“Ông con cũng tạm thời chấp nhận chuyện con cai quản công ty, bà nội dạo cũng bớt chấp nhất với chuyện sinh con .”
Thịnh Văn Ngôn: “Vậy cũng đúng, cứ cố chấp mãi cạn lời.”
Thịnh Thiên Hòa con gái trách Tôn Phái Bình, thấy cô trưng thái độ thì cũng gì nhiều, chỉ bảo: “Dạo con và Thẩm Tại ?”
“Tốt lắm ạ.”
“Vậy hai đứa… gấp chuyện kết hôn ?”
Thịnh Văn Ngôn dừng : “Tụi con vẫn bàn đến chuyện kết hôn.”
Thịnh Thiên Hòa kinh ngạc: “Thẩm Tại cũng lớn tuổi mà hối thúc con ?”
Thịnh Văn Ngôn suy nghĩ, đúng là nhắc tới chuyện , giống như là quan tâm chuyện kết hôn .
Điền Kiều: “Được , đó là chuyện của hai đứa nhỏ, quan tâm nhiều quá gì. Bọn nó cũng bắt đầu yêu bao lâu , gấp.”
Thịnh Thiên Hòa : “Không quan tâm quá lố, chỉ hỏi chút thôi mà.”
Thịnh Văn Ngôn ghi nhớ chuyện , bây giờ đang là lúc phát triển sự nghiệp, tuổi còn nhỏ, nên tạm thời cô đưa việc kết hôn kế hoạch tương lai của .
Thẩm Tại thì giống , đỉnh cao sự nghiệp, hơn nữa giống như cùng lứa, đến tuổi kết hôn.
——
Sau khi ăn cơm tối xong, Thẩm Tại tới đón cô. Hai về Đồng Nguyệt Loan, xe dừng ở bãi đậu xe, Thẩm Tại tắt máy, đầu cô: “Xuống xe thôi.”
Bởi vì dạo Thịnh Văn Ngôn bận nên ba ngày hai gặp . Thịnh Văn Ngôn nhớ lắm, lúc thấy , hàng trăm suy nghĩ trong đầu cứ xoay xoay mãi, lên tiếng.
Thẩm Tại nghĩ là cô bắt đầu nũng nịu, lười biếng, thế là nghiêng qua, tháo dây an giúp cô. còn kịp định tư thế thì cổ tay cô choàng qua. Anh sửng sốt, qua bên phía Thịnh Văn Ngôn, lên tiếng. Cô cũng chuyện.
Tầm mắt hai chạm , ăn ý, ngay đối phương gì.
Giọng Thẩm Tại nhỏ nhẹ, quyến rũ: “Không định xuống xe ?”
Bàn tay câu lấy cổ nhẹ nhàng cử động, “Hôn một cái ?”
Nói xong, thèm quan tâm xem Thẩm Tại đồng ý thì cô cắn lên môi . Thẩm Tại chỉ khựng một giây nhanh chóng đáp trả…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-180.html.]
Không gian xe eo hẹp, thể nào phát huy hết khả năng, thế là Thẩm Tại hôn một lúc buông cô , xuống : “Lên nhà nào.”
Thịnh Văn Ngôn lời , cô đột nhiên dậy, bước một bước qua ghế bên , mặt đối mặt, đùi .
“Sếp Thẩm, em , là ở đây nhé?”
Lá gan cô lớn bằng trời, tay từ từ xuống. Nhịp thở của chậm , ngước mắt cô, trong mắt như một ngọn lửa đang bập bùng cháy.
Thịnh Văn Ngôn quan sát dáng vẻ kìm nén của , trái tim đập nhanh cực kỳ.
Thế là những tính toán xa trong lòng càng sôi sục, Thịnh Văn Ngôn nâng mặt lên, đột nhiên nhỏ giọng : “Sếp Thẩm, chúng thế trong xe, vợ mà thì tức giận ?”
Thẩm Tại ngẩn , ngay đó độc ác véo eo cô, trầm giọng : “Em thử xem?”
Thịnh Văn Ngôn còn bộ suy tư, nũng nịu : “Sếp Thẩm thế mà vợ quý trọng, giống em, em thích lắm đó sếp Thẩm. Nếu mà ở cạnh , thế nào em cũng chịu ~ ”
“Thịnh Văn Ngôn.” Thẩm Tại cắn răng.
Cô chớp mắt, động tác càn rỡ, nhưng đôi mắt trong veo thanh thuần: “Hửm? Sao sếp Thẩm ~ ”
Thẩm Tại lời, Thịnh Văn Ngôn như một con yêu tinh.
Thẩm Tại lớp bọc cản trở, bực bội hừ một tiếng, còn đè nén cảm giác khô khốc, trực tiếp kéo chướng ngại giữa hai … Tiến quân thần tốc đ.â.m thẳng , hai đồng thời phát tiếng than.
“Sếp, sếp Thẩm…” Thịnh Văn Ngôn thở hổn hển, vẫn kiên trì diễn kịch, “Chúng, chúng thế phát hiện , còn ở nhà nữa. Ưm… Vợ xuống thì giờ?”
“Im miệng.”
“Hả? Anh sợ vợ phát hiện hả?”
“…”
“Sếp Thẩm, em cảm thấy —— a!”
“Vẫn ngừng hả?”
Thịnh Văn Ngôn dựa vai , cả cổ và mặt cũng hồng hồng.
Đang lúc lên xuống, cô hôn nhẹ một cái gò má , : “Sếp Thẩm, chúng thế … cũng . Ưm… Anh, nghĩ tới chuyện ly hôn với vợ, lấy em …”