Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 874
Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:13:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
874. Tự mình có thể khuyên nhủ được chính mình trở nên dễ bảo, đó mới là cảnh giới cao nhất.
Doãn trưởng lão ổn định lại tâm thần, lúc này mới chú ý thấy Phượng Khê và Quân Văn đang cùng nhau thảo luận về kiếm trận, hình như còn định cải tiến cả Lục Hợp Vô Cực Trận.
Lắng nghe được một lát, ông không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Trước giờ ông vẫn biết Quân Văn có thiên phú hơn người trong phương diện kiếm trận, nhưng lại không ngờ nha đầu Phượng Khê này cũng có cách lý giải sâu sắc đến thế!
Chẳng lẽ con bé trước giờ vẫn giấu tài?
Hay là vì mấy lần cải tiến trước quá đơn giản, nàng không buồn ra tay?
Nha đầu này rốt cuộc còn giấu bao nhiêu bất ngờ nữa đây?!
Nghe thêm một lát, vẻ mặt Doãn trưởng lão đã biến thành kinh hoảng thật sự.
Bởi vì cách giải thích của Phượng Khê thậm chí còn tinh tế hơn cả những gì ông từng nghĩ đến, lại còn sắc sảo, bén như dao!
Một tiểu cô nương mới luyện kiếm được bao lâu, còn chưa tiếp xúc kiếm trận được mấy ngày!
Nàng làm sao mà làm được chuyện này?!
Đây không còn có thể dùng từ “thiên tài” để miêu tả nữa rồi!
Là qu/ỷ tài!
Vì chuyện này... người bình thường căn bản không làm nổi!
Huyết Phệ Hoàn thấy sắc mặt biến ảo như tắc kè hoa của Doãn trưởng lão, trong lòng hả hê vô cùng, vui đến mức suýt nữa muốn bay lên trời!
Chuột Tinh à, thế nào rồi?
Biết trời cao đất rộng là gì chưa?
Biết núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn chưa?!
Mới chỉ bắt đầu thôi đó, sau này còn nhiều cú sốc chờ ngươi nữa kìa!
Ngươi... làm quen dần đi là vừa.
Huyết Phệ Hoàn một hơi giúp Quân Văn cải tiến hẳn chín bộ kiếm trận!
Không chỉ bù đắp điểm yếu, phát huy điểm mạnh, mà mỗi bộ trận đều phù hợp cực kỳ với kiếm pháp của Quân thị!
Mệt mỏi cái gì? Giờ hắn toàn thân đều là cảm giác... “kính nhi” (tự hào)!
Nếu không phải Phượng Khê bảo thế là đủ rồi, hắn còn có thể cải tiến thêm thành chín chín tám mươi mốt loại nữa kia!
Doãn trưởng lão xem đến ngây người!
Trong lòng ông bốc lên một loại xúc động mãnh liệt, lập tức xuất hiện nhận Phượng Khê làm đồ đệ!
Vì ông thật sự sợ mình sẽ bỏ lỡ một tuyệt thế hảo đồ như vậy!
Nếu thật sự để lỡ, ông còn sống để làm gì nữa chứ?!
Nhưng nghĩ đến lời Tư Mã tông chủ từng căn dặn, ông đành cố nén lại.
Tiểu tử Tư Mã nói cũng có lý, ông vẫn nên chờ thêm một chút.
Ít nhất cũng phải đợi Phượng Khê từ trong Hạo Thiên Kính đi ra đã rồi tính.
Lúc này, Phượng Khê vươn vai, nói với Quân Văn:
“Ngũ sư huynh, để khỏi làm mọi người sợ quá, chúng ta chỉ đưa ra ba loại kiếm trận cải tiến thôi, cho bọn họ chút thời gian... tiêu hóa dần.”
Doãn trưởng lão ở bên nghe xong, âm thầm cảm thán: “Ba loại cũng đã đủ khiến người ta sợ ch/ết khiếp rồi!”
Đừng nói ba loại, một loại thôi cũng đủ làm thiên hạ chấn động!
Quân Văn thì lại không thấy có gì to tát, dù sao trong mắt hắn, cải tiến kiếm trận cũng chẳng phải việc khó. Cho dù không có Huyết Phệ Hoàn giúp sức, chỉ cần bỏ thêm chút thời gian thì hắn cũng làm được. Chẳng qua hiệu quả chắc chắn kém hơn rất nhiều.
