Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 862

Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:12:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

862. Doãn trưởng lão vừa lóe lên một ý tưởng.

Ở bên này, Lôi Kiếp trong lòng thầm chửi Huyết Phệ Hoàn: “Tên già này đúng là bay quá đà, không biết điều gì cả! Ngươi giành ai chẳng được, lại nhất định nhắm vào ta?!”

Hai ta trước kia cùng theo Cảnh Viêm, có thể xem như đồng cam cộng khổ, vậy mà ngươi dám đào góc tường của ta, lương tâm ngươi không đau à?!

Nếu không nể mặt Phượng Cẩu, ta đã đập ngươi thành tro bụi từ lâu rồi!

Huyết Phệ Hoàn chẳng hay biết gì về nỗi oán thầm của Lôi Kiếp, toàn bộ sự chú ý của hắn lúc này đều đặt lên người Doãn trưởng lão.

Tên chuột tinh này đúng là oan hồn không tan, phiền ch/ết người!

Cùng Kỳ cũng đảo mắt một vòng, nhanh chóng nhận ra sự xuất hiện của Doãn trưởng lão.

Lần trước lão tới, nó còn tưởng lão nhắm vào mình, ai ngờ hóa ra mình tự mình đa tình!

Lão già này là vì Phượng Khê mà tới!

Phượng Khê này đúng là không thể xem thường, ngay cả loại lão già chôn nửa người xuống đất như thế cũng có hứng thú với nàng!

Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng. Nàng cứ hay ngộ đạo như cơm bữa, còn được Ma Thần ban phúc, vận may ngút trời thế kia thì trêu hoa ghẹo nguyệt là điều dễ hiểu!

Cùng Kỳ cảm thấy mình thật có học thức!

Không có việc gì là không thể dùng hai thành ngữ!

Đặc biệt là “trêu hoa ghẹo nguyệt”, dùng cái từ này chuẩn hết sức!

Trường Sinh Tông này chẳng khác gì một vườn hoa lớn, mà trong vườn thì Phượng Khê chính là bông đẹp nhất, thơm nhất, đương nhiên là hút ong bướm rồi!

Doãn trưởng lão thì hoàn toàn không ngờ người khác lại nhìn ra hắn. Cứ tưởng mình ẩn thân kín kẽ lắm rồi!

Lão nhìn Phượng Khê, vẻ mặt đầy kích động. Con bé này… lại còn được Ma Thần ban phúc ư?!

Trước đây ta đã thấy nó không bình thường, quả nhiên không nhìn nhầm!

Lúc này nhìn lại, lão thấy Phượng Khê thật thuận mắt. Nhìn kỹ còn thấy giống giống mình vài phần…

Chẳng lẽ thật sự có huyết thống gì đó?

Tuy lão chẳng thân thích gì ai, nhưng biết đâu chừng là dòng bên xa mấy đời…

Tuy vậy, lão cũng biết suy nghĩ này hơi ảo tưởng. Thôi thì hay hơn cả là thu con bé làm đồ đệ.

Quân Văn với Cảnh Viêm kia cũng không tồi, hay là gom luôn cả ba cho đủ bộ?!

Càng nghĩ càng thấy kế này hay tuyệt, còn bọn họ có đồng ý hay không, lão căn bản chẳng buồn để tâm.

Với ta mà nói, chịu nhận bọn họ làm đồ đệ là cho họ đại tạo hóa rồi. Trừ phi đầu có vấn đề mới từ chối!

Nhưng mà, rút kinh nghiệm lần trước bị chặn họng, Doãn trưởng lão quyết định trước tiên phải báo cho Tư Mã tiểu tử biết một tiếng, tránh lại bị hắn lên lớp giảng đạo lý.

Vừa lúc này, Tư Mã tông chủ nói dăm câu với ba người Phượng Khê xong, đã rời đi.

Doãn trưởng lão lập tức lật đật bám theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-862.html.]

Tư Mã tông chủ vừa bước vào thư phòng, Doãn trưởng lão đã hiện thân ngay.

“Thanh Hoằng à, ta có một cái ý tưởng.”

Tư Mã tông chủ bỗng thấy điềm chẳng lành, nhưng vẫn hỏi:

“Ngài có ý tưởng gì?”

“Ba người Phượng Khê là nhân tài hiếm có, nếu không giữ lại thì là tổn thất lớn của Trường Sinh Tông ta.

Là hộ phái trưởng lão, ta không thể khoanh tay đứng nhìn!

Cho nên ta tính… hy sinh một chút, cắn răng mà thu bọn họ làm đồ đệ. Ngươi thấy sao?”

Tư Mã tông chủ: “……”

“Ngài chắc đây là hy sinh? Là cắn răng chịu đựng?

Sao ta thấy ngài rõ ràng là mừng rơn, háo hức không đợi nổi thì có?!”

Dù nghĩ thế, hắn cũng hiểu ý tưởng của Doãn trưởng lão. Dù gì thì ba người Phượng Khê đúng là xuất chúng, nhất là Phượng Khê, số mạng tốt đến nghịch thiên.

Chớ nói Doãn trưởng lão, ngay cả ta cũng động lòng đây này!

Nhưng vấn đề là… nàng là người Bắc Vực Huyền Thiên Tông đấy!

Nàng có chịu thật lòng mà gia nhập Trường Sinh Tông không?

Nhỡ đâu nàng là nằm vùng thì sao? Trường Sinh Tông chẳng phải rước họa vào thân à?!

Dù vậy, hắn cũng hiểu, một khi Doãn trưởng lão đã quyết thì nếu cản, không chỉ vô ích mà còn dễ khiến lão phật lòng.

editor: bemeobosua

Vậy nên phải dùng sách lược.

Hắn nghĩ ngợi một hồi, liền có chủ ý.

“Doãn trưởng lão, ngài có thể vì tông môn mà hy sinh lớn như vậy, thật khiến ta cảm động vô cùng!

Ngài quả là trụ cột, là tâm phúc của Trường Sinh Tông ta!

Thời điểm mấu chốt vẫn phải trông cậy vào ngài nha……”

Doãn trưởng lão nghe xong có chút ngại ngùng, bởi vì lão… cũng thấy hơi chột dạ.

“Thanh Hoằng à, đây đều là việc ta nên làm. Ngươi chỉ cần nói đồng ý hay không đồng ý thôi!”

Tư Mã tông chủ cười nói: “Chỉ cần ngài đồng ý là được, ta đâu có ý kiến gì. Chớ nói là thu ba người Phượng Khê làm đồ đệ, cho dù ngài muốn nhận cả Ma tộc làm đồ đệ, ta cũng không phản đối!”

Doãn trưởng lão gật đầu mãn nguyện: “Ta sớm biết không nhìn lầm ngươi, đúng là có tố chất làm tông chủ!”

Tư Mã tông chủ âm thầm bĩu môi: “Ta nghe lời ngài thì là nhân tài, không nghe thì lại thành tiểu nhi vô dụng chứ gì?”

Hắn ho khan một tiếng: “Doãn trưởng lão, tuy ta không có ý kiến gì, nhưng chuyện này không thể nóng vội được đâu!”

Doãn trưởng lão nhíu mày: “Vì sao?”

Loading...