Thịnh Văn Ngôn ngây : “Vấn đề là… Đây là Thẩm Tại đó bố. Anh thản nhiên chia chén canh cho Khải Thịnh ? Vậy chắc chắn rủi ro của dự án cao.”
Thịnh Thiên Hòa xua tay: “Không , Thẩm Tại mà hố bố ?”
Khả năng Thẩm Tại cố ý bẫy Khải Thịnh là lớn, nhưng với tính cách, phương châm việc là đặt lợi ích lên hàng đầu, cơ hội ngon lành để kiếm tiền thì thể đem chia chác ?
“Bố đảm bảo với con 120%, bố cũng phong thanh về dự án , vấn đề gì cả.” Thịnh Thiên Hòa , “Con mau mau tìm hiểu , hai ngày nữa bay qua bên Hoàn Thành xem thử.”
“…”
“Văn Ngôn? Con ?”
Thịnh Văn Ngôn khó tin lật văn kiện: “ con vẫn còn công việc đang giải quyết, bố đưa dự án gấp quá.”
Thịnh Thiên Hòa: “Dự án béo bở hơn những gì con đang giải quyết bây giờ đấy, công việc đang dang dở cứ giao cho cấp . Con quản lý cái .”
“… Ờm.”
——
Những dự án trong nước của IZ chung hề liên quan tới Khải Thịnh, đây là đầu tiên hai bên hợp tác.
Thịnh Văn Ngôn nghi ngờ chuyện thể liên quan tới chủ thể, nhưng cô đổi suy nghĩ, nỗi nghi ngờ của bác bỏ.
Bởi vì cô tự nhận là hiểu rõ về Thẩm Tại, sẽ gộp chuyện công và chuyện tư với , đây là phương châm sống của . Sao Thẩm Tại kéo một dự án lớn như thế chỉ vì cô chứ, hơn nữa chia sẻ một dự án thì mất bao bao nhiêu tiền?
Thịnh Văn Ngôn trăm mối tơ vò quấn lấy lời giải, cuối cùng chỉ đành tự lý giải là để chia đều sự rủi ro.
Mấy ngày , Thịnh Văn Ngôn tạm gác chuyện đang , dẫn Lâm Khải và hai nhân viên cấp xa nhà.
xui một cái là cô tới kỳ kinh nguyệt, sức sống việc. Đến khu chờ lên máy bay, cô vùi ghế, che cái bụng cứ âm ỉ khó chịu suốt, chuyện.
Ngồi bao lâu, năm, sáu từ cửa phòng chờ , tất cả đều là những khuôn mặt quen thuộc, trong đó hai mà cô thể nào quen hơn nữa. Người dẫn đầu là Thẩm Tại, từ xa thấy cô, tới, đó xuống ghế đối diện.
Thịnh Văn Ngôn: “…”
Trần Siêu cũng xuống bên cạnh, vẫn trưng vẻ mặt cứng đờ như robot, giơ tay lên chào hỏi. Những còn đều là đồng nghiệp cũ từng quen ở IZ. Lúc còn ở công ty, một thời gian, Thịnh Văn Ngôn đùa tám chuyện với bọn họ.
lúc , bọn họ dám lên hi hi ha ha chào hỏi cô giống như , bởi vì ai cũng , thì cô thư ký cũ của sếp Thẩm là tiểu thư của Khải Thịnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-130.html.]
“Chào sếp nhỏ.” Một đám khách sáo lên tiếng chào. Thịnh Văn Ngôn chào bọn họ, “Chào buổi sáng .”
Cô xong thì về phía đối diện, biểu cảm đổi, qua loa lấy lệ : “Chào buổi sáng sếp Thẩm.”
Thẩm Tại bình tĩnh cô: “Cũng còn sớm nữa , cũng bay chuyến 50 phút .”
Khoảng giữa hai chân mày của Thịnh Văn Ngôn nhíu : “Chúng cùng chuyến bay ?”
Thẩm Tại: “Ừ, em ?”
“Sao chứ… Khoan , bay chuyến nào?”
Thẩm Tại ngước mắt liếc Lâm Khải bên cạnh cô: “Chúng là đối tác mà, hỏi thư ký Lâm về chuyến bay cũng là chuyện bình thường thôi.”
Thịnh Văn Ngôn đầu trợn mắt Lâm Khải. Lâm Khải khan: “Sếp nhỏ, em nghĩ chúng cùng bay qua cũng là điều hợp lý…”
Thịnh Văn Ngôn: “Cùi chỏ ngoài , đổi công ty đúng ?”
“Không ! Không ạ!”
Thịnh Văn Ngôn hừ lạnh một tiếng, căm tức Thẩm Tại: “Thẩm tổng, đừng tưởng rằng đang cạy phía bên nha. Anh như là vô đạo đức đó ?”
Thẩm Tại khẽ cong môi: “Thế , chỉ đưa đề nghị thôi mà, cưỡng ép.”
“… Anh dễ quá nhỉ!”
“Á, để em lấy cho hai chút đồ ăn.” Lâm Khải thấy đề tài dời lên đầu , mặt đầy vẻ lúng túng, “Sếp Thẩm, uống cà phê ạ?”
“Được.”
Lâm Khải gật đầu, vội vàng khỏi nơi thị phi .
Thẩm Tại thấy Lâm Khải , cảm giác dễ chịu hơn đôi chút, thế là về phía Thịnh Văn Ngôn: “Em ăn sáng ?”
“… Anh quan tâm gì? còn đang về chuyện cướp của đấy!”
Thẩm Tại hề trả lời vấn đề , chỉ hỏi: “Nhìn mặt em lắm, ?”
Thịnh Văn Ngôn khựng , cô trang điểm mà, ?