TÔI CHỈ ĐỊNH BAO NUÔI ANH THÔI - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:19:36
Lượt xem: 39

1

“Phẳng ?”

Bàn tay to của mẫu thanh tú đang loạn trong áo thun của .

say khướt, đùi , chịu mà truy hỏi:

“Lâu thế , vẫn sờ phẳng ?”

Anh mẫu lắc đầu, đuôi mắt ửng hồng, giọng trầm khàn đầy từ tính: “Vẫn đủ.”

Trời sáng bảnh.

mở mắt , một gương mặt điển trai tuyệt trần đang say ngủ ngay trong gang tấc. Tấm chăn màu trắng trượt xuống tận eo, để lộ tấm lưng trần của với những vết đỏ lấm tấm đầy mê hoặc kéo dài xuống tận khe mông.

Vừa tan vỡ, quyến rũ c h ế t .

Mà những dấu vết đó… chính là kiệt tác của .

Ký ức đêm qua ồ ạt tràn về trong tâm trí.

“Anh … sờ một chút ?”

“Không , sẽ kìm chế .”

“Không kìm chế … cũng mà, nhẹ một chút là .”

A a a a!

Triệu Nghi Y ơi là Triệu Nghi Y!

Tối qua mày cái quái gì hả!

Chỉ vì tên khốn Thẩm Dục Hành hủy hôn mặt , chế nhạo là “công chúa sân bay”, “TV màn hình phẳng”, mà mày tuyệt vọng đến mức uống rượu, ngủ với một… mẫu ?

Còn ép sờ cả đêm, hỏi phẳng ?!

hận thể xuyên về đêm qua để tát c h ế t chính .

Đồng hồ sinh học khiến tỉnh giấc .

Giờ mà chạy thì vẫn còn kịp!

rón rén vén chăn lên, cố nén cơn đau nhức khắp . Mũi chân chạm đất, suýt khuỵu xuống.

Đau quá!

Chân đau, eo đau, n.g.ự.c cũng đau… Toàn đau ê ẩm!

Đêm qua… kịch liệt đến thế ư?

Cả cứng đờ, một nỗi sợ hãi tột độ dâng lên đến đỉnh đầu. Tối qua vội vàng như , còn dùng biện pháp an . Lẽ nào chỉ một đêm dính bệnh ?

Anh mẫu “sạch” ?

đầu , đ.á.n.h giá từ đầu đến chân một lượt nữa. Làn da mịn màng, cơ bắp săn chắc. Đâu chỉ sạch, đây gọi là tuyệt tác Nữ Oa nặn trong lúc cao hứng thì đúng hơn.

nghĩ dáng vẻ ngây ngô, đỏ mặt tìm mãi đúng chỗ của lúc đầu, đó như biến thành một khác, hung hãn tàn nhẫn, giữ chặt eo thỏa mãn là gì…

Rốt cuộc là trai tân là tay chơi lão luyện đây?

Thôi kệ, cứ đến bệnh viện kiểm tra .

Ngay khi định dậy, giường bỗng cựa .

Anh tỉnh ?

cứng đờ , nín thở dám phát tiếng động. May mà tỉnh, chỉ ôm lấy gối, dụi mặt khẽ thì thầm: “Anh yêu em, Triệu Nghi Y…”

Tối qua… tên cho ?

Nhìn khuôn mặt , bỗng thấy quen quen.

Thôi kệ, chuồn ! Bệnh viện sắp hết !

2

bắt một chiếc xe phóng thẳng đến bệnh viện. Lấy , rút m á u, xét nghiệm. Kiểm tra HIV, các bệnh lây truyền qua đường tình dục, cuối cùng còn mua cả t.h.u.ố.c tránh thai khẩn cấp.

Cả một quy trình khiến lòng rối như tơ vò, chỉ cầu nguyện đừng chuyện gì xảy .

Vừa , liền đụng một bóng dáng quen thuộc.

Thẩm Dục Hành.

Hắn mới hủy hôn với ngày hôm qua.

Hắn đang dựa ghế chờ, đôi chân dài co quắp , sắc mặt trắng bệch, mu bàn tay còn cắm kim truyền nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-dinh-bao-nuoi-anh-thoi/chuong-1.html.]

Hôm qua cầu hôn cô nàng hot girl Kiều Nhiễm ? Thất bại ? Trông còn t.h.ả.m hơn cả nữa.

Hắn thấy , đôi mắt đào hoa vốn ảm đạm bỗng sáng rực lên.

“Nghi Y… Anh ngay là em sẽ đến mà!”

Lại gần mới ngửi thấy nồng nặc mùi rượu. Trước đây, mỗi uống say, đều là vớt từ các cuộc vui về, nấu canh giải rượu, thức trắng đêm chăm sóc. Hắn luôn coi đó là điều hiển nhiên.

Đột nhiên, ánh mắt dừng ở cổ , nụ môi cứng . Trên vùng da in hằn một vết hôn đỏ thẫm mờ ám.

Sắc mặt Thẩm Dục Hành sa sầm, chộp lấy cổ tay , giọng run run: “Tối qua… Mẹ nó em ở cùng ai?”

3

Thẩm Dục Hành, quý tử độc nhất của tập đoàn Thẩm thị, cũng là bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng . Hắn từ nhỏ là một bé xinh trai, nhưng đầu óc phần đơn giản. Nói theo cách bây giờ thì chính là “trai não tàn”.

Hồi bé quấn lắm, tiền tiêu vặt, khóa vàng, ngọc bội, bảo bối gì cũng nhét tay , còn đó là “đưa sính lễ ”. Hắn bảo lớn lên sẽ cưới “vợ”, khiến lớn hai nhà trận no nê. Năm mười hai tuổi, lớn vui chuyện, liền thực sự định sẵn cho chúng một hôn ước từ bé.

lên cấp hai, tên ngốc đổi. Mặt thì ngày càng trai, nhưng tâm địa càng lúc càng lệch lạc. Hắn theo đám bạn học đòi, suốt ngày bàn tán xem cô bạn nào n.g.ự.c to eo thon.

