Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-09-13 04:34:25
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ai cũng Thẩm Tại trông như thế nào, nhưng tên của , ai .

 

Nghe Thịnh Văn Ngôn hô lên như , thì thấy cô chủ nhỏ Chu Linh Vận nhà đang bên cạnh, thì tự nhiên đàn ông mặt chính là kim chủ trong dự án của bọn họ.

 

Cũng chuyện gì, nhưng mấy tên đàn ông nãy thêm WeChat cô thấy hành động mật của hai , lưng sợ hãi toát mồ hôi lạnh, thừa dịp ai chú ý mà chuồn khỏi quầy bar.

 

“Ồ, cô Chu cũng ở đây , thấy hai nên vô cùng buồn chán.” Thịnh Văn Ngôn kéo nhẹ ống tay áo của Thẩm Tại: “Ủa mà? Sao giờ mới đến đây?”

 

Cô gái nửa say nửa diễn, cảm giác mờ ám như ẩn như hiện thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. 

 

Thẩm Tại liếc cô một cái, kéo cô , chỉ hùa theo: “Không cho em nghỉ ? Sao đến đây?”

 

“Có tiệc mà, em đến xem một chút. Anh quá đáng thật, hề đưa em theo.”

 

Càng diễn càng nhập vai.

 

Khóe miệng cong lên: “Thế xem đủ ?”

 

“Đủ đủ , chơi cũng vui lắm ~ chúng về thôi.”

 

Thẩm Tại: “Được.”

 

Cô kéo tay bộ xuống núi.

 

”Thẩm Tại.” Nụ mặt Chu Linh Vận giữ nữa, cô gọi , khô khan : “Em dẫn xem một chút, ở đây .”

 

Thẩm Tại: “Không cần , chắc cô cũng xem xong .”

 

ở đây rõ ràng là chỉ Thịnh Văn Ngôn.

 

Chu Linh Vận âm thầm siết chặt tay, tối nay cô tạo nên tình huống “tình cờ gặp ”, lúc mới cùng dạo một đoạn, nhưng ai ngờ đến nơi , cái cô thư ký âm dương quái khí xuất hiện.

 

Cô và Thẩm Tại quen từ , giờ cô cũng thích … Vốn nhân cơ hội để tạo vài tia lửa, nhưng cứ cô thư ký liên tục quấy nhiễu.

 

tin một gia thế tác phong như Thẩm Tại thể kết với một cô thư ký nhỏ bé, nhưng dáng vẻ của Thịnh Văn Ngôn, hai bọn họ chắc chắn gì đó.

 

“Cô Chu yên tâm , xem qua một , rượu cũng uống hết ~ Trở về sẽ báo cáo cho sếp Thẩm của chúng .”

 

Chu Linh Vận: “…”

 

“Vậy chúng , chúc cô đêm nay chơi vui vẻ.”

 

Thịnh Văn Ngôn nở nụ , nhưng xoay đầu , gương mặt tươi biến mất: “Sếp Thẩm , dẫn theo , , giờ quấn lấy đó.”

 

Cánh tay vẫn cô giữ chặt, ở cách gần như , làn gió đêm, thể ngửi thấy mùi rượu và mùi nước hoa cô.

 

Thẩm Tại đầu , : “Đưa cô để cô uống đến say ?”

 

“Nào ! gì say gì, say.”

 

Không say, đường xiên xiên vẹo vẹo mà bảo say.

 

Rẽ qua góc núi, bình tĩnh kéo cánh tay của cô: “Lá gan cô lớn thật.”

 

Vừa thấy bên cạnh cô cả đống đàn ông, cho nên mới mở miệng gọi cô. Anh đưa cô công tác, đương nhiên sẽ để cô xảy chuyện gì mắt .

 

Thịnh Văn Ngôn vẫn ở chỗ cũ, mắt cánh tay gương mặt nghiêm túc, lập tức hiểu điều gì đó: “Ban nãy chỉ diễn cho cô xem thôi, ngài đừng để ý mà! tuyệt đối ý coi thường , thề đó!”

