TÔI CHỈ ĐỊNH BAO NUÔI ANH THÔI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:19:52
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nghi Y, ngoan, đừng quậy nữa.”
Hắn còn sang giải thích với những xung quanh: “Bạn gái mà, đang giận dỗi thôi.”
tức đến mức giãy , ngẩng đầu lên liền bắt gặp một ánh sâu thẳm.
Là mẫu.
Vẻ mặt hung dữ đó trùng khớp với khuôn mặt trong ký ức của .
Hoắc Từ?
8
Hoắc Từ dường như vội vã chạy từ khách sạn đến, tóc tai chút rối. Trên chỉ khoác một chiếc áo phông trắng nhàu nhĩ, cổ áo xộc xệch để lộ vết răng hằn vai. Đó là vết c.ắ.n để trong cơn đau chịu nổi đêm qua.
Anh cách đó vài bước, đôi mắt đen láy chằm chằm cánh tay Thẩm Dục Hành đang ôm , áp suất xung quanh thấp đến đáng sợ. Lòng chợt thót . Vừa ngủ với xong, gót xét nghiệm HIV, còn dây dưa rõ với “vị hôn phu cũ”…
Dù chỉ là một mẫu, e rằng cũng thể chịu đựng .
Chưa kịp để suy nghĩ, sải bước tới, dùng một lực mạnh nắm lấy cổ tay Thẩm Dục Hành, buộc buông .
“Dù là vị hôn phu của cô , cũng thể cưỡng ép cô giữa nơi công cộng.”
Sao ?
vội ngắt lời: “Không nữa ! Chúng hủy hôn từ tối qua.”
Lớp sương mù u ám trong mắt Hoắc Từ tức thì tan biến, khóe môi khẽ nhếch lên một cách kín đáo. Vẻ mặt rạng rỡ như đang : “Hóa tiểu tam.”
Thẩm Dục Hành xoa xoa cổ tay ửng đỏ, tức giận gầm lên: “Mẹ kiếp mày là thằng nào? Chúng mày quan hệ gì?”
Hoắc Từ đáp, chỉ nghiêng đầu , ánh mắt như đang chờ đợi, lặng lẽ ép lên tiếng.
Quan hệ gì ư?
bất chợt nhớ đêm qua, ghé tai thì thầm với thở hổn hển: “Nghi Y, ôm chặt … gọi chồng .”
Mặt nóng bừng, đầu óc trống rỗng, buột miệng bừa: “Anh là… trai bao của .”
Mắt Thẩm Dục Hành trợn tròn, chỉ vết hằn cổ áo Hoắc Từ: “Triệu Nghi Y, em điên ? Em là thứ hàng gì ?”
chằm chằm khuôn mặt vẫn trai ngời ngời dù vài dấu vết của Hoắc Từ, hỏi ngược : “Anh là thứ hàng gì?”
Lông mi Hoắc Từ khẽ run, sắc mặt tái , dường như câu đó tổn thương. Lòng nhói lên, lập tức tiếp: “Đương nhiên là… hàng thượng phẩm .”
“Người của , đến lượt ba bốn!”
Thẩm Dục Hành tức đến mức kim truyền tay cũng tuột , mu bàn tay loang lổ vết máu. Hắn gào lên trong tuyệt vọng: “Triệu Nghi Y, em biến thành thế từ bao giờ ? Em còn là Nghi Y của nữa ?”
9
Ra khỏi cổng bệnh viện, ánh nắng chút chói chang, buông tay Hoắc Từ . Anh trông tinh tế mang một cảm giác tan vỡ.
“Anh thật sự là…”
“Vừa cảm ơn phối hợp diễn kịch với em.”
ngắt lời , chợt nhớ tờ giấy xét nghiệm vẫn còn tay, chút luống cuống giải thích: “Em kiểm tra vì nghi ngờ , chủ yếu là…”
Càng càng loạn.
cúi đầu lí nhí: “Xin .”
Hoắc Từ nở một nụ ấm áp: “Em là đúng, nghĩ cho sự an của bản , gì sai cả. Hơn nữa, chúng cũng quen .”
ngẩng đầu . Chiếc áo phông trắng ánh mặt trời chiếu rọi, cả sạch sẽ đến ngờ. Trông giống mắc bất kỳ căn bệnh đàn ông nào cả.
“Em quen mà.” hít một thật sâu, “Tám năm , ở thị trấn Thanh Hà, em thể quên .”
“Hoắc Từ, tại biến mất, đến tìm em nữa?”
Hoắc Từ tỏ vẻ thể tin , ánh mắt nóng rực, chút khó khăn mở lời: “Nghi Y, của bây giờ… còn giống như nữa .”
Phải , còn sa sút hơn .
