Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 112

Cập nhật lúc: 2024-10-02 14:06:35
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng đối nghịch với Thẩm Tại mà Thịnh Văn Ngôn mới liên lạc với Mạc Học Nghĩa, cô thật sự hứng thú với dự án của .

 

Tranh giành với những gì hứng thú là điều mà cô cảm thấy cần thiết. Không bắt cô trưởng thành ? Cô sẽ cho xem cô như tính là trưởng thành .

 

Sau buổi tiệc, Thịnh Văn Ngôn lên xe của Thẩm Tại. Một ở cửa chờ một lát, chợt thấy chiếc xe thể thao màu đỏ chạy ngang qua. 

 

Cửa sổ hạ xuống, đàn ông ghế lái huýt sáo với cô: “Công chúa nhà họ Thịnh hôm nay quá ~ “

 

Thịnh Văn Ngôn đắc ý nở nụ , kéo cửa , ghế phụ.

 

Dương Thánh đưa nước cho cô, khoa trương : “May là tao đang ở gần đây đó, nếu là chẳng cơ hội đưa đón công chúa .”

 

Cô hất cằm, lệnh: “Nhanh thôi, đưa tao về nào.”

 

Dương Thánh chắp tay vẻ tuân lệnh: “Bà cô cho vững, lên đường ngay đây!”

 

Cô thắt dây an xong, xe thể thao ầm ầm khởi động, nhanh thấy bóng dáng .

 

“Ai đó?” Dương Khiêm Hòa bước , đến bên cạnh Thẩm Tại.

 

Anh ở cửa, phương hướng chiếc xe rời , : “Bạn của cô .”

 

“Cậu thanh niên đó trâu bò lắm.” Dương Khiêm Hòa bất mãn : “Cậu . Không cho đến gần, nhưng đưa cô lên xe khác, chẳng lẽ tên đáng tin hơn ?”

 

Đôi mắt Thẩm Tại trầm xuống, nóng nảy. Vừa nãy, cô rời chút do dự, là thật sự thích đưa về nhà.

 

Dương Khiêm Hòa chậc một tiếng: “Cô bé đó thích ?”

 

Thẩm Tại ngẩn .

 

Dương Khiêm Hòa : “Ai cũng , lúc ở cạnh thì còn mê hoặc, bây giờ ở IZ nữa . Thế giới thiếu hoa thơm cỏ lạ, tự dưng thích vô vị như gì.”

 

Anh xong Thẩm Tại phóng một ánh mắt sắc như d.a.o tới. Dương Khiêm Hòa yên lặng lui về một bước: “Không chứ, đúng mà. Hơn nữa cô bám theo , hợp ý quá còn gì?”

 

Hợp ý ?

 

Thẩm Tại cũng trả lời , lúc vì sự nghiệp của cô nên mới quyết định như thế, nhưng từ khi cô mất, mới phát hiện mấy tháng qua bên cạnh thiếu một thứ gì đó.

 

Sự ồn ào náo nhiệt biến mất, Thẩm Tại trở trạng thái yên bình mà từng trải qua, điều đây là thứ bản mong .

 

Chiếc xe thể thao màu đỏ chạy băng băng đường, biến ánh sáng đầy màu sắc hai bên đường thành những bóng mờ.

 

Thịnh Văn Ngôn hạ cửa sổ, kính chiếu hậu. Tòa cao ốc nơi tổ chức tiệc rượu khuất bóng mất, chỉ còn dòng xe trùng điệp nối và ánh đèn đường, thấy cuối.

 

“Hôm nay Thẩm Tại cũng tới ?” Dương Thánh hỏi.

 

Thịnh Văn Ngôn kê tay lên cửa sổ xe: “Ừ.”

 

“Vì chú nên mày mới đến đó?”

 

“Bố bảo nên tao mới , tao chú cũng sẽ đến.” Thịnh Văn Ngôn liếc bạn : “Sao nào? Thẩm Tại thì tao mới hả?”

 

Dương Thánh: “Ây da , sếp Thịnh là dân cuồng công việc, Thẩm Tại là gì chứ, nào đáng giá để mày nhớ nhung.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-112.html.]