 

Coi thường?

 

Thẩm Tại quả thật những lời cô chọc , lợi hại chỗ nào, nhưng hươu vượn là giỏi nhất.

 

“Anh tức giận ?” Cô kéo ống tay áo , bởi vì uống say nên bộ dáng giả vờ ngoan ngoãn ngày thường đều quên sạch sẽ: “Ây, đừng giận, là vì cho … Ợ, đặt trường hợp là khác, chẳng thèm để ý.”

 

Nhiệt độ ban đêm giảm xuống, Thịnh Văn Ngôn đang chuyện một cách chắc chắn thì hắt xì một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-29.html.]

 

Thẩm Tại lười so đo với cô: “Lạnh mà còn mặc như ?”

 

“Đẹp.”

 

“…”

 

“Đẹp ?”

 

“Bình thường.”

 

“Hở?”

 

Cô tức giận đến mức pose dáng để cho mắt tỉnh táo , nhưng vì trời quá lạnh nên chỉ giang tay ôm chặt lấy .

 

“Được , mặc , đến lúc đó bố cô cho rằng ngược đãi cô.”

 

Cô mắng thầm thời tiết, đột nhiên cả ấm áp lên, một chiếc áo khoác tây trang màu đen ném lên cô. Cô sửng sốt, vội vàng nắm lấy cổ áo để nó khỏi rơi xuống.

 

đưa áo rảo bước , cô ngây ngốc bóng lưng , cụp mắt chiếc áo khoác .

 

Thật ấm áp, lập tức cản gió… Còn là thơm.

 

Đoán chừng do tác dụng của rượu, huyệt thái dương của cô đau nhức, ma xui quỷ khiến mà cô nghiêng đầu, áp sát cổ áo hít một , thật sự thơm, nhẹ, nhưng dễ ngửi.

 

“Thịnh Văn Ngôn.”

 

“Hả?!” Cô lập tức thẳng , tật giật hoảng loạn thể giải thích .

 

“Còn ?”

 

“Đến đây, đến đây.” Cô dẫm lên đôi giày cao gót nhỏ, nhanh chóng đuổi kịp bước chân .

 

Đường xuống núi xa, vài phút đến chân núi, đó xe con của khu du lịch trở về khách sạn. Tầng của cô một tầng, khi thang máy, cô trả áo khoác cho .

 

Thang máy lên, cô vài , cứ do dự mãi.

 

Thẩm Tại thấy bộ dạng lấm la lấm lét của cô qua hình ảnh phản chiếu trong cửa thang máy, nhàn nhạt hỏi: “Có chuyện gì thì thẳng .”

 

“Ờm… sếp Thẩm.”

 

“Ừ.”

 

thể hỏi một chuyện —— nghiêm túc ?”

 

“Nói .”

 

mặc như … Thật sự bình thường ?”

 

Câu hỏi quả thật nghiêm túc.

 

Thẩm Tại im lặng cô vài giây, mắt cứ  về phía , mặc kệ cô.

 

Thịnh Văn Ngôn: “…”

 

Ding—

 

Thang máy lên đến tầng của cô, Thịnh Văn Ngôn ủ rủ ngoài. Cửa thang máy từ từ đóng , mắt về , tự nhiên rơi mặt.

 

Bóng dáng cô gái yểu điệu gầy gò, cùng với mái tóc dài bồng bềnh… Có một sự tương phản lớn giữa cách ăn mặc tối nay và trong thời gian cô , quy củ nề nếp, nhưng thể phủ nhận rằng mặc như .

 

——

 

biệt thự suối nước nóng thêm hai ngày. Trong thời gian , Thịnh Văn Ngôn thể là chắn giúp Thẩm Tại, cuối cùng khiến cho Chu Linh Vận dám xuất hiện nữa.

 

Ngày thứ ba thì lên đường trở về.

Loading...