“Anh bảo chúng nên chuyện liên quan tới việc thích em.”
“Thích? Nói chuyện gì? Quen ?” Thịnh Văn Ngôn ngước mắt , đôi mắt kiều diễm sóng nước mênh mông, giống như đang quyến rũ, “Sếp Thẩm, việc yêu đương giai đoạn thứ tự, theo đuổi thì còn đòi chuyện gì?”
Lóc cóc ——
Có thứ gì đó rơi. Âm thanh phá vỡ bầu khí giữa hai , hấp dẫn ánh mắt theo.
Thịnh Văn Ngôn và Thẩm Tại cùng đầu, bỗng dưng thấy trong hiên một từ lúc nào. Cô gái cầm sách vẽ, ánh mắt trợn tròn, thứ rơi xuống đất là bút chì của cô.
Thịnh Văn Ngôn: “…”
Thẩm Tại: “Có chuyện gì ?”
Thẩm Vân Nghê học thiết kế thời trang, dạo trường giao bài tập nhưng cô linh cảm. Sau khi ăn xong, Thẩm Vân Nghê than vãn bài tập về nhà quá khó với Triệu Thuận Từ, bà bảo cô hỏi Thịnh Văn Ngôn xem. Mảng kinh doanh quần áo ở Khải Thịnh phát triển khá , bình thường Thịnh Văn Ngôn đều mặc những bộ quần áo mới của mùa, gu ăn mặc. Vậy nên đối với thiết kế thời trang, chắc cô cũng thể đưa nhận xét.
Ngoài mặt Thẩm Vân Nghê bày tỏ rằng thích hỏi Thịnh Văn Ngôn, nhưng Triệu Thuận Từ cứ bảo cô hỏi mãi. Trong thâm tâm Thẩm Vân Nghê cũng mong rằng Thịnh Văn Ngôn thể đưa chút ý kiến, cái bài tập hành hạ cô c.h.ế.t .
Thế là đó Thẩm Vân Nghê ban công, thế nhưng cô ngờ rằng sẽ thấy Thịnh Văn Ngôn sóng vai Thẩm Tại ở đó, đoạn đối thoại khiến cô hoài nghi cuộc đời.
Nếu như thời gian thể , cô nhất định mang tập đến hỏi Thịnh Văn Ngôn ! Như cô sẽ hoảng loạn, cũng sẽ chú lành lạnh hỏi “ chuyện gì ”, mà ý nghĩa thật sự của câu hỏi là “ c.h.ế.t ”.
Thẩm Vân Nghê cứng đờ tại chỗ: “Không, ạ, cháu, cháu dạo một chút thôi.”
Thấy tới, Thịnh Văn Ngôn còn lòng gì nữa. Cô tới, vỗ vai Thẩm Vân Nghê: “Ờm, cô tiếp tục dạo , về .”
Thẩm Vân Nghê: “…”
Tiếng bước chân xa dần, chỉ còn Thẩm Tại và Thẩm Vân Nghê đó.
Thẩm Vân Nghê nuốt nước miếng, cảm thấy chắc chắn là nhầm , chú Thẩm Tại thể nào thích Thịnh Văn Ngôn , tuyệt đối thể nào!
“Cháu gì ?” Gió đêm từ ngoài sân thượng thổi , gộp với giọng của Thẩm Tại, càng thấy lạnh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-127.html.]
Thẩm Vân Nghê mím môi, sợ, nhưng vẫn lấy can đảm hỏi: “Chú, nãy chú Thịnh Văn Ngôn yêu yêu… Chị , và ai…”
“Chú.”
Thẩm Vân Nghê: “Sao thể chứ!”
So với Thẩm Vân Nghê đang hoảng sợ, Thẩm Tại bình tĩnh đến khó tin: “Cái gì mà thể?”
“Sao chú thể thích Thịnh Văn Ngôn chứ! Chú, chú chị thích Thụ Diệc mà, hơn nữa chị , chị …” Thẩm Vân Nghê lý do, cuối cùng thẳng, “Chị chút nào!”
“Không chỗ nào?”
Lúc hỏi câu , giọng càng trầm hơn, càng đáng sợ hơn mấy câu . Thẩm Vân Nghê hốt hoảng cúi đầu, “Dù … Cũng . Sao chú thích chị ?”
Tại thích cô?
Thẩm Tại thời gian dạy bảo Thẩm Vân Nghê, đầu óc bắt đầu suy tư về câu hỏi của cháu . dường như suy nghĩ một lúc cũng lý do.
Tâm tư tình cảm đổi vì cô từ lúc nào, Thẩm Tại cũng . Chẳng từ khi nào mà cảm thấy đau lòng vì cô, che chở cô, hy vọng cô cô cuộc sống hơn.
Cũng từ khi nào, sự quan tâm từ góc độ của lớn và ông chủ dần đổi. Anh đàn ông nào khác xuất hiện bên cạnh cô, họ chú ý tới cô, càng mong cô sẽ thích khác.
“Chú ơi?”
“Chuyện của lớn cháu đừng quan tâm, lo chuyện vẽ vời của cháu .” Thẩm Tại nữa, nhà.
Thẩm Vân Nghê đầu chú , chuyện của lớn?
So với cô thì Thịnh Văn Ngôn mà là lớn gì?
——
Thịnh Văn Ngôn nhắn cho Lâm Khải, bảo tới lái xe chở về. Lâm Khải tới, cô kéo lên xe của Thẩm Tại.
Thẩm Tại lợi dụng sự tôn trọng của cô với dì Triệu. Triệu Thuận Từ theo lời con trai , kiên quyết yêu cầu uống một chút rượu là Thịnh Văn Ngôn xe Thẩm Tại về nhà, mới bảo đảm an . Cô cách nào, cuối cùng chỉ đành lên xe ánh của Triệu Thuận Từ.