Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 195: END

Cập nhật lúc: 2024-10-17 13:37:34
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em chuẩn từ sớm hả?” Thẩm Tại bước nơi đăng ký, cảnh cô lấy hộ khẩu của , lúc mới cảm giác chân thật.

 

Thịnh Văn Ngôn kéo tay , xuống chờ.

 

“Em nghĩ lâu lắm , hôm nay Carol tới nên dặn dò với Vân Nghê .” Thịnh Văn Ngôn đầu , “Anh hối hận ? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp, về cũng . Em bắt ép .”

 

Miệng thì ép buộc nhưng tay thì níu thật chặt. Thẩm Tại khẽ, trở tay nắm lấy tay cô: “Sao hối hận chứ.”

 

“Chắc chắn ?”

 

“Ừ.”

 

Lúc đầu đề cập tới việc kết hôn là vì thấy cô vẫn còn nhỏ. Trong lòng Thẩm Tại suy nghĩ, thậm chí cảm ơn Carol nữa, nhờ mà Thịnh Văn Ngôn mới đột nhiên kéo tới đây… Sao mà hối hận chứ.

 

“Ơ, cũng , hình như là gấp, em cho ai trong gia đình hết.”

 

Thẩm Tại: “Vân Nghê nghĩa là nhà cũng sẽ , còn gia đình em, xong thủ tục sẽ về báo cho .”

 

“Ừ… Được.”

 

Lễ cưới thì phiền nhưng thủ tục kết hôn thì đơn giản. Sau khi xong một đống thủ tục, hai khỏi cục dân chính, tay thêm hai quyển sổ đỏ đỏ.

 

Thịnh Văn Ngôn hào hứng cầm sổ, “Anh mau chụp giúp em tấm hình .”

 

Thẩm Tại vui vẻ, mặc cho Thịnh Văn Ngôn hướng dẫn mà chụp đủ kiểu đủ góc. Chụp xong, Thịnh Văn Ngôn : “Lát nữa đăng lên Weibo , ảnh thôi là .”

 

Tường nhà Thẩm Tại trống rỗng, hề đăng bất cứ bài nào cả. Vậy nên Thịnh Văn Ngôn cũng bắt đăng cái gì sến súa, chỉ cần đăng một tấm ảnh thôi là ai cũng .

 

“Em cho tất cả vợ ! Để coi còn cô Carol nào dám xuất hiện nữa .”

 

“Ừ.” Thẩm Tại thoải mái đồng ý. Thịnh Văn Ngôn hào hứng ôm cánh tay .

 

Thẩm Tại : “Vậy bây giờ chúng về nhà em thông báo cho nhé.”

 

“Lát nữa hẵng , em báo cho .”

 

Thẩm Tại dừng , chợt nhận mà cô là Điền Kiều mà là Lý Tiểu Phán.

 

Thịnh Văn Ngôn : “Giờ chúng thăm ?”

 

Thẩm Tại gật đầu: “Được.”

 

Lần gần đây tới mộ của bà là lúc cô xích mích với Thẩm Tại, trở về Khải Thịnh. Lúc đó Thịnh Văn Ngôn chịu áp lực từ Khải Thịnh, khi khó khăn nhất, cô lập tức lén chạy tới đây cả một ngày.

 

Hôm đó, cô kể nhiều chuyện về Thẩm Tại cho bà , cô bảo chẳng để ý đến tình cảm, lòng ác độc, còn tim gan…

 

Thịnh Văn Ngôn còn nhớ lúc đó nước mắt nước mũi chảy thế nào, thì mắng chửi , bây giờ nhớ thấy buồn . Hôm nay cô đến thăm bà mà dẫn theo từng bêu một đống chuyện.

 

“Mẹ, mấy chuyện con hôm quên nha.” Thịnh Văn Ngôn , “Mấy chuyện mà con bêu chỉ là lúc tức giận thôi, con lảm nhảm mà.”

 

Thẩm Tại xuống bên cạnh cô: “Nói ? Ý em là đó hả?”

