Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 914

Cập nhật lúc: 2025-06-16 08:51:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

914. Phượng Khê cười rạng rỡ như ánh mặt trời.

Mỗi lần mở Hạo Thiên Kính, ngoài yêu cầu dùng ngọc giác ra, còn phải tiêu tốn thần thức của bốn vị Thái thượng trưởng lão.

Nếu chỉ để sáu mươi người vào thì cũng không sao, thần thức bị ảnh hưởng chút đỉnh, tịnh dưỡng một hai tháng là hồi phục.

Tư Mã tông chủ đôi khi nhượng bộ bọn họ cũng không hẳn vì kiêng dè, mà chủ yếu là vì bốn vị này đúng thật đã có công lao với Trường Sinh Tông.

Nhưng nếu tăng thêm số người, mức độ tổn hao thần thức của họ sẽ tăng theo.

Càng tăng nhiều, tổn hao càng lớn.

Tất nhiên bốn vị Thái thượng trưởng lão không muốn thần thức của mình bị hao tổn, nhưng thái độ Tư Mã tông chủ lại rất cứng rắn, giờ phải làm sao cho phải đây?

Lúc này, Hàn phong chủ cười lạnh hai tiếng:

"Tông chủ, nói thì hay, nhưng nghe thì thấy mùi chối rồi đấy. Ngươi nói trận pháp có vấn đề thì đệ tử Ngộ Đạo Phong không nên gánh chịu, chẳng lẽ đệ tử bốn phong chúng ta thì đáng bị ảnh hưởng?

Nếu không phải mấy trận pháp thú đó linh trí quá cao, làm sao bị Phượng Khê dụ dỗ? Mà đã không bị dụ, thì cũng không ảnh hưởng tới bốn phong chúng ta.

Càng chưa nói tới cửa cuối cùng, Phượng Khê chỉ mở miệng nói một câu đã thu về hẳn 54 quả Đăng Vân!"

Hắn vừa nói xong, ba vị phong chủ khác lập tức phụ họa.

Trước đó họ không lên tiếng vì nghĩ đã có bốn vị Thái thượng trưởng lão lo, mình không cần chen vào.

Ai ngờ, bốn vị kia càng nhịn càng nhường, giờ nếu họ không lên tiếng thì e là bị bán lúc nào chẳng hay!

Bọn họ nghi ngờ không biết có phải mấy lão già này bị hỏa thiêu đến lú lẫn rồi không nữa!

Tư Mã tông chủ quả thật bị hỏi đến nghẹn họng, đang không biết phải trả lời ra sao thì lại thấy Phượng Khê chu môi ra hiệu với bốn vị Thái thượng trưởng lão.

Ánh mắt ông ta lập tức sáng rực lên.

Hắn thản nhiên nói:

"Đã vậy thì, nếu các ngươi cảm thấy đệ tử bốn phong bị trận pháp ảnh hưởng, thì đừng tới tìm ta mà nói lý nữa, đi tìm bốn vị Thái thượng trưởng lão ấy, vì trận pháp là do họ luyện ra.

Tóm lại, 54 suất của Ngộ Đạo Phong chúng ta, một suất cũng không bớt. Các ngươi muốn thêm danh ngạch thì cứ tìm các vị Thái thượng trưởng lão mà lấy."

Bốn vị Thái thượng trưởng lão: "……"

Thường ngày trông ngươi y như con chuột sắp héo, không ngờ lại là con ch.ó biết cắn người!

Bốn vị phong chủ tất nhiên không dám tìm bốn lão kia mà vẫn quay sang Tư Mã tông chủ giành quyền.

Tư Mã tông chủ một tấc cũng không nhường, mà bốn vị phong chủ cũng chẳng chịu từ bỏ nếu chưa đạt được danh ngạch như ý.

Còn bốn vị Thái thượng trưởng lão thì cứ giả câm.

Thế là sự việc rơi vào bế tắc.

