cùng Kỳ cảm thấy mình thật sự quá thê thảm.

Hồi Phượng Khê chưa tới Trường Sinh Tông, nó ăn sơn hào hải vị, hưởng đủ thiên tài địa bảo, có cả nữ đệ tử gảy đàn ca múa hầu hạ.

Từ khi nàng tới, không những không còn ai biểu diễn, mà cả lão Mai cũng quay lưng phản chủ, không thèm nghe lời nó nữa!

Càng khỏi nói chuyện… hơn phân nửa bảo bối trên người nó đều rơi vào tay nàng!

Bảo nàng là hung thú đứng đầu đúng là không oan tí nào!

Loading...