Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 156
Cập nhật lúc: 2024-10-10 14:00:36
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2024-10-10 14:00:36
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Thẩm Tại quen với việc cô chuyện mà kiêng kỵ gì cả. dù trải nghiệm thì vẫn thoát khỏi.
Lúc lái xe thì dễ dàng cô hôn trêu ghẹo, nhưng phòng bao riêng , phục vụ cũng ngoài hết, Thẩm Tại sẽ cô chọc nữa . Anh níu tay, kéo cô về phía . Hai chỉ cách mấy cm, nhịp thở của cô chậm , : “Anh ăn cơm …”
Thẩm Tại sấn tới, hỏi: “Hỏi em đó, em ăn cơm ?”
“Ăn chứ.”
“Em cứ nhoi qua nhoi , nghĩ em ăn chứ.”
Giọng trầm trầm, mùi nguy hiểm, Thịnh Văn Ngôn nuốt ngụm nước miếng: “Anh ăn chứ ai… Ôi trời, em đói lắm , ăn cơm .”
Thẩm Tại thả tay cô nhưng eo thì vẫn ghì , cho cô lui về phía . Ngay đó, cúi , dán môi lên môi cô. Thẩm Tại hôn cô từ lâu , từ khi ở xe suy nghĩ đó.
“Tráng miệng bữa chính ?” Trên môi mơ hồ thấy mùi , Thịnh Văn Ngôn gần trong gang tấc, nỉ non hỏi một câu. Thẩm Tại ừ một tiếng. Cô nhấp môi , chủ động rướn lên hôn , “Vậy em sẽ ăn nhiều chút…”
Lúc nghiêng , vòng eo mềm mại cũng cong theo, tay thể cảm giác đường cong rõ ràng, bé, giống như thể dễ dàng nắm lấy. Ánh mắt Thẩm Tại rũ xuống, dùng sức đáp .
Thức ăn tỏa mùi thơm, nhưng cảm thấy trong lòng càng thơm hơn, càng … nuốt cô bụng.
Thịnh Văn Ngôn cũng dựa lòng dũng cảm và cảm xúc của , nụ hôn đầu tiên là khi cô say rượu, lúc đó mơ mơ màng màng nắm mấu chốt, thứ hai thì chỉ là lướt qua, mới tính là nụ hôn thật sự.
Ở nơi , cảnh , đúng lúc nhưng đủ ngọt ngào để cô choáng váng. Cứ tưởng Thịnh Văn Ngôn là khiêu khích, nhưng lúc cô hồi hộp đến mức cả đóng băng, hai tay nên đặt ở , chỉ thể mặc cho ôm, cảm giác môi lưỡi dây dưa, chạm , bất tận.
Nhịp thở của cô cũng là nhịp thở của . Một điều rõ ràng là hôn tuyệt, cũng… gần như mất khống chế.
Sàn nhà bằng gỗ, bên ngoài phòng bao vang lên tiếng bước chân, cảm giác như về thời xưa. Không khí yên lặng tĩnh mịch, nhưng trong phòng lúc như đang nổi lửa.
Thịnh Văn Ngôn Thẩm Tại xâm chiếm, cả cũng mềm nhũn, giọng mũi thốt thể kiểm soát. Cô đột nhiên nhớ , hai đang định ăn cơm mà… Sao tự nhiên hôn , mà kéo dài mãi xong…
“Khoan, khoan .” Sau một lúc lâu, Thịnh Văn Ngôn nhịn nữa mà kêu ngừng, cô đẩy , , “Anh định ăn cơm ?”
Thẩm Tại cũng ăn cơm, nhưng chạm môi cô là thể nào dừng . Tình huống đúng mực ngoài suy nghĩ của .
Đôi mắt của cô gái mặt long lanh ánh nước, Thẩm Tại nhíu mày, bắt buông lỏng tay, nơi khác.
“Ăn cơm thôi.”
“… Ừ!”
Thẩm Tại cầm đũa lên, khựng , đó rút khăn giấy, nghiêng : “Em qua đây.”
