Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 912
Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:51:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
912. Vẻ đẹp mê người của bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão.
Ban đầu, bốn vị đội trưởng cũng có cùng suy nghĩ với Thẩm Chỉ Lan.
Thế nhưng khi thấy vẻ mặt hớn hở đầy niềm vui của nhóm Khương Yển, còn đồng đội của họ thì rũ rượi như gà trống thua trận, trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Vì lòng bất an, họ quên cả chuyện phải hành lễ với bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão, chỉ đứng giữa đám đông với vẻ mặt nghi ngờ nặng nề.
Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão giận đến run người!
Không có bản lĩnh thì thôi, đến phép tắc cơ bản cũng kém hơn cả người của Ngộ Đạo Phong là sao?
Vậy giữ các ngươi lại làm gì cho chật đất?
Lúc này, Tư Mã tông chủ lên tiếng:
“Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão, kỳ tuyển chọn thí luyện đã kết thúc, bây giờ ta có thể tuyên bố kết quả chưa?”
Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão trao đổi ánh mắt, Quý trưởng lão lên tiếng:
“Tông chủ, khoan đã!”
Tư Mã tông chủ đã sớm đoán được tình hình, nếu hôm nay bốn người này mà chịu ngoan ngoãn theo lẽ thường thì đúng là gặp qu/ỷ!
Hắn ngược lại muốn xem thử bọn họ định nói gì.
editor: bemeobosua
Quý trưởng lão hít một hơi thật sâu, nói:
“Lý ra đã có kết quả thì chúng ta không nên dị nghị, nhưng kỳ tuyển chọn lần này vốn dĩ không công bằng.
Thứ nhất, Phượng Khê và hai người kia không phải đệ tử Trường Sinh Tông, chẳng khác nào Ngộ Đạo Phong có ngoại viện riêng, như vậy là không công bằng với bốn phong còn lại.
Thứ hai, cửa ải cuối cùng cũng là quan trọng nhấ, cách các người lấy được đăng vân quả có vấn đề.
Bốn phong kia đều theo đúng quy tắc mà vượt qua khảo nghiệm để lấy được quả, còn người của Ngộ Đạo Phong thì lại dùng cách uy h.i.ế.p Đăng Vân Thụ để đoạt quả. Kết quả như vậy không thể phục chúng!
Vì vậy, kết quả tuyển chọn lần này không thể giữ nguyên.”
Tư Mã tông chủ suýt nữa cười ra tiếng!
Các ngươi cũng xưng là Thái Thượng Trưởng Lão mà lại mặt dày đến mức nói ra được mấy lời vô sỉ thế này sao?
Thật là khiến người ta khinh bỉ!
Hắn còn chưa kịp phản bác thì Phượng Khê đã giơ tay nhỏ lên yếu ớt:
“Tông chủ, ta là người bị Quý trưởng lão nhắc đến, có thể nói mấy câu không?”
Tư Mã tông chủ cầu còn không được, lập tức gật đầu:
“Được!”
Giọng nói thanh thanh của Phượng Khê vang lên:
“Trước nói chuyện đầu tiên. Quý trưởng lão bảo ta và hai sư huynh không phải đệ tử Trường Sinh Tông, như vậy là không công bằng với các phong khác.
Ngài quên rồi sao? Trước khi bọn ta bước vào trận pháp, đã ký giấy sinh tử rồi!
Trên đó ghi rõ ràng: đối với việc ba người bọn ta tham gia thí luyện, không ai được phép dị nghị. Giấy trắng mực đen còn có thể chối à?”
Quý trưởng lão: “……”
Bảo sao nha đầu ch/ết tiệt này lúc đó cứ đòi sao chép thêm hai bản, hóa ra là để dùng lúc này!
Phượng Khê lại tiếp tục:
“Giờ nói chuyện thứ hai. Ngài bảo bọn ta không tuân theo quy tắc để lấy được đăng vân quả?
Đăng Vân Thụ đã chính miệng xác nhận hành động của bọn ta là hợp lý, ta còn dùng Lưu Ảnh Thạch ghi hình lại!”
Nói rồi, Phượng Khê đưa tay chiếu lại toàn bộ cảnh tượng lúc đó.
Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão: “……”
Ngươi chuẩn bị kỹ thật đấy nhỉ!
Phượng Khê nói tiếp:
“Bất quá, có một điểm bốn vị nói đúng, kỳ thí luyện lần này đúng là không công bằng. Nhưng người bị đối xử bất công, chính là người của Ngộ Đạo Phong bọn ta!
Ta rất không khách khí mà đoán rằng: trong quá trình thí luyện, bốn vị đã âm thầm sửa đổi trận pháp, mục đích là để giúp bốn phong kia.
Đã làm chủ khảo mà còn gian lận, chuyện này tính chất ra sao ta không cần nói, nhưng rõ ràng là cực kỳ không công bằng!
Sáu Đăng Vân Quả mà bốn phong kia giành được, cần phải lập tức thu hồi! Nếu không, sẽ không phục được lòng người!”
Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão: “……”
Không phải là bọn ta đang soi mói sao? Sao tự dưng lại bị tố cáo ngược lại thế này?
Nàng làm sao biết bọn ta có sửa trận pháp?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-912.html.]
Chẳng lẽ nàng biết xem thiên cơ?
