Dương Thánh: “Đậu má, mày ăn luôn cả hai chú cháu?”
Cô nghèn nghẹn, mắng: “Dương Đại Thánh! Mày đừng suy nghĩ bậy bạ.”
“Tao thì ? Không mày thích mấy trai ?”
Cô dừng : “Ừm … Thẩm Tại cũng trai.”
“Mày xem mày xem! Mày mới là đứa nghĩ bậy bạ đó!”
“Mày cút qua bên , mau theo tao, thắp đèn tháp hả?”
……
Chơi game xong thì cô ngủ một giấc, cả buổi chiều cứ lãng phí trôi qua.
Sau khi tỉnh dậy, cô gọi bữa tối phòng. Ăn xong thì trời sập tối.
Bữa tiệc nhỏ bắt đầu lúc tám giờ. Kể từ khi thực tập, lâu cô tham gia tiệc tùng uống rượu, cho nên cũng chút mong chờ. Vì , khi lên đường, cô trang điểm thật , chọn một chiếc váy đen nhỏ để mặc.
Sau khi quần áo xong, cô gọi Thẩm Tại, nhắc nhở nên xuất phát, nhưng ngờ lý do thoái thác của ban trưa là chỉ đẩy Chu Linh Vận xa thôi, chứ nề dẫn cô theo.
Những khác .
Thịnh Văn Ngôn tức giận cúp điện thoại, nhưng trang điểm như , thể chứ? Đương nhiên !
Cô bước xuống lầu, lên chiếc xe của khách sạn di chuyển đến chân núi bộ lên.
Nói là sườn núi, nhưng sáu, bảy phút là đến. Thịnh Văn Ngôn dẫm lên đôi giày cao gót, từ từ lên, cho đến khi đến một nơi bằng phẳng.
Theo lời Chu Linh Vận , nơi thích hợp cho những bữa tiệc ngoài trời, ánh đèn neon nơi thành thị phía xa, mà núi bên là khung cảnh tươi mát ngợp trong vàng son.
“Xin chào, cô uống chút cocktail ?” Người phục vụ tới lui, thấy trong sân xuất hiện một phụ nữ, nhiệt tình bưng rượu lên.
Không chỉ phục vụ mà hơn phân nửa mặt trong sân đều chú ý đến sự xuất hiện của cô.
Tuy rằng là cuối mùa hè, nhưng dù cũng là trong núi, nhiệt độ vẫn thấp hơn bên ngoài, mấy cô gái ít nhiều gì cũng khoác thêm áo. Chỉ cô gái , hình như sợ lạnh, mặc chiếc đầm hai dây màu đen, cánh tay trắng nõn và xương quai xanh vô cùng bắt mắt, đôi chân dài thấp thoáng ẩn hiện, giống như… trong núi đột nhiên xuất hiện một cô yêu tinh, còn hơn cả yêu tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-28.html.]
Cô lơ ánh mắt của , lập tức xuống quầy bar. Lâu lắm cô uống rượu, cuối cùng cũng cơ hội để uống hai ly nên vô cùng phấn khích.
Với dáng vẻ của cô, dù yên thì cũng thể trêu .
Một lúc , bên cạnh nhiều tới tới lui lui, cô cũng hứng thú. Đối với cô mà , chẳng gì để xem.
Uống rượu một lúc, cô đặt ly rượu xuống, đỡ đầu hát nhạc.
“Người , uống cùng mấy ly mà vẫn tên em là gì.” Người đàn ông bên cạnh cô hỏi.
“…” Thịnh Văn Ngôn : “Không ở trong công ty của .”
“Anh , nếu công ty thế thì tụi chứ.”
Khóe miệng cô hạ xuống, lười phản ứng .
“Này, thể thêm WeChat ? Anh quét em.”
“Anh cũng cũng , thêm WeChat , về chuyện gì thì liên lạc.”
……
Thịnh Văn Ngôn chăm chú hát, nhưng bên cạnh cứ gây ồn ào nên bực bội. Đang định tức giận thì chợt thấy ai đó gọi .
“Thịnh Văn Ngôn.” Không cảm tình gì, nhưng quen thuộc.
Mắt cô sáng lên, đầu liền thấy bóng dáng cả đêm thấy. Thẩm Tại đang ở quầy bar cách đó xa, hôm nay mặc bộ vest màu đen, dáng cao ráo, trai, khó thể rời mắt.
Ồ… Đây mới là vẻ thể .
Mà Chu Linh Vận ở đây? Chậc, đưa theo, đường cũng quấn lấy thôi!
Thịnh Văn Ngôn liếc mắt Thẩm Tại, lộ vẻ mặt “ hiểu”, đó nhảy từ ghế xuống, tốc độ đổi sắc mặt cực kỳ nhanh, rộ lên từ từ chạy đến bên cạnh .
Anh chiếc đầm mát mẻ của cô, khẽ cau mày, định gì đó thì cánh tay của cô gái bên cạnh khoác lên.
Cô nắm lấy tay , tựa mặt vai , ngẩng đầu lên, vô cùng hờn dỗi:
“Thẩm Tại, giờ mới đến? Em ở đây đợi lâu lắm đó.”