Lâm Khải theo cô suốt cả đoạn đường cũng thấy gì, Thẩm Tại ?
“Chả cả.” Thịnh Văn Ngôn tự nhiên đầu .
Thẩm Tại cau mày: “Em thấy khó chịu thì đừng nhịn, lát nữa lên máy bay bác sĩ mà khám cho em.”
“…”
“Thịnh Văn Ngôn.”
“Ui trời phiền quá, chỉ tới kỳ kinh nguyệt thôi mà. Kinh nguyệt đó , bác sĩ cái gì chứ.”
Thẩm Tại ngẩn , nhanh khôi phục như bình thường: “À.”
Mười phút , tới giờ lên máy bay. Sau khi lên, Thịnh Văn Ngôn đắp chăn, để ý ai, ngã đầu bắt đầu ngủ. Ngủ một giấc dậy là máy bay cũng hạ cánh.
Xe của phụ trách bên Úc Hưng cũng tới, đến giờ cơm trưa nên bên cũng sắp xếp cho đoàn của Thịnh Văn Ngôn và Thẩm Tại ăn cơm . Hai là nhân vật chính trong bữa cơm, hiểm nhiên sắp xếp ở trung tâm.
Đồ ăn dọn lên, quản lý dự án bên Úc Hưng dậy khuấy động bầu khí, mời rượu từng bên IZ và Khải Thịnh. Xong bên phía Thẩm Tại là đến phiên Thịnh Văn Ngôn.
Quản lý Diêu Bình : “Sếp nhỏ, mời cô ly . Đây là đầu tiên gặp mặt, xin chỉ dạy nhiều hơn.”
Người bên IZ uống, Thịnh Văn Ngôn là đại diện của Khải Thịnh, đương nhiên cũng uống nể mặt họ. cô đưa tay đụng ly thì Thẩm Tại đè .
Thịnh Văn Ngôn sửng sốt, khẽ mỉm : “Sếp Thẩm gì ?”
Thẩm Tại: “Đừng uống.”
Câu của Thẩm Tại trong nháy mắt kéo Thịnh Văn Ngôn về thời điểm mà lúc đó cô vẫn còn là thư ký của . Khi đó, dẫn cô ngoài tiệc xã giao nhưng vẫn luôn cho cô uống rượu.
Thịnh Văn Ngôn còn nhớ đó ăn cơm với Chu Linh Vận, cô ngó lơ lời Thẩm Tại, uống đua với cô , đó khi dạy bảo, thịnh Văn Ngôn còn phục.
Cô ly rượu mắt, nhớ tới bộ dạng thở hồng hộc, cũng nhớ cảnh giận dỗi xuống xe, bảo tài xế và Trần Siêu theo phía cô về nhà…
Đôi mắt cô cụp xuống, nhỏ giọng : “Lần đầu tiên gặp giám đốc Diêu, uống chứ.”
Chân mày nhíu : “Khi nãy máy bay em bụng mà, giờ còn đòi uống?”
Biểu cảm khuôn mặt và giọng của đều thiên về quan tâm. Đồng nghiệp trong IZ và tổ nhân viên Úc Hưng đều rõ tính tình của , nhưng bao giờ bọn họ thấy bộ dàng của Thẩm Tại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-131.html.]
Thế là trừ Trần Siêu và Lâm Khải, trong mắt ai cũng sự nghi ngờ mơ hồ. Sao cứ thấy Thẩm tổng và sếp nhỏ gì đó sai sai?
Thịnh Văn Ngôn để ý thấy ánh mắt của khác, chỉ : “Bây giờ , khó chịu nữa.”
“Ổn cũng cho uống.” Thẩm Tại rót ly nước ấm, đẩy tới mặt cô, đó với bên Úc Hưng, “Cơ thể của sếp nhỏ đang khỏe, rượu thì xin miễn.”
Diêu Bình hiểu ý, vội : “Vâng , chuyện đương nhiên mà.”
Thịnh Văn Ngôn: “…”
Bữa cơm kết thúc, bên Úc Hưng sắp xếp khách sạn cho nghỉ ngơi. Thịnh Văn Ngôn và Thẩm Tại với quản lý ngoài, nhân viên IZ phía cứ rì rầm dứt.
“Vậy là ? Sếp Thẩm và thư ký Thịnh… À , sếp nhỏ, bọn họ?”
“Khi nãy Thẩm tổng cản rượu cho đó!”
“ còn thấy Thẩm tổng gắp thức ăn cho sếp nhỏ nữa, nhưng hình như sếp nhỏ đụng tới.”
“Bọn họ đang quen ? Ôi trời ạ, công tác mà còn dưa bự để ăn nữa….”
“Được , đừng lén những chuyện nữa.” Trần Siêu xoay , chằm chằm cả nhóm.
bởi vì Thẩm Tại ở đây, một lớn gan lên tiếng hỏi: “Thư ký Trần, sếp Thẩm và Văn Ngôn đang yêu ?”
Trần Siêu ngừng một lát, suy nghĩ : “… Không .”
“Hả, chẳng lẽ sếp Thẩm đang theo đuổi Văn Ngôn?”
Một khác lập tức : “Ui trời chắc , thì theo đuổi chắc cũng là Văn Ngôn thôi. Cô thấy tính tình của sếp Thẩm như thế thì bao giờ theo đuổi ai?”
“Không , lúc ăn cơm, Thẩm tổng giống như là theo đuổi mà?”
“ là giống…”
Chẳng hiểu mà đám phía nhỏ giọng bản luận, Trần Siêu thấy, ngắt lời : “Mọi im lặng hết .”
Mọi kích động nên quên mất Trần Siêu là thư ký bên cạnh Thẩm Tại. Bọn họ nghĩ mắng chắc nên ai cũng im như hến.
Không ngờ thấy Trần Siêu liếc bọn họ một cái : “Gì mà giống giống chứ, theo đuổi con gái thì thế nào. Sếp Thẩm cũng lớn mà, theo đuổi thích ?”