“Lúc đó nhận về Hoắc…”
đợi hết, liền lấy điện thoại chạm mu bàn tay : “Thêm WeChat ?”
Chuyện quá khứ qua, hiện tại, một kế hoạch mới. Dù ngắt lời, Hoắc Từ cũng hề tức giận, nhanh chóng lấy điện thoại .
“Được.”
Quét mã, thêm bạn bè. lập tức chuyển cho một khoản tiền, lấy hết can đảm ngẩng đầu lên: “Hoắc Từ… em b.a.o n.u.ô.i nhé?”
Chắc đây là bản tính thích cứu vớt phong trần ăn m.á.u .
Anh sững tại chỗ.
“Em tiếp khách khác nữa.” giơ một ngón tay lên, “Nhu cầu của em lớn lắm, một tuần một … là . Tối qua chúng hợp , đúng ?”
Vẻ mặt phức tạp, im lặng như đang giằng co. cho rằng hài lòng với tần suất , bèn do dự giơ hai ngón tay: “Vậy… hai tuần một ?”
Lần , gật đầu, nhưng giơ lên ba ngón tay.
chớp mắt: “Thế là OK… là ba tuần một ?”
Hoắc Từ đột nhiên ghé sát , thở phả tai : “Là ba .”
Giọng trầm xuống, chất giọng khàn khàn đầy từ tính va màng nhĩ của : “Một ngày ba .”
“Nhu cầu của … lớn một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-dinh-bao-nuoi-anh-thoi/chuong-2.html.]
10
Hoắc Từ bao giờ lừa —
Anh nhu cầu của lớn, là lớn thật.
tự nhủ từ chối việc chìm đắm trong nam sắc, nhưng tài nào chống đỡ nổi khi mỹ nam chủ động dâng tới cửa, vội vã mời gọi sa . Mỗi dùng đôi mắt ướt át cọ , ghé tai gọi từng tiếng “bảo bối”, ý chí vốn chẳng mấy kiên định của càng tan thành mây khói.
Ban đầu vẫn còn chút quen, theo thói quen trốn tránh, dùng chăn che cơ thể… mỏng manh của .
Hoắc Từ cho phép.
Sự yêu thích của hề chút giả tạo nào, thẳng thắn nồng nhiệt. Ngón tay, đôi môi, ánh mắt, mỗi chạm đều mang theo sự chân thành bỏng cháy. Thứ khao khát thuần túy và hề che giấu , khiến dần cảm thấy, phẳng phẳng, cũng chẳng gì quan trọng. Nó chỉ là một phần cơ thể của . Mà bộ con , đều yêu thích.
hôn đến nhột, kìm mà rụt , nhưng nhẹ nhàng giữ lấy .
“Rất .” Anh thở hổn hển, khẽ trêu đùa, “Nghi Y, chỗ của em… đặc biệt nhạy cảm.”
Eo vẫn còn mỏi nhừ, đẩy : “Không xong … Em nghỉ ngơi một chút.”
Anh cố tình vẻ đáng thương, nũng nịu hôn lên những nơi khác, đôi môi ấm nóng lướt dái tai, dọc theo đường cổ xuống, trượt qua xương quai xanh, tìm đến nơi đó. vội vàng giữ đầu : “Đừng… đừng hôn xuống nữa.”
trách móc : “Chỗ hôm qua c.ắ.n vẫn còn đau đây , dán miếng dán n.g.ự.c cũng thấy cọ đến khó chịu.”
Động tác của khựng , ngẩng đầu , trong mắt vẫn còn vương vấn dư vị tình ái, nhưng ngoan ngoãn chỉ dùng môi nhẹ nhàng chạm vùng da đó, áp khuôn mặt nóng hổi của lên bụng , giọng ủ rũ: “Được, c.ắ.n nữa.”
Mấy ngày , trả lời tin nhắn chậm như thể mất tích. Lòng hoang mang, kìm mà suy nghĩ lung tung:
Là do n.g.ự.c phẳng, giữ ? Hay là chị phú bà nào khác, bận ngơi tay?
nén giận thèm để ý đến nữa. Cuối cùng cũng nhận , nửa đêm chạy đến căn hộ tìm : “Anh Nghi Y giận ?”
Giọng Hoắc Từ quá đỗi dịu dàng, những ấm ức nén trong lòng thể kìm nén nữa, tuôn ào ạt: “Hoắc Từ, cho rõ đây— Đã theo em thì phép tìm khác nữa. Chỉ một em thôi, hiểu ?”
Anh rõ ràng sững sờ một lúc, khóe môi kìm mà cong lên, trong mắt như ánh rơi .
“Chỉ một em.”
Anh cho kịp phản ứng, nghiêng hôn xuống.
