Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 871

Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:13:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

871. Linh thạch càng nhiều thì độ chắc thắng càng lớn.

Tư Mã tông chủ suýt nữa thì tức cười!

Đời ông gặp đủ hạng người rồi, nhưng người có thể nói ra mấy lời vì lợi ích mà nghe tự nhiên như đang bàn đạo lý… thì Phượng Khê là người đầu tiên.

Mà chắc cũng là người cuối cùng luôn.

Mấu chốt là nàng nói vậy, tuy đúng là khiến người ta muốn nổi điên, nhưng lại không thể ghét nàng được.

Thật đúng là kỳ diệu.

Ông nhấp một ngụm trà để trấn tĩnh, rồi mới chậm rãi nói:

“Sao lại gọi là làm không công được? Việc ngươi làm đội trưởng không chỉ rèn luyện khả năng lãnh đạo, mà còn giúp gắn kết tình cảm giữa các đệ tử thân truyền khác, cũng coi như đôi bên cùng có lợi!”

Phượng Khê nghiêng đầu, bình tĩnh nhìn Tư Mã tông chủ:

“Ngài nói đều đúng cả. Nhưng nếu ta làm đội trưởng thì phải có trách nhiệm với bọn họ, không chỉ chịu áp lực tâm lý rất lớn, mà còn phải nghĩ cách giúp họ tăng thực lực.

Ví như vừa nãy, ta đã truyền dạy miễn phí ‘Kiếm pháp Quân thị’ cho bọn họ rồi đó, ngài thấy có nên thưởng cho ta chút gì đó không?”

Tư Mã tông chủ: “……”

Cái qu/ỷ gì mà ‘Kiếm pháp Quân thị’!

Rõ ràng đó là Vĩnh Sinh Kiếm Pháp của Doãn trưởng lão!

Là bí kíp của Trường Sinh Tông chúng ta đó!

Ngươi lấy đồ của chúng ta dạy cho người của chúng ta, rồi còn muốn chúng ta mang ơn ngươi, ngươi thấy vậy là hợp lý lắm sao?!

Nhưng nghĩ lại thì Phượng Khê căn bản không biết đó là kiếm pháp riêng của Doãn trưởng lão.

Đứng từ góc nhìn của nàng, đúng là đang giúp tông môn thật.

Tư Mã tông chủ hít sâu một hơi: “Vậy ngươi muốn thưởng gì?”

Phượng Khê cười tươi rói: “Tiền bạc không quan trọng, quan trọng là tấm lòng. Ngài cứ thưởng ta chút linh khí, thiên tài địa bảo gì đó là được!”

Tư Mã tông chủ: “……”

Nói cứ như mấy thứ đó không tốn tiền vậy!

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tư Mã tông chủ vẫn tặng nàng ba món Thượng phẩm Linh khí và ba cây dược thảo cấp Thiên.

Phượng Khê vui vẻ nhận lấy, còn chân thành cảm tạ tông chủ một trận.

Tư Mã tông chủ tưởng vậy là xong chuyện, ai ngờ lại nghe nàng nói tiếp:

“Tông chủ, còn nửa tháng nữa là tới đợt chọn người thí luyện rồi, ngài thấy chỉ cho các đệ tử luyện mỗi kiếm pháp thôi thì có đơn điệu quá không?

Ta đang nghĩ có nên thêm vài hạng mục huấn luyện khác nữa. Như huấn luyện chiến thuật tổ đội, mô phỏng thực chiến, rồi thêm vài chiêu âm mưu q/uỷ kế chẳng hạn?”

Tư Mã tông chủ gật đầu: “Ngươi tự sắp xếp đi.”

Phượng Khê cười hì hì: “Nhưng mấy cái đó đều cần kinh phí mà! Ngài có thể cấp cho ta một khoản ngân sách không?”

Tư Mã tông chủ: “……”

Thật sự rất muốn tặng nàng một chữ: Biến!