Phượng Khê nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy như đang xem một vở hài kịch.

Trường Sinh Tông lớn đến thế, chưa cần Thiên Khuyết Minh diệt, tự nó cũng có thể tự hại ch/ết mình.

editor: bemeobosua

Nàng cũng không định chen vào nữa, con đường nàng đã vạch sẵn rồi, nếu Tư Mã tông chủ mà vẫn không làm nên trò trống gì, thì thật đúng là… vô dụng đến không thể cứu nổi!

Dù vậy, nàng cũng biết chuyện này chưa thể phân thắng bại ngay, kiểu gì cũng phải cãi nhau thêm mấy hiệp nữa.

Lúc nàng đang đứng bên xem kịch, cây trâm Tường Vân trên đầu hơi run nhẹ, năm cái linh căn trong đan điền cũng bắt đầu có biến hóa.

Phượng Khê theo phản xạ ngẩng đầu nhìn lên, lập tức thấy một đám mây đen to như tầng tầng lớp lớp bánh nướng hiện ra trên đầu, vẫn là cái Ô Vân Cưu Nhi quen thuộc ấy!

Lôi Kiếp lại tới, và lần này… rõ ràng là đang giương mắt nhìn Phượng Khê!

Dĩ nhiên, là nó đơn phương nhìn nàng.

Trong lòng nó lúc này chỉ có một chữ: hận. Lần này chuẩn bị kỹ càng, nhất định phải đánh c/hết tiểu nha đầu đáng ghét này!

Nó đang hăng hái suy nghĩ, thì thấy Phượng Khê nhoẻn miệng cười, cười rực rỡ như hoa xuân tháng ba.

Thiên lôi nghi ngờ không biết mình có nhìn nhầm không.

Nó dụi "mắt" nhìn kỹ lại, ủa? Không sai mà! Phượng Khê lúc này mặt đầy hoảng loạn!

Vậy là không phải cười! Là nó nhìn lầm!

Đúng lúc này, Phượng Khê hét to:

"Tông chủ, đừng cãi nữa! Thiên lôi lại tới bổ Hàn phong chủ rồi kìa!"

Một câu lập tức khiến mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn trời, quả nhiên có một đám mây đen!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-914.html.]

Một đám mây đen lớn gấp mấy lần so với những lần trước!

Sau đó, tất cả ánh mắt đều quay sang nhìn… Hàn phong chủ.

Hàn phong chủ vừa giận vừa sợ, nghiến răng nói:

"Phượng Khê! Ngươi đừng có vu oan giá họa! Thiên lôi này đâu liên quan gì đến ta!"

Phượng Khê chu môi:

"Không liên quan tới ngươi? Vậy ngươi ra ngoài sơn môn đứng thử xem? Để mọi người coi nó có bổ ngươi không là biết liền!"

Hàn phong chủ nghẹn họng.

Hắn thật sự… không dám rời khỏi Trường Sinh Tông.

Chủ yếu là vì trong lòng hắn cũng hơi run, lỡ như… thiên lôi thật sự là nhắm vào hắn thì sao?!

Lúc này, Phượng Khê vỗ trán một cái.

"Chẳng trách bốn vị thái thượng trưởng lão lại bảo trận pháp không phù hợp. Vậy hóa ra không phải thiên đạo cảnh báo thật à?

Kẻ ác gặp ác báo, đúng là do làm chuyện thiếu đạo đức nên mới bị trừng phạt thế này!"

Bốn vị thái thượng trưởng lão: "……"

Ngươi đang ám chỉ ai làm nhiều chuyện thất đức đấy hả?!

Nhưng mà, nghĩ đến cái ngọn lửa kỳ quái kia, trong lòng bọn họ lại thấy thấp thỏm không yên.

Cái hỏa đó cứ như thể chuyên môn nhằm vào bọn họ mà thiêu, lại còn tà môn như thế, chẳng lẽ thật sự là thiên đạo giáng phạt?