Nhưng điều đó cũng bình thường thôi, Huyết Phệ Hoàn sống lâu đến thành yêu rồi, còn hắn mới có từng này tuổi!
Tuổi này mà đã làm được như thế, đủ để xưng danh đệ nhất nhân về kiếm trận của cả Cửu U đại lục rồi!
Không còn cách nào khác, hắn chính là “quân tử nhất kiếm thiên hạ”, tự tin vậy đó!
Phượng Khê và Quân Văn cùng ăn mấy miếng điểm tâm, uống chút trà, rồi thong thả dạo bước ra ngoài.
Vừa khéo lúc này đám người Lạc Trần cũng vừa tu luyện xong.
Ai nấy thần thái phơi phới!
Hoài Hà hưng phấn nói:
“Đội trưởng à, đan dược muội cho bọn ta hiệu quả tốt thật đấy! Ta giờ cảm thấy người nhẹ như bay, sảng khoái vô cùng, cứ như một lát này còn hơn cả ta tu luyện một năm ấy chứ!”
Mọi người: “……”
Biết ngươi muốn nịnh, nhưng cũng đừng lố quá vậy chứ!
Khương Yển bĩu môi:
“Hoài Hà, nói chuyện thì cũng đừng có khoa trương thế chứ. Tuy đan dược đội trưởng cho rất hiệu nghiệm, nhưng cũng không đến mức hơn cả tu luyện một năm đâu ha…”
Khương Yển còn chưa nói dứt câu, Hoài Hà đột nhiên reo lên vui sướng:
“Ta muốn đột phá rồi!”
Nói xong liền lập tức ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Khương Yển: “……”
Mọi người: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-874.html.]
Ai cũng biết Hoài Hà đã kẹt ở Hóa Thần tầng hai rất lâu rồi, không ngờ lúc này lại muốn đột phá?
Đan dược của Phượng Khê thật sự thần kỳ đến vậy sao?
Thực ra, Hoài Hà đột phá được phần lớn là nhờ mấy ngày trước được Tư Mã tông chủ chỉ điểm. Đan dược và Tụ Linh Trận của Phượng Khê chẳng qua là cú hích cuối cùng thôi.
Cho dù không có đan dược hay trận pháp, qua thêm một thời gian hắn cũng sẽ đột phá được.
Chỉ là... mọi người đâu có biết điều đó!
Không biết có phải vì tâm lý ảnh hưởng không, mà ai nấy đều cảm thấy thân thể nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái hơn hẳn, thậm chí bầu trời hôm nay... cũng có vẻ xanh hơn hẳn mọi khi!
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Phượng Khê càng lúc càng nóng bỏng!
Đội trưởng của bọn họ đúng là chịu chơi thật sự!
Vẫn là câu nói ấy: đội trưởng đúng là người tốt!
Thế là ai nấy đều rôm rả xúm lại bày tỏ cảm tưởng, đại khái toàn là cảm ơn đội trưởng rộng rãi, cảm ơn đội trưởng có khí phách, nói linh tinh các kiểu.
Doãn trưởng lão thì nhìn đến hoa cả mắt!
Đ-đội trưởng?!
Ta đã tám trăm năm không xuất môn, chỉ nhận ra y phục không nhận mặt người, mấy đứa các ngươi ngày nào cũng lăn lộn trong tông môn, chẳng lẽ mắt mũi các ngươi đều mù hết rồi hả?
Các ngươi chẳng lẽ không biết Phượng Khê là người Bắc Vực à?!
Cho nàng tham gia thí luyện vốn là ta với tiểu tử Tư Mã tranh đấu dữ lắm mới giành được, giờ các ngươi lại để nàng làm đội trưởng?!
Huyết Phệ Hoàn nhìn vẻ mặt đơ như tượng gỗ của Doãn trưởng lão, thầm nghĩ: Ngươi đúng là Chuột Tinh, nhưng tầm nhìn thì quá ngắn!
Phượng Khê là cháu gái của ta đấy, nàng làm đội trưởng thì có gì mà lạ chứ?!
Ngươi mà biết được một Nhân tộc như nàng lại trở thành Thánh cô của Huyết Ma tộc, đảo chủ Lang Ẩn Uyên, nghĩa nữ của Ma Hoàng, chắc ngươi bị dọa ch/ết đứng tại chỗ luôn quá!
