Chuyện ......
Cái gì mà bạn gái cơ?
Ai chứ?
Cô ?
Thịnh Văn Ngôn chút ngây dại trong chốc lát.
Mà Thẩm Thụ Diệc thấy Triệu Thuận Từ như xong thì biểu cảm cũng đổi: "Bạn gái? Thịnh Văn Ngôn, và chú nhỏ của ...... Hai ?"
"Mẹ thể đừng một ngay đó là bạn gái của con ?" Thẩm Tại bình tĩnh với Triệu Thuận Từ, "Đây là trợ lý của con, cô giúp con mang quà tới đây thôi."
Thẩm Thụ Diệc vẫn hồn mà về phía Thịnh Văn Ngôn.
Thịnh Văn Ngôn giải thích : "À, quên với là hiện tại tớ đang thực tập ở IZ, gần đây tớ theo Thẩm tổng để việc."
"Cậu ở IZ......"
" ."
Triệu Thuận Từ lời Thẩm Tại xong thì vẻ mặt trở nên thất vọng ngay lập tức, cũng chỉ tại bà quá kỳ vọng rằng cô gái là bạn gái mà con trai dẫn về, vì như thì bà cần lo chuyện quan trọng cả đời cho nữa.
Thế mà chỉ là trợ lý thôi ?
Haiz, đáng tiếc đáng tiếc, trợ lý nhỏ quá xinh .
"Thụ Diệc, hai các con quen ?" Triệu Thuận Từ hỏi.
Thẩm Thụ Diệc gật đầu.
Thịnh Văn Ngôn : "Triệu phu nhân, cháu và Thẩm Thụ Diệc là bạn học chung đại học."
"Thật ?" Vẻ mặt thất vọng của Triệu Thuận Từ biến mất, như chút vui sướng lộ , bà về phía Thẩm Thụ Diệc, "Thằng nhóc con bạn học đại học xinh như , tùng con nhắc tới bao giờ ."
Thẩm Thụ Diệc: "Không việc gì thì chuyện gì ạ......"
Triệu Thuận Từ: "Mau thôi mau thôi, Văn Ngôn đúng , tới đây tới đây, cùng ăn cơm cháu."
Thịnh Văn Ngôn dám động đậy, liếc Thẩm Tại một cái.
Thẩm Tại: "Cứ bỏ đồ xuống , cô thể ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-18.html.]
"Đi cái gì chứ, bạn học của Thụ Diệc cũng vất vả tới đây một chuyến , đó là khách đó. Từ lúc trở con bé là trợ lý của con nữa."
Thẩm Tại: "......"
Triệu Thuận Từ thì hiền hoà, quả thật là khác Thẩm Tại một trời một vực. Sau khi bà xong cũng đợi Thẩm Tại phản ứng mà kéo Thịnh Văn Ngôn trong: "Hôm nay bác còn xuống bếp một chút đồ ăn đó, Văn Ngôn tới ăn thử xem."
Trong lòng Thịnh Văn Ngôn thì cảm thấy hưng phấn, đây là do của ông chủ cứ giữ cô đấy nhé, cô cũng chỉ thể ở thôi, ?
"Cảm ơn Triệu phu nhân ạ."
"Không việc gì việc gì, ôi, cô bé lớn lên cũng thật xinh xắn......"
Hai kéo tay liền xa, tầm mắt Thẩm Thụ Diệc dời từ bóng dáng hai , sắc mặt còn chút khác thường.
Thẩm Tại một cái, hỏi: "Cháu việc gì với cô ?"
Thẩm Thụ Diệc vội vàng lắc đầu: "Không , thật sự ạ."
Thẩm Tại Thẩm Thụ Diệc dám dối cho nên khi như thì cũng tin và Thịnh Văn Ngôn thật sự gì.
khi nhớ tới ánh mắt Thịnh Văn Ngôn của Thẩm Thụ Diệc, thật nhớ tới đó tại bãi đỗ xe của nhà họ Dương.
Căn bản thì chuyện của trẻ con cũng để trong lòng gì nhiều, cho nên mặc dù đó Thịnh Văn Ngôn tới công ty của để việc cũng nhắc tới việc bao giờ, chỉ đồng ý với Thịnh Thiên Hòa là chú ý Thịnh Văn Ngôn chút thôi.
hiện tại mới chút phản ứng .
Thì mục đích đại tiểu thư tới công ty là thế.
"Chú nhỏ, Thịnh Văn Ngôn tới công ty của chú ?" Thẩm Thụ Diệc hỏi, "Sao ở đó , cái gì? Vì chú cho trợ lý?"
Thẩm Tại: "Thực tập mà thôi, bên cạnh chú cũng thiếu trợ lý."
"Chỉ là tính tình tiểu thư như thế thì thể trợ lý chứ."
Thẩm Thụ Diệc chút vội vàng và bất mãn, Thẩm Tại tạm dừng một lát, hỏi: "Cháu hiểu về cô ?"
Thẩm Thụ Diệc: "Cháu...... Không ."
"Nếu hiểu rõ cũng thì nhiều như cái gì." Giọng Thẩm Tại trầm xuống, "Tự lo bản cho ."
Thẩm Thụ Diệc mím môi, "...... Dạ."
Ở bữa ăn ngày hôm nay của nhà họ Thẩm, trừ Thẩm Tại ở ngoài về thì còn cả chú ba và chú tư cũng rảnh nên về (Anh của Thẩm Tại). Những cùng chang lứa với Thẩm Thụ Diệc ở đây thì Thẩm Vân Nghê, con gái của chú hai và cả Tɦẩʍ ɖυ, con gái của chú ba.