Nhưng lời kế tiếp của Phượng Khê khiến ông đành nuốt lại:

“Tông chủ, ta nghe nói năm ngoái Ngộ Đạo Phong chúng ta được chia 10 suất vào Hạo Thiên Kính. Nếu ngài chịu chi kinh phí đầy đủ, ta đảm bảo sẽ vượt qua con số đó.”

Tư Mã tông chủ nhìn nàng: “Ngươi tự tin đến mức nào?”

Phượng Khê: “Kinh phí càng nhiều, độ chắc thắng càng lớn!”

Tư Mã tông chủ đã không nhớ nổi đây là lần thứ mấy ông bị nghẹn lời rồi.

Nha đầu này đúng là chỉ nhìn thấy tiền!

Nhưng nghĩ cũng đúng thôi, nghe nói Huyền Thiên Tông nghèo đến mức gõ một tiếng chuông cũng vang vọng mười dặm, nàng đây đúng là nghèo thành phản xạ có điều kiện rồi!

Ông giơ một ngón tay: “100 vạn.”

Phượng Khê cũng giơ một ngón: “Một phần chắc thắng.”

Tư Mã tông chủ giơ ba ngón: “300 vạn.”

Phượng Khê cũng giơ ba ngón: “Ba phần chắc thắng.”

Tư Mã tông chủ cắn răng, giơ hết mười ngón tay: “Một ngàn vạn!”

Phượng Khê giơ cả hai tay vỗ bốp một cái với ông:

“Giao dịch thành công!”

Tư Mã tông chủ: “……”

Ta với ngươi làm gì có giao dịch nào?!

Mà nghĩ lại thì… cũng giống như đang buôn bán thật rồi còn gì!

“Tông chủ, ngài cứ chờ xem! Ta nói 10 người đó là ta đang tính dè chừng thôi, chắc chắn sẽ hơn chứ không kém! Ngài cứ đưa linh thạch cho ta trước, rồi về báo cáo sau. Ta đang bận việc khẩn cấp, không thể trì hoãn được đâu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-871.html.]

Tư Mã tông chủ: …… Ngươi nói nhiều như vậy mà không nghĩ là thời gian gấp gáp à?

Thôi, ông cũng chẳng muốn cãi với nàng nữa, lập tức đưa cho nàng một ngàn vạn linh thạch.

Phượng Khê cười rạng rỡ, sau một màn "nịnh cấp tốc", tung tăng rời đi.

Đợi nàng đi rồi, Tư Mã tông chủ mới ngơ ngác nhớ ra, cô nương này nãy giờ nói cả buổi, chưa từng nhắc nếu không đạt đủ 10 suất thì sao!

Thì ra là làm một vụ làm ăn chỉ có lời không có lỗ!

Bảo sao nàng vội vàng nhận linh thạch như vậy, sợ ông đổi ý đây mà!

Bắc Vực sao lại xuất ra được một đứa tinh ranh thế này chứ?!

Phượng Khê thì chẳng buồn để tâm ông nghĩ gì, tay ôm nhẫn trữ vật nặng trĩu quay về nơi ở.

Giờ nhìn đám đệ tử thân truyền, nàng thấy ai cũng dễ thương hết, vì trong mắt nàng, mấy người này toàn là cây rụng tiền sống cả!

Đám cây rụng tiền đang chăm chỉ luyện "Kiếm pháp Quân thị" cùng Quân Văn và Cảnh Viêm, ai nấy tập trung cao độ, sợ bỏ sót một chiêu nửa thức.

editor: bemeobosua

Phượng Khê không khỏi gật đầu hài lòng, mấy thiên chi kiêu tử này tuy không so được với nàng, nhưng cũng tính là có tiền đồ!

Huyết Phệ Hoàn vừa “nghe” đến ý tưởng này của nàng, lập tức cảm thấy đúng là cháu gái ruột của mình không sai vào đâu được!

Riêng cái sự tự tin này, đúng là truyền thừa nguyên vẹn từ dòng má/u nhà ta!