Thịnh Văn Ngôn , Thẩm Tại lấy khăn giấy lau sạch khóe môi cô. Khi nãy lúc hai tách , một chút xíu chất lỏng vương cằm cô nhưng cô phát hiện.
Lau xong, ánh mắt Thẩm Tại rơi môi cô, rõ ràng là tô son nhưng màu môi cô diễm lệ đến thế…
“Lại hôn nữa ?” Thịnh Văn Ngôn để ý thấy ánh mắt , cô đưa tay che miệng ngay. Khóe môi Thẩm Tại cong lên: “Không hôn nữa, em yên tâm ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-156.html.]
“Vâng ông chủ!”
Nụ hôn kết thúc nhưng vẫn để dư âm, Thịnh Văn Ngôn ăn cơm nhưng tim thì vẫn nhảy loạn xạ cô ăn nhưng tận hưởng mùi vị.
Đang ăn giữa chừng thì điện thoại của Thẩm Tại reo lên. Anh bắt máy, đối phương gì đó mà trả lời: “Đang ăn cơm tối, ừ ở Đinh Lan Các. Cậu tới? Không cần , việc bận. chuyện riêng, —— ”
Hình như bên cúp máy, Thịnh Văn Ngôn khuôn mặt cạn lời của Thẩm Tại, hỏi: “Ai ?”
“Dương Khiêm Hòa, là đang ở gần đây nên định tới ăn cơm.”
Thịnh Văn Ngôn: “À, em chợt nhớ là chuẩn quà cho !”
Thẩm Tại: “Không cần gấp.”
Thịnh Văn Ngôn: “Vậy cũng đó, lát nữa Dương Khiêm Hòa tới em sẽ giải thích đàng hoàng, hôm thật khi đón sinh nhật với .”
——
Chưa đầy nửa tiếng thì cửa phòng bao ai đó gõ vang. Chưa kịp mời thì bên ngoài đẩy cửa.
“Anh kìa, , em bảo mà! Cậu cho em tới ăn cơm nhất định là chuyện gì mờ ám.” Giọng của Dương Khiêm Hòa vang vọng khắp phòng bao, “Thẩm Hàm! Em bảo là em trai đang hẹn hò mà. Thấy em đúng !”
Đi theo Dương Khiêm Hòa bước thì còn Thẩm Hàm, thấy hình ảnh mắt, lắc đầu cảm thán: “Được , đúng là suy nghĩ của hạn hẹp.”
Thịnh Văn Ngôn giơ tay lên chào hỏi: “Hai ăn cơm đúng , mau xuống !”
Dương Khiêm Hòa ha hả tới: “ là chỉ Văn Ngôn hiểu chuyện, há, đồ ăn hôm nay vẻ ngon đấy.”
Thẩm Tại gắp đồ ăn cho Thịnh Văn Ngôn, trả lời hai .
Thẩm Hàm và Dương Khiêm Hòa hề thấy ngại, bây giờ hai đó đang tò mò lắm , khi yêu đương Thẩm Tại sẽ thế nào. Vậy nên hai đó cứ chằm chằm bọn họ.
Thịnh Văn Ngôn bảo phục vụ đem thêm hai bộ chén đũa: “Hai ăn , gì?”
“Ăn, ăn chứ.” Dương Khiêm Hòa cầm chén đũa, đưa tay gắp mấy đũa thức ăn, cho miệng , “Khụ—— khụ! Fuck, cay dữ ?”
Thịnh Văn Ngôn : “Đây là đồ ăn Tứ Xuyên nên cay.”
Dương Khiêm Hòa: “Cay quá, Thẩm Tại, món ăn , với đầu bếp .”
Thẩm Hàm: “Anh thấy là tại ăn cay đó, cũng mà cay lắm .”
“Đâu , cay lắm đó, thấy Văn Ngôn ăn mà sưng môi luôn ?”
“Hả?” Thịnh Văn Ngôn ngẩn ngơ, theo bản năng Thẩm Tại.
Thẩm Tại đang cầm đũa cũng ngừng một lát, bộ dạng trợn mắt há mồm của cô, khóe miệng cong lên.
“À, đúng là cay thật.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.