Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 893
Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:50:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
893. Binh mạnh một đằng, tướng dữ một nẻo, quá là lộn xộn!
Bốn vị phong chủ không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía bốn vị Thái thượng trưởng lão.
Tuy trong lòng ai cũng hiểu, mấy vị Thái thượng trưởng lão này chắc chắn cũng không muốn chứng kiến cảnh hỗn loạn trước mắt… nhưng vấn đề là trận pháp này là do chính mấy người các ngài dựng nên đấy nha!
Các ngài muốn dựng trận pháp thì cứ dựng, nhưng cớ sao lại dựng ra thứ giống y như thật thế này?!
Rối trận pháp thì cũng chỉ là rối thôi, sao còn có thể bị ngụy trang nữa?!
Vậy khác gì người thật đâu trời?!
Nói trắng ra, các ngài cứ thế trơ mắt nhìn Phượng Khê c.h.é.m đông diệt tây, không nghĩ can thiệp gì sao?!
Có điều họ không ngờ, mấy con rối trong trận pháp này chính là do các vị Thái thượng trưởng lão cố tình nhúng tay vào.
Nhúng tay thì nhúng tay, đáng tiếc lại thành... phản tác dụng.
Bốn vị Thái thượng trưởng lão lúc này trong lòng ngập tràn lửa giận, tức đến nghẹn lời!
Đặc biệt là khi họ nhìn thấy đám đệ tử bốn phong đang hùng hổ rượt đuổi mấy con rối mà cứ tưởng là người thật, chỉ muốn nhảy bổ vào trận pháp, tự tay đập ch/ết lũ “ngu xuẩn” đó cho rồi!
Thế nhưng họ cũng biết, không thể trách liên minh bốn phong phản ứng như vậy. Nếu là ngoài trận thì còn nghi ngờ được chuyện ai đó giả mạo, nhưng trong trận pháp này, ngoại trừ nhóm đệ tử thân truyền bọn họ đưa vào thì không thể có người khác.
Thân truyền đệ tử của Ngộ Đạo Phong mặc đúng y phục của Ngộ Đạo Phong, nên mới bị nhận nhầm thành Lạc Trần và đồng bọn.
Muốn trách thì chỉ có thể trách Phượng Khê quá xảo quyệt, quá âm hiểm!
Đám người liên minh bốn phong dĩ nhiên chẳng hay biết gì. Họ nghiêm túc đuổi theo "đệ tử Ngộ Đạo Phong", nhưng không ngờ lũ rối bị Phượng Khê hóa trang lại cực kỳ nhanh nhẹn, bọn họ đuổi mãi hơn nửa ngày mới tóm được vài con.
Bắt được rồi thì cao hứng lắm, ai dè vừa vặn nhìn kỹ, ơ kìa?! Là rối à?!
Tức ch/ết họ luôn!
editor: bemeobosua
Đội trưởng Thanh Long Phong, Thi Viễn Chương nghiến răng nghiến lợi nói:
“Bốn vị Thái thượng trưởng lão bố trí trạm kiểm soát này đúng là quá dễ gây hiểu nhầm! Phỏng chừng đám Ngộ Đạo Phong cũng đang bị rối giả dạng chúng ta đánh lừa.”
Thẩm Chỉ Lan nghĩ đến chuyện ngoài trận có thể nhìn thấy tình hình bên trong, lập tức tỏ vẻ kinh ngạc, rồi tiếp lời:
“Bốn vị Thái thượng trưởng lão quả nhiên thần cơ diệu toán, hiểu rõ tâm tính chúng ta đến mức này, thật khiến người ta khó mà theo kịp!”
Những người khác cũng không ngu, lập tức hiểu được dụng ý của Thẩm Chỉ Lan, ai nấy đều vội vàng hùa theo:
“Đúng đúng! Mỗi trạm kiểm soát do Thái thượng trưởng lão thiết kế đều ẩn chứa huyền cơ. Trạm này rõ ràng là muốn nhắc nhở chúng ta rằng bất cứ lúc nào cũng phải cảnh giác, làm việc phải suy nghĩ cho thật kỹ!”
“Trận pháp của bốn vị Thái thượng trưởng lão quả thật đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa! Đám rối này vừa sống động như thật, thân pháp lại còn linh hoạt, bị lừa cũng là chuyện thường tình!”
“Lần này đúng là một bài học sinh động! Quá tâm huyết rồi!”
…
Ngoài trận, bốn vị Thái thượng trưởng lão suýt nữa thì tức hộc má/u!
Các ngươi không tự nhận mình ngu, lại còn đổ vạ cho chúng ta á?!
Bốn người họ vốn đã thấy mất mặt, giờ thì hay rồi, bị mấy đứa đệ tử mình dạy dỗ xát mặt xuống đất chà lên chà xuống!
Càng nghĩ càng tức, đến mức chỉ muốn phủi tay mặc kệ luôn cho rồi!
Tốt nhất 60 quả Đăng Vân kia để Ngộ Đạo Phong gom sạch! Xứng đáng!
Dĩ nhiên, đây cũng chỉ là lời tức giận nhất thời, vì lợi ích còn ràng buộc, sao có thể thật sự mặc kệ được chứ?
Chỉ là… phải làm sao mới có thể làm khó được Phượng Khê kia đây?
Trong lúc bốn vị trưởng lão đang vò đầu bứt tai suy tính, thì đám đệ tử liên minh bốn phong đã tiếp tục tiến lên.
Đi chưa được bao xa, liền gặp ngay một nhóm rối mặc trang phục trưởng lão của Tứ đại tông môn Bắc Vực.
Cả đám đứng hình mấy giây, rồi phá lên cười ha hả.