Lại ngẩng đầu nhìn mây đen tụ trên trời, trí tưởng tượng của họ càng bay xa!

Đặc biệt là Quý trưởng lão.

Chẳng lẽ là do hắn ngày thường thiên vị cái tên Hàn Trí Đức, một kẻ phá hoại nhân luân, nên bị thiên đạo tức giận giáng lôi liên đới luôn?!

Sét đánh lần này chẳng lẽ hắn cũng có phần à?!

Người mà đã bắt đầu tưởng tượng lung tung thì đúng là không có điểm dừng! Đừng nói chi đến chuyện logic gì nữa!

Dù sao thì bốn vị thái thượng trưởng lão càng nghĩ càng hoảng, đặc biệt là ngửi thấy tóc với râu mình bắt đầu có mùi khét, lòng càng run bần bật!

Dĩ nhiên, bọn họ dù sao cũng là nhân vật đã trải qua sóng to gió lớn, tuy trong lòng lo lắng bất an, nhưng vẻ ngoài vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh.

Đúng lúc này, thiên lôi đã bắt đầu đánh thẳng vào đại trận hộ phái!

Khác với mọi khi, lần này sấm sét mang theo sức mạnh rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, mới chỉ mười lăm phút mà trận pháp đã bắt đầu rạn nứt.

Hiện trường lập tức hỗn loạn một mảnh!

Tuy rằng rất nhiều người tin là thiên lôi nhắm vào Hàn phong chủ, nhưng lỡ đâu lại vạ lây cá trong chậu thì sao?!

Thế nên, ai nấy đều cuống cuồng bỏ chạy, không cầu gì hơn ngoài việc tránh xa Hàn phong chủ càng xa càng tốt.

Ngay cả bốn vị thái thượng trưởng lão cũng vô thức dạt qua một bên.

Hàn phong chủ tức đến suýt nghẹn!

Hắn muốn nói thiên lôi không phải đánh vào hắn, nhưng lại sợ Phượng Khê lại mượn cớ này ép hắn rời khỏi Trường Sinh Tông. Nếu để lão hồ ly Tư Mã Thanh Hoằng thật sự mượn cớ buộc hắn cuốn gói thì tiêu đời!

Tư Mã tông chủ thì lại không có ý đó.

Một mặt vì cái gọi là đại cục, mặt khác thì trong lòng ông cũng nghi ngờ thiên lôi lần này vốn không nhắm vào Hàn phong chủ.

Chuyện lần trước Doãn trưởng lão bị mất nhẫn trữ vật tuy làm ông mất mặt, nhưng ông dám chắc kẻ trộm không phải là Hàn phong chủ.

Tất nhiên, ông cũng không ngu gì mà nói thẳng ra.

Trong lòng ông vẫn vui khi thấy Hàn phong chủ bị trở thành cái bia cho mọi người trút giận.

Phượng Khê thì không ngờ lần này thiên lôi lại lợi hại đến vậy. Có vẻ đại trận hộ phái không cầm cự được bao lâu nữa. Xem ra nàng phải quay về gọi đám cá chép Xích Yên bụ bẫm kia tới giúp một tay.

Dựa vào tình cảm sâu đậm giữa nàng và tụi nó, chắc chắn tụi nó sẽ rất sẵn lòng giúp đỡ!

Dù sao nàng cũng từng đãi tụi nó biết bao nhiêu bánh bao, bánh nướng to đùng, lại còn không ngại mệt chơi trò chơi với tụi nó. Nếu giờ mà không giúp nàng, vậy thì đúng là không có nghĩa khí!

Trong sân của Phượng Khê, đám cá chép Xích Yên cảm thấy có chút lạnh.

Chẳng lẽ là do mây đen che mất ánh mặt trời?

Không sao, lạnh chút cũng được!

Chỉ cần con biến thái tên Phượng Khê kia không có ở nhà là tốt rồi! Dù ao có đóng băng tụi nó cũng chịu được!

Loading...