Tất nhiên Phượng Khê không biết bói toán, tin tức là do nàng lấy được từ Hoài trưởng lão.
Nàng đã sớm đề phòng việc bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão không chịu thừa nhận, cho nên mới chủ động liên lạc với Hoài trưởng lão từ trước.
Phượng Khê chưa bao giờ đánh trận không chuẩn bị.
Tư Mã tông chủ nghe xong, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó liền thở dài:
“Ai… Có vài lời, lẽ ra ta không nên nói, dù sao ta là tông chủ, phải đặt đại cục lên hàng đầu, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ bỏ qua.
Nhưng ta không ngờ bốn vị lại giở thủ đoạn trả đũa, vậy thì đành phải xử theo lẽ công!
Việc sửa đổi trận pháp, bốn vị có thể giải thích sao?”
Trong lòng hắn cười không ngậm được miệng!
Phượng Khê đúng là linh vật của hắn mà!
Ban đầu hắn còn lo lắng không biết phải đối phó với bốn vị lão già kia thế nào, không ngờ nàng lại giúp hắn xoay chuyển cục diện một cách quá ư hợp lý!
Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão giận đến tái cả mặt!
Khổ nỗi bọn họ đúng là đã sửa trận pháp, hơn nữa còn làm trước mặt bao người, bây giờ muốn chối cũng không chối nổi!
Quý trưởng lão mắt ánh lên tia sáng:
“Chúng ta đúng là có sửa, nhưng chỉ là để vá một số lỗ hổng, không phải nhắm vào Ngộ Đạo Phong, càng không phải để giúp bốn phong kia!”
Phượng Khê nhìn thẳng ông ta:
“Ngài dám phát thề trước tâm ma không?”
Quý trưởng lão lập tức thẹn quá hóa giận:
“Vô lễ!”
Vừa quát vừa tỏa uy áp ra.
Đáng tiếc, Phượng Khê vẫn đứng vững như cũ, không sợ hãi, không nhún nhường, giống như một cây tùng nhỏ mọc lên giữa khe đá, mặc gió mưa dập vùi, vẫn vững vàng bám trụ!
Uy áp của Quý trưởng lão hoàn toàn vô tác dụng!
Tư Mã tông chủ lập tức bước lên chắn trước mặt Phượng Khê, trầm giọng nói:
“Quý trưởng lão, giờ là lúc bàn chuyện công, cần gì phải tức giận?
Việc ngài sửa trận pháp là vì vá lỗi thật hay không, trong lòng ngài rõ, ta cũng rõ, mọi người ở đây càng rõ.
Sáu Đăng Vân Quả của bốn phong kia, danh không chính, ngôn không thuận, cần phải thu hồi!”
Quý trưởng lão trừng mắt nhìn Tư Mã tông chủ, không ngờ người xưa nay mềm yếu như ông ta hôm nay lại dám đối đầu công khai, chẳng lẽ muốn tạo phản?
Trong bóng tối, Doãn trưởng lão giận đến nghiến răng ken két. Nếu không phải Tư Mã tông chủ đã căn dặn ngàn lần vạn lần rằng không được manh động, hắn đã sớm ra tay!
Nhưng giờ thì hắn không nhịn được nữa rồi.
Không thể nhịn được nữa, thì không cần nhịn!
Ngay khi Doãn trưởng lão sắp hiện thân, Phượng Khê đột nhiên phát hiện trận bàn thí luyện đang bốc khói!
Chuyện gì đây? Chẳng lẽ muốn tự phát nổ?
Phản ứng của nàng cực nhanh, vèo một cái đã nhảy ra xa mấy chục trượng!
Tư Mã tông chủ cũng thấy, lập tức nhảy theo, miệng còn hét lớn:
“Bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão, cẩn thận!”
Dù trong lòng hắn ước gì bốn người đó nổ ch/ết cho xong, nhưng hắn là tông chủ, phải nghĩ đến đại cục.
Dù mấy lão này có đáng ghét cỡ nào, nếu họ ch/ết hết thì Trường Sinh Tông sẽ lung lay gốc rễ, lúc đó mà có ngoại địch tấn công thì toi!
Aizz… Trong giặc ngoài thù, làm tông chủ thật chẳng dễ dàng gì!
Dù được Tư Mã tông chủ nhắc nhở, nhưng vì bốn vị Thái Thượng Trưởng Lão đang quay lưng về phía trận bàn, lại còn đang ngồi khoanh chân, khoảng cách lại quá gần…
Cho nên vẫn trúng phải vụ nổ!
Chẳng ai biết rốt cuộc là loại lửa gì, mọi người tốn nửa ngày trời kính cẩn dập mãi mới dập được ngọn lửa đang thiêu bốn người kia!
Bốn vị Thái thượng trưởng lão lúc này kêu rên thảm thiết không khác gì heo bị chọc tiết!
Quần áo trên người họ bị cháy rụi, tóc tai râu ria cũng thành tro, chẳng còn sót được sợi nào!
Vậy mà Phượng Khê còn “tốt bụng” lôi ra một cái gương lớn, để bốn người họ chiêm ngưỡng “vẻ đẹp mê người” của bản thân sau trận hỏa hoạn.
Bốn vị Thái thượng trưởng lão tức đến trào m/áu, suýt nữa phun ra tại chỗ!
Phượng Khê!
Khi dễ người quá đáng!
Thật sự quá đáng lắm rồi đó!!!