Thỉnh thoảng liếc một cái bồi thêm một câu châm chọc: “Nghi Y, chẳng lớn thêm chút nào ? Không lẽ định học sinh tiểu học cả đời ?”

Hôm qua, nhận một tin nhắn nặc danh, rằng chuẩn một màn cầu hôn hoành tráng ở khách sạn, bảo nhất định đến. Tim đập thình thịch, đẩy cửa phòng .

Để thấy vẻ mặt thất vọng của .

“Nghi Y, cầu hôn là Kiều Nhiễm. Hôn ước từ bé chỉ là lời đùa của lớn thôi, em đừng coi là thật… Anh chỉ xem em như em gái.”

4

Lẽ tối qua Thẩm Dục Hành ôm về mới đúng chứ? Sao sáng sớm xuất hiện ở bệnh viện thế ?

che vội vết đỏ cổ, lí nhí trả lời cho qua: “Muỗi đốt thôi.”

Với bộ não trơn tuột của , Thẩm Dục Hành tài nào phân biệt thật giả, chỉ đăm đăm cổ suy nghĩ. Ngửi thấy mùi rượu , thói quen quan tâm trỗi dậy, buột miệng hỏi: “Sao uống nhiều thế? Dạ dày ?”

Mắt sáng lên, dường như sống vì câu của , vội vàng gật đầu. ngay giây , như nhớ điều gì, bối rối mặt , giọng hờn dỗi: “Phải, Kiều Nhiễm đến, thành trò cho cả thiên hạ… Em vui chứ?”

Hắn vẫn còn tự vớt vát thể diện: “Chắc là Kiều Nhiễm nhận tin nhắn thôi.”

lạnh trong lòng. Cô nhận , còn cố tình chuyển tiếp cho nữa đấy. Để như một con ngốc lao đến khách sạn, Thẩm Dục Hành sỉ nhục mặt : “Nghi Y, chỉ xem em là em gái.”

“Em lừa !” Thẩm Dục Hành đột nhiên cao giọng.

ngẩn , theo ánh mắt xuống. Cổ áo kéo ngay ngắn, để lộ những vết hôn loang lổ kéo dài bên trong, tài nào che hết . Hắn giật phắt tờ giấy xét nghiệm trong túi .

Liếc thấy ba chữ “Sàng lọc HIV”, mặt căng cứng, gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Tối qua… em ngủ với khác?”

5

Trong đầu lúc chỉ là kết quả xét nghiệm, dây dưa với thêm nữa.

“Chuyện liên quan đến .”

Thẩm Dục Hành nắm chặt cổ tay , đột nhiên nổi điên: “Triệu Nghi Y, em đang ? Chỉ vì hôm qua chọn em, mà em lưng ngủ với một thằng đàn ông khác ngay lập tức ?”

Hốc mắt đỏ hoe, nước mắt rơi xuống.

“Đàn ông bên ngoài loạn lạc thế nào em ? Lỡ như em xảy chuyện gì… Anh ăn với bố em đây?”

mím chặt môi. Trước đây, thường véo má : “Yên tâm , nhất định sẽ chịu trách nhiệm với Nghi Y nhà chúng .”

từng ngốc nghếch tin rằng đó là tình yêu. qua chuyện ngày hôm qua, mới nhận nực đến mức nào.

còn bằng ánh mắt lấp lánh như trời nữa, chỉ bình thản đáp: “ trưởng thành, thể tự chịu trách nhiệm cho bản , cần bận tâm.”

Vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc, cơn đau dày khiến cúi gập xuống, nhưng vẫn siết c.h.ặ.t t.a.y buông. Tay áo kéo mạnh xuống, để lộ những vết đỏ lấm tấm cổ tay. Hắn chằm chằm những dấu vết đó, đôi mắt đỏ ngầu: “Thằng đàn ông đó đúng là một tên súc sinh!”

Trán rịn mồ hôi vì đau, nhưng vẫn cố chấp đòi cùng đợi kết quả xét nghiệm.

6

Báo cáo kết quả trả về, thứ đều bình thường.

Bác sĩ thêm: “Có vết rách nhẹ. Nếu thể hình hai bên chênh lệch lớn, hoặc phía nam… kích thước nổi bật hơn, thì đây cũng là tình huống bình thường.”

Tai nóng bừng, những hình ảnh đêm qua bất giác ùa về.

“Không , lớn quá…”

“Không lớn, Nghi Y của chịu mà.”

cầm lấy tờ báo cáo chạy biến khỏi phòng khám. Thẩm Dục Hành đang đợi ở cửa vội giữ , giọng run rẩy đầy khó tin: “Em đợi truyền xong nước ?”

Trước đây, dù đua xe thương uống rượu đau dày, nào cũng là ở bên cạnh. , chỉ nhẹ nhàng hỏi : “Bây giờ đang cần ở cạnh ?”

Giọng trầm xuống, tay cũng buông lỏng, hiếm khi để lộ vẻ yếu đuối: “…Ừ.”

cầm điện thoại lên: “Vậy gọi giúp một hộ lý nhé.”

Nếu thích, tiếp tục ở với phận “em gái” thì thật thích hợp chút nào. Sắc mặt Thẩm Dục Hành lập tức tái mét, hung hăng giật lấy điện thoại của : “Triệu Nghi Y, em quậy đủ ? Em với thì định với ai? Sao đây nhận … em thiếu đàn ông đến thế?”

Loading...