 

Thịnh Văn Ngôn ho nhẹ một tiếng: “Ôi dào, chỉ là tức giận lỡ thôi mà. Lúc , hiểu tính cách của , nên chắc chắn tin .”

 

“À? Vậy cuối cùng em cái gì?”

 

“Ờ… Chuyện hả, quan trọng .” Thịnh Văn Ngôn đổi chủ đề, “Việc chính hôm nay là kết hôn, kết hôn đó.”

 

Trong mắt nhoẻn lên nụ .

 

Thịnh Văn Ngôn lấy quyển sổ đỏ trong túi xách , : “Mẹ nè, hôm nay con thủ tục kết hôn đó, thích ~ chồng của con cũng đó, đây, bên cạnh con, Thẩm Tại!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-195-end.html.]

“… Mẹ thấy là ảnh trai hơn lúc mà gặp ảnh , con cũng thấy siêu trai.”

 

“Hi hi, cảm ơn lúc quen ảnh nha. Nếu con gái cớ gì mà lân la tới cạnh ảnh …”

 

Một buổi chiều, Thịnh Văn Ngôn nhiều với tấm bia mộ.

 

Thẩm Tại ở bên cạnh, lúc cô cảm ơn Lý Tiểu Phán vì quen , ánh mắt Thẩm Tại về phía tấm ảnh của bà mộ bia.

 

Vẫn là phụ nữ trong trí nhớ…

 

Thật thì nên cảm ơn là mới . Cảm ơn bà giúp đỡ thời gian bản chìm đắm trong ngỗ nghịch, càng cảm ơn bà cho thể gặp Thịnh Văn Ngôn.

 

“Cục cưng, gì hả?” Thịnh Văn Ngôn kéo Thẩm Tại. Anh mộ bia, suy nghĩ một lát : “Con sẽ chăm sóc cô , yên tâm .”

 

Thịnh Văn Ngôn đợi một hồi mà gì nữa, bảo: “Hả? Hết , câu nào sến sến chút ?”

 

Thẩm Tại khẽ : “Nói chuyện sến súa mặt em hợp đấy?”

 

“Được mà, em ngại .”

 

Hôm nay mặt trời thật rạng rỡ, gió thổi hiu hiu, lưa thưa tiếng cành lá chạm , như là một kiểu trả lời của mất.

 

Thẩm Tại Thịnh Văn Ngôn, đột nhiên đưa tay sờ đầu cô, ánh mắt dịu dàng : “Anh yêu em.”

 

Thịnh Văn Ngôn sửng sốt, chẳng tại kịp phản ứng. Thẩm Tại nhéo mặt cô: “Sao thế, buồn nôn quá ?”

 

Khóe môi cô cong lên, lập tức tựa n.g.ự.c : “Không sến, sến xíu nào. Thẩm Tại, em cũng yêu , em yêu !”

 

 

Thăm mộ xong, nắng chiều cũng dần tắt. Hai dắt tay xuống núi.

 

“Em thấy đói , để em gọi cho dì Trần nhờ chuẩn đồ ăn.”

 

“Ừ.”

 

Thịnh Văn Ngôn: “À đúng , đăng bài lên vòng bạn bè ?”

 

“Anh đăng .”

 

“Để em xem thử.”

 

“Em đường kìa, lát về xem.”

 

“Em xem bây giờ.”

 

Thẩm Tại lấy mất điện thoại của cô: “Về xem, gấp mà.”

 

“Xì… Bộ hổ hả! Trả em để em xem một chút thôi!”

 

“Không trả.”

 

“Trả em —— ”

 

“Lát nữa.”

 

“Ơ …”

 

Ngày đó, chỉ Thịnh Văn Ngôn mà tất cả đều thấy.

 

Thẩm Tại, từng đăng bất cứ gì lên weibo, 5h20 phút chiều chia sẻ lên bài đăng đầu tiên ——

 

“Vợ Thịnh Văn Ngôn, một mối tình thâm. Tình đậu sơ khai, kết thúc cuối đời.”

Loading...