Phượng Khê đứng nhìn một lát, chủ yếu là để cho Huyết Phệ Hoàn “xem xét” tình hình, tìm ra những chỗ thiếu sót của đám đệ tử thân truyền trong phần kiếm pháp.

Sau đó, nàng ra hiệu cho mọi người dừng lại.

Mọi người đang học rất hăng, bị Phượng Khê cắt ngang thì ai nấy đều tỏ vẻ không cam lòng.

Khương Yển thậm chí còn bực mình nói:

“Phượng Khê, ngươi làm gì vậy? Không thể đợi bọn ta học xong kiếm rồi hẵng nói à?!”

Mặt Phượng Khê lập tức sa sầm.

“Khương Yển, đây là thái độ huynh dùng để nói chuyện với đội trưởng đấy à?

Muội ra lệnh có lý do đàng hoàng, còn phải đến báo cáo với huynh nữa chắc?

Huynh thử nghĩ xem, tông chủ đưa ra quyết định gì, huynh cũng chạy tới hỏi tại sao chắc?

Tông chủ còn khen huynh biết nhìn đại cục, đây là cái nhìn đại cục của huynh đó hả?!

Nể tình huynh mới vi phạm lần đầu nên muội bỏ qua, nhưng nếu còn tái phạm, đừng trách muội trở mặt vô tình!”

Khương Yển: “……”

Cái này mà chưa gọi là trở mặt vô tình sao?!

Ta cũng từng liều mình đánh yểm hộ cho ngươi, thậm chí vì nâng đỡ ngươi mà còn tự hạ mình trước mặt Lạc sư huynh!

Vậy mà ngươi dám không nể mặt ta trước mặt bao người như thế?!

Thật là quá đáng!

Hắn đang định phản bác thì nghe Phượng Khê nói tiếp:

“Muội vì sao lại cắt ngang các huynh, là vì các huynh căn bản không thấy được khuyết điểm của chính mình, càng luyện lại càng phế!

Nói huynh đi, Khương Yển, huynh có phải thấy mình rất giỏi không?

Nhưng mỗi lần huynh xuất kiếm, đều vô thức liếc nhìn vào vị trí chuẩn bị tấn công, thế nào, huynh sợ kẻ địch không biết mình định đánh chỗ nào sao?!

Hay là huynh trời sinh lòng tốt, thà ch/ết chứ không muốn đối phương bị thương?!”

Khương Yển im re.

Vì ngẫm lại, đúng là hắn có cái thói quen đó thật, chỉ là bản năng thôi, chính hắn cũng chẳng để ý.

Không ngờ lại bị Phượng Khê bóc trần ngay.

Đôi mắt này của nàng đúng là sắc bén!

Phượng Khê nhìn hắn: “Huynh phục chưa?”

Khương Yển có một ưu điểm, nếu ngươi nói đúng lý lẽ, hắn sẽ phục.

Vì thế tuy cảm thấy mất mặt, nhưng vẫn rặn ra từ kẽ răng một chữ: “Phục.”

Phượng Khê gật gù:

“Bốn trưởng lão của các phong chắc chắn đã phát hiện ra điểm yếu đó của huynh từ lâu, đệ tử phong dưới trướng họ cũng được nhắc nhở rồi, nên họ mới biết đường lợi dụng điểm này để đánh ngược huynh.

Từ giờ trở đi, ngoài luyện kiếm pháp, huynh còn phải học kỹ năng ‘đông đánh tây hư’, ví dụ lúc xuất kiếm thì nhìn vào giữa trán đối phương, nhưng mục tiêu thật sự lại là bụng dưới!

Đến lúc đó, ra tay thật sự, huynh sẽ cho họ một phen bất ngờ đó!”

Đôi mắt to của Khương Yển lập tức sáng rực!

Gian trá!

Thật gian trá!

Nhưng chiêu gian trá này mà dùng trên người khác thì sảng quá đi mất!

Loading...