Phải nói mấy tên Nhân tộc các ngươi tâm lý yếu ớt thật sự!
Vẫn là Ma tộc bọn ta sáng suốt, linh hoạt, biết tùy cơ ứng biến!
editor: bemeobosua
Gì mà Nhân tộc, Ma tộc, Yếm tộc, hữu dụng thì là người nhà, vô dụng thì là rác rưởi!
Doãn trưởng lão đơ ra một lúc, sau đó nghĩ lại, ừ thì… Phượng Khê sớm muộn gì cũng là đồ đệ của ta, nàng làm cái chức đội trưởng này cũng chẳng có gì không ổn!
Huống hồ, chức vụ gì đi nữa cũng là ai có thực lực thì người đó giữ, Phượng Khê mạnh hơn mấy đứa kia nhiều!
Không để nàng làm đội trưởng thì còn ai làm nữa?!
Doãn trưởng lão được cái tốt bụng, không cần ai dỗ, tự mình dỗ mình cũng được, mà còn dỗ rất êm.
Chốc lát sau, Hoài Hà thành công đột phá lên Hóa Thần tầng ba.
Miệng hắn cười toét đến tận mang tai!
Bảo sao đại bá cứ bảo hắn nên thân thiết với ba người Phượng Khê, nói Phượng Khê mệnh tốt, biết đâu còn được hưởng ké.
Quả nhiên là đúng!
Từ sau khi hắn bám lấy Phượng Khê, không chỉ tài vận hanh thông, mà đến cả bình cảnh tu luyện đè nén bấy lâu cũng phá được!
Quả là ứng với câu “Chim sẻ theo loan phượng cũng có ngày bay cao”, hắn, con chim sẻ nhỏ bé, nhất định phải bám theo Phượng Khê, loan phượng rực rỡ!
Hắn chẳng có bản lĩnh gì khác, nhưng ít ra có thể tiếp tục làm tay lừa gạt cho nàng!
Dù sao hắn có kinh nghiệm rồi!
Thế là hắn bắt đầu phát huy tài năng.
Trong miệng hắn, viên đan dược Phượng Khê cho chẳng khác gì thần dược, không nói là cải tử hoàn sinh, thì cũng gần như thịt mọc lại từ xương!
Tụ Linh Trận lại càng thần kỳ, hút linh khí của cả nhật nguyệt, gom tinh hoa đất trời, đến cả củ cải để trong đó cũng thành tinh được!
Đừng nói người khác, đến cả Phượng Khê nghe còn chịu hết nổi.
Nàng ho khẽ hai tiếng, ngắt lời màn “bơm vá” cuồng nhiệt không dứt của Hoài Hà:
“Các vị, muội với Ngũ sư huynh đã cải tiến ra ba tầng kiếm trận, để Ngũ sư huynh giảng cho mọi người một chút.”
Quân Văn vừa nghe là lập tức nhập vai!
Một tay chắp sau lưng, một tay chỉ trỏ thao thao như đang vẽ bản đồ thiên hạ!
Nói đi cũng phải nói lại, hắn thật sự có thiên phú với kiếm trận!
Dù có đang lên mặt thì người khác cũng chẳng thấy phản cảm, bởi vì nội dung hắn giảng thật sự quá hấp dẫn!
Ban đầu mọi người nghe Phượng Khê nói cải tiến kiếm trận thì nghĩ nàng nói khoác là chính.
Dù không nói khoác, thì cái gọi là cải tiến cũng chỉ là sửa mấy thứ vặt vãnh không đáng kể.
Nhưng vừa nghe Quân Văn giảng giải mới biết, đây là cải tiến thực sự!
Không chỉ uy lực kiếm trận tăng lên ít nhất ba phần, mà còn cực kỳ phù hợp với lối đánh của quân đội!
Điều khiến họ càng sốc hơn là, một vài thay đổi trong đó thậm chí đi ngược hoàn toàn với lối đánh cũ!
Họ tưởng tượng thử, nếu mấy phong còn lại vẫn đánh theo cách cũ thì sẽ “bất ngờ” đến cỡ nào?!
Ai nấy mặt mày đều lộ vẻ hoảng hốt!
Họ nghĩ chắc chắn kiếm trận này là người của Quân gia cải tiến ra, chứ Phượng Khê với Quân Văn cho dù có thiên phú thì cũng không thể làm được đến mức này!
Quân gia đúng là mạnh khủng khiếp thật!