“Từ đến nay chỉ em.”
11
Thành phố A một tin tức động trời.
Nhà họ Kiều phá sản.
Theo tin đồn vỉa hè, Kiều Nhiễm to gan lớn mật, dám bỏ t.h.u.ố.c Thái tử gia của Kinh Khuyên. Nhà họ Hoắc nổi giận, nhà họ Kiều lập tức còn đường sống.
Kiều Nhiễm trong lúc đường cùng, như vớ cọng rơm cứu mạng, bám riết lấy Thẩm Dục Hành, ép cưới .
Thẩm Dục Hành chịu. Sau mấy ngày từ chối, cũng phát cáu, gỡ tay Kiều Nhiễm một cách tàn nhẫn.
“Kiều Nhiễm, yêu là Nghi Y.”
Kiều Nhiễm , bỗng bật : “Thẩm Dục Hành, vẫn luôn nghĩ Triệu Nghi Y là một trang giấy trắng ?”
Cô ném một xấp ảnh, đó là hình ảnh Triệu Nghi Y và Hoắc Từ vai kề vai bước khách sạn.
“Chỉ cần đẩy nhẹ một cái, là cô thể bại danh liệt.”
Kiều Nhiễm cam tâm. Dựa mà cô t.h.u.ố.c còn bỏ thành công, nhà cho phá sản, trở thành một con ch.ó mất chủ.
Ngay cả Thẩm Dục Hành mà đây cô chẳng thèm ngó tới cũng cần cô nữa.
Giọng cô đầy mê hoặc: “Đợi đến khi cô còn gì cả, duy nhất cô thể dựa , chẳng chỉ còn ?”
“Câm miệng!” Thẩm Dục Hành đẩy mạnh cô , lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, “Anh và Nghi Y lớn lên cùng từ nhỏ, thể chuyện đó .”
Kiều Nhiễm lạnh, ném một xấp lịch sử đặt phòng: “Nhìn xem! Trong lúc ở đây vì cô mà say rượu nhập viện, thì cô ở ngoài cùng đàn ông khác mây mưa triền miên đấy!”
Thẩm Dục Hành chằm chằm những ghi chép đó, một tuần năm , chói mắt đến mức khiến nghẹt thở. Lửa giận và lửa ghen đan xen thiêu đốt lục phủ ngũ tạng.
Kiều Nhiễm từng chút một khơi dậy con quỷ trong lòng : “Nếu những tấm ảnh tuồn ngoài, đoán xem cổ phiếu nhà họ Triệu sẽ rớt thê t.h.ả.m đến mức nào?”
12
Cuối cùng, Thẩm Dục Hành vẫn liên lạc với paparazzi.
Hắn chặn ở bãi đỗ xe, ném một xấp ảnh mặt . Những tấm ảnh rơi lả tả đất, tất cả đều là khoảnh khắc và Hoắc Từ vai kề vai bước khách sạn.
“Triệu Nghi Y, em lắm.” Giọng trầm khàn, mang theo sự tức giận đè nén: “Một tuần năm ? Thằng đàn ông đó đến thế ?”
cúi định nhặt, nắm chặt cổ tay. Lực mạnh, chút đau.
“Chúng chia tay .” cố gắng giãy , giọng bình tĩnh, “ ở cùng ai, liên quan đến .”
Hắn buông tay, ngược còn tiến sát hơn, gần như nghiến răng : “Nếu ngày mai những tấm ảnh lên báo, với tiêu đề ‘Tiểu thư độc nhất nhà họ Triệu b.a.o n.u.ô.i trai bao, đời tư hỗn loạn đêm đêm khách sạn’, em đoán xem cổ phiếu nhà họ Triệu sẽ rớt bao nhiêu?”
đột ngột ngẩng đầu, dám tin thể những lời như . Hắn thưởng thức sự hoảng hốt trong mắt , một cách khoái trá đầy thù hận.
“Nghi Y, cho em chọn— hoặc là về bên , chúng đính hôn; hoặc là sẽ để cả thành phố mặt em, đợi em ngã đủ đau , đến cầu xin thu nhận.”
Hắn buông tay, lùi một bước, đáy mắt đỏ ngầu: “Hai ngày. Anh đợi câu trả lời của em.”
13
dắt Hoắc Từ khách sạn.
rõ với , chấm dứt mối quan hệ b.a.o n.u.ô.i . cửa thang máy đóng , thể chờ đợi nữa mà ép gương, hôn xuống.
nghiêng đầu né tránh, thở định: “Hoắc Từ, em chuyện nghiêm túc .”
Hơi thở nóng rực, đôi môi lướt dọc theo cổ : “Anh cũng chuyện nghiêm túc.”