“Một màn này đúng là diệu kế! Tứ đại tông môn Bắc Vực dù sao cũng chỉ có trưởng lão cao nhất là Hóa Thần tầng ba, còn lại toàn Nguyên Anh trở xuống, căn bản không có tư cách so chiêu với trưởng lão Trường Sinh Tông chúng ta!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-893.html.]
“Đúng vậy! Mấy tên Bắc Vực đó chẳng qua dựa hơi Ma tộc mới có thể ngóc đầu dậy, nếu không thì khỏi cần trưởng lão ra tay, chỉ cần chúng ta cũng đủ để gi/ết cho chúng không còn manh giáp!”
“Hừ! Ba người Phượng Khê bình thường vênh váo lắm, chắc sớm quên mình là người Bắc Vực rồi. Với thân phận bọn họ, cũng xứng ngồi cùng bàn, ăn cùng mâm với chúng ta chắc?!”
…
Mọi người đang tranh nhau sỉ nhục Bắc Vực, thì Thẩm Chỉ Lan đã rút kiếm xông lên c.h.é.m rối!
Nàng hận Bắc Vực thấu xương! Nhất là đám người Hỗn Nguyên Tông!
Lão khốn Bách Lý Mộ Trần, ban đầu còn tâng bốc nàng vì có căn cơ Thủy linh hiếm có, vậy mà sau lại tin lời Phượng Khê gièm pha, dám giam lỏng nàng, không phải tìm ch/ết thì là gì?!
Còn lũ sư huynh sư đệ của nàng nữa, trước kia nịnh hót như chó, vậy mà sau khi nàng thất thế thì lập tức đầu quân dưới trướng Phượng Khê, đúng là lũ tiểu nhân chỉ biết nịnh bợ kẻ mạnh!
Sớm muộn gì, nàng cũng phải tận tay diệt sạch Hỗn Nguyên Tông!
Ba tông môn còn lại cũng thế, đều là một lũ cá mè một lứa, gi/ết không oan!
Thẩm Chỉ Lan vừa ra tay đã c.h.é.m nát một con rối, lập tức khiến đám người theo đuổi nàng reo hò tán thưởng không dứt.
Lúc này, những người còn lại cũng đồng loạt lao vào trận chiến.
Chỉ trong chớp mắt, những con rối mặc phục trang trưởng lão của bốn đại tông môn Bắc Vực đã ch/ết hơn phân nửa.
Ngay sau đó, từ trong bụi cỏ, một loạt con rối mặc y phục thân truyền đệ tử Ngộ Đạo Phong cũng bất ngờ lao ra nhập cuộc.
Đội trưởng Thanh Long Phong, Thi Viễn Chương, cười lạnh:
“Đúng là châu chấu đá xe, không biết lượng sức!”
Những người khác cũng nghĩ như vậy. Đám con rối kia tuy thân pháp nhanh nhẹn, nhưng sức chiến đấu thì bình thường, còn không bằng đám mặc trang phục trưởng lão kia.
Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt, đám con rối mới xuất hiện chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, hoàn toàn không có khả năng phản kích.
Đệ tử bốn phong thấy thắng lợi đang trong tầm tay, ai nấy đều cười hớn hở, nét mặt tràn ngập vui mừng.
Nhưng đúng lúc đó, biến cố ập đến!
Những con rối trận pháp của Ngộ Đạo Phong gần như đồng loạt tự bạo!
Tuy sức công phá chỉ tương đương với một tu sĩ Trúc Cơ, nhưng vấn đề là đệ tử bốn phong lại đang ở quá gần, hơn nữa hoàn toàn không có đề phòng!
Nói một câu cho vuông: xui xẻo đến tận cùng!
Không ít người bị nổ đến mức má/u thịt be bét, tiếng kêu thảm thiết vang lên như tiếng lợn bị chọc tiết!
Toàn đội gần như không một ai may mắn thoát khỏi, chỉ là mức độ thương tích nặng nhẹ khác nhau mà thôi.
Cảnh tượng thê thảm đến mức không nỡ nhìn thẳng!
Sau đợt này, Thanh Long Phong bị loại thêm chín người, Chu Tước Phong sáu người, Huyền Vũ Phong bốn người, còn Bạch Hổ Phong là ba người.
Bốn vị phong chủ nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm, một lúc lâu cũng không biết nên mắng Phượng Khê quá xảo quyệt, hay là đệ tử nhà mình quá ngu ngốc!
Đám quần chúng ăn dưa thì phấn khích tột độ!
Quá đã mắt!
Quá kích thích!
Đây mới đúng là thí luyện mở đúng cách chứ!
Cứ đà này mà tiếp tục, e rằng tới khi vào tới khu vực trung tâm, quân số phe liên minh bốn phong còn không đông bằng bên Ngộ Đạo Phong nữa là!
Ban đầu ai cũng tưởng Ngộ Đạo Phong là đội bét bảng, giờ nhìn lại, ai c/hết về tay ai còn chưa chắc đâu!
Quan trọng là người ta có đội trưởng biết chơi cơ!
Đừng nói nàng dẫn theo toàn thân truyền đệ tử, dù có kéo một đám tạp dịch lên sắp trận cũng đủ hố ch/ết cả liên minh bốn phong rồi!
Đúng là ứng với câu nói kia: binh mạnh một phần do tướng giỏi, còn bốn phong thua là vì... không có nổi một đội trưởng ra hồn!
Tiếc rằng bốn vị đội trưởng thì lại không nghĩ thế. Tuy thua thiệt nặng nề, nhưng trong lòng bọn họ vẫn tin rằng Ngộ Đạo Phong chắc chắn còn thảm hơn.
Biết đâu giờ chẳng còn mấy người sống sót!