 

Thịnh Văn Ngôn xong thì trầm mặc, cô nghiêng đầu ngoài cửa sổ, hề .

 

Dương Thánh lắc đầu.

 

để Thẩm Tại đưa về nhà, mà nhắn tin bảo Dương Thánh tới đón, qua lạnh lùng, nhưng sự thật chỉ là giấu đầu hở đuôi.

 

Khoảng thời gian , tuy cô ở IZ, nhưng Dương Thánh cảm giác cô bạn của vẫn quên Thẩm Tại.

 

Dương Thánh là bạn lâu năm của Thịnh Văn Ngôn, giống với Lâu Ngưng , quan tâm đến cô.

 

Trước , Dương Thánh thích nhất cái vẻ khoe khoang, kiêng kị gì của Thịnh Văn Ngôn. Yêu ai thì yêu, thích ai thì theo đuổi đó, theo kiểu “bà đây trâu bò nhất”, thế mà bây giờ… Cậu chịu nổi cái chuyện bạn chẳng theo đuổi ai, cứ thinh ủ rũ.

 

“Ê, cuối tuần tao với Lâu Ngưng hẹn chơi game, gọi nhiều lắm, mày cũng tới chơi .”

 

Thịnh Văn Ngôn hứng thú, nhàn nhạt : “Dạo bận chết, .”

 

Dương Thánh cau mày: “Không , nếu mày còn coi tao với Lâu Ngưng là em bạn bè thì tới.”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Sao vẻ ép buộc thế?”

 

“Tao bắt đó.” Dương Thánh : “Công việc bận thế nào cũng tiết chế, mức độ mày hiểu ? Có lúc bận thì cũng lúc thư thả, với cả lâu mày qua chơi với tụi tao. Mày , trong lòng mày chỉ là Thẩm Tại, tụi tao đúng ?”

 

“Bớt nhảm.” Thịnh Văn Ngôn chịu nổi sự kích thích, lập tức : “Đưa địa chỉ đây.”

 

Dương Thánh cong môi, ngay lấy Thẩm Tại dụ cô là điều đúng đắn: “Vậy mới đúng chứ, đến lúc đó tao gửi địa chỉ cho.”

 

——

Dương Thánh cũng đúng, dạo việc căng thẳng quá độ. Một phần là để quên quên Thẩm Tại, phần còn dường như gấp gáp chứng minh gì đó.

 

Lâu tham gia tiệc tùng bên ngoài, cô tự cảm thấy như Bồ Tát sống trong núi lâu năm.

 

Thế là cuối tuần, cô đến dự bữa tiệc nhỏ theo lời mời của đám Dương Thánh. Nhìn địa chỉ thì phát hiện chỗ quen, lúc với Dương Khiêm Hòa tới đây chơi xí ngầu uống rượu.

 

Quán bar cũng chỗ ăn chơi lộ thiên, hôm đám Dương Khiêm Hòa bao phòng, còn hôm nay Dương Thánh bao hết khu bên ngoài, thích hợp để tổ chức tiệc.

 

Thịnh Văn Ngôn tới trễ mấy phút, nhân viên phục vụ dẫn .

 

Khu bên ngoài một hành lang ngắn trang trí hoa, cô ba tiếng nổ đùng đùng đùng đỉnh đầu. Chưa kịp hoảng sợ thì một đống kim sa đầy màu sắc rơi xuống.

 

“Hoan nghênh sếp nhỏ tới chơi!!”

 

“Hoan nghênh hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.”

 

Thịnh Văn Ngôn: “…”

 

“Văn Ngôn! Lại đây, chờ mày nãy giờ, đây mau.”

 

Thịnh Văn Ngôn lấy tinh thần một hồi hết hồn và cạn lời, thấy khuôn mặt quen thuộc của hai đứa bạn và một đống xa lạ.

 

“Tụi bây gì long trọng dữ ?” Thịnh Văn Ngôn nghi ngờ hỏi.

 

Dương Thánh lên : “Đương nhiên là , tụi tao đặc biệt chuẩn cho mày đó, hoành tráng chứ.”

Loading...