Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 46

Cập nhật lúc: 2024-09-18 09:23:35
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố gắng, trách nhiệm sai vặt.

 

Thẩm Tại lười để ý, : “Con ngoài đây.”

 

“Con khoan , dặn ?”

 

…..

 

Hôm nay là tiệc sinh nhật của bà Thẩm, ít khách quý chức lớn tới tham gia, đám công tử tiểu thư nhà giàu quen với cô cũng theo bố tới.

 

“Ủa? Văn Ngôn đây mà, cô cũng tới ?” Trịnh Kỳ – đối thủ một mất một còn – cũng ở đây, cô giả tạo, như là chị em ba đời của cô .

 

Thịnh Văn Ngôn ừ cho qua chuyện, mà Trịnh Kỳ mở miệng gần đó đều đầu .

 

Thẩm Vân Nghê, Thẩm Thụ Diệc, và bạn gái của , Bạch Niệm Lôi cũng ở đây, lướt qua cô. Thịnh Văn Ngôn tiện tay cầm một ly nước, lên tiếng chào .

 

Thẩm Thụ Diệc gật đầu với cô một cái, dạo ở nhà bà nội nhắc tới cô, vẻ bà thích cô, cứ luôn ám chỉ bảo tìm cô chuyện.

 

Cũng từ bà nội, Thịnh Văn Ngôn việc khá nghiêm túc ở công ty.

 

Cậu nghi ngờ, bởi vì những lời mà từ bà khác với những chuyện mà đám bạn , sự hiểu của về Thịnh Văn Ngôn rối loạn.

 

Thỉnh thoảng cũng suy nghĩ, lẽ cô bất cần đời như nghĩ.

 

“Văn Ngôn, hôm nay cô lắm nha, còn mặc váy cùng màu với Bạch Niệm Lôi nữa kìa.”

 

Trịnh Kỳ khen cô thì là chuyện .

 

thật, ý của cô là: “Ủa, gu của hai giống nhỉ?”

 

Người nào thông minh là hiểu cô ý gì.

 

Về gu ăn mặc… Hoặc thể là gu bạn trai. Hai đều thích Thẩm Thụ Diệc, nhưng xa lánh Thịnh Văn Ngôn, thiết với Bạch Niệm Lôi. Thế nên cô câu là để tát mặt cô.

 

Đương nhiên là cô thấy sự châm chọc từ Trịnh Kỳ, cô chán ghét , : “Đều là cả mà, gu cũng giống thôi. Không giống như nhiều , mà mắt thẩm mỹ kém, ăn mặc như gà luộc, còn tự cho là tiên nữ hạ phàm.”

 

Hôm nay Trịnh Kỳ mặc váy trắng, cô chọt trúng: “Cô cái gì…?”

 

“Ủa , hồi nãy lúc bước vô thấy một bà bác thôi. Ui, thiệt.”

 

Trịnh Kỳ giễu cợt, tức giận chết, nhưng thể nổi đóa, nhịn một lúc nghĩ tới chuyện gì đó, kỳ quái : “Văn Ngôn, hôm nay bố tới, cô tới?”

 

xong, chờ câu trả lời mà tự tiếp: “Ôi trời quên mất, nhỏ của cô mang thai, bố cô cung phụng bà như Thái hậu, phân để hầu hạ luôn. Chậc, chỉ đành gọi rảnh rỗi như cô tới thôi.”

 

Mặt Thịnh Văn Ngôn biến sắc, cô ghét nhất khác đem chuyện mang thai .

 

Trịnh Kỳ: “Cho mở mang kiến thức xíu, cảm giác thế nào hả? Có em trai hoảng hốt ? Nói thật nếu ghẻ, ghẻ đẻ thêm một em trai một đứa em gái, chắc tức chết.”

 

Thịnh Văn Ngôn lạnh: “Xin chứ, đại diện cho gia đình tới. giống cô , mời tới.”

 

“Được mời ?” Trịnh Kỳ bực bội : “Cô mời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-46.html.]

 

? nhưng chủ nhân của căn nhà . Cần cô lo chắc.”

 

Nụ mặt Trịnh Kỳ đông cứng, tìm cơ hội giễu cợt Thịnh Văn Ngôn, bỏ qua chứ: “Cô giả vờ gì , chủ nhà bây giờ ở đây, quan hệ giữa cô và bao nhiêu !”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Nhà họ Thẩm chỉ còn Thẩm Thụ Diệc và Thẩm Vân Nghê ?”

 

“Vậy lẽ bà Triệu mời cô? Người cô là ai ?”

 

“Mẹ gửi thiệp mời cho cô . Xin hỏi cô ý kiến gì ?”

 

Tiếng và tiếng nhạc đan xen , một chất giọng nam trầm thấp vang lên phía bọn họ.

 

Mọi ngẩn , ngoái đầu thì thấy một đàn ông cách đó xa đang tới.

 

Anh mặc áo sơ mi, quần tây đơn giản, tay áo vén lên, cài khuy áo cùng. So với những khách khứa tây trang chỉnh tề, vẻ tùy ý hơn nhiều.

 

vẫn khiến ánh mắt của dời nổi.

 

Trịnh Kỳ nhớ , cô gặp hôm ở quán bar . Hơn nữa cô cũng nhớ lời dặn của lớn trong nhà, tới nhà họ Thẩm, gặp Thẩm Tại thì chào hỏi thật đàng hoàng.

 

Thế là cô vội vàng : “Chú, chú Thẩm, chào chú…”

 

Thẩm Tại tới, đầu tiên bất mãn Thẩm Thụ Diệc và Thẩm Vân Nghê: “Có ai tiếp đãi khách quý bà nội tự mời tới như các cháu ?”

 

Thẩm Vân Nghê khiếp sợ Thịnh Văn Ngôn: “Cái gì chú, chị …”

 

“Cháu phép tắc chút , bình thường cháu dạy thế nào hả?”

 

Thẩm Tại câu nặng, Thẩm Vân Nghê và Thẩm Thụ Diệc , lập tức dám lên tiếng nữa.

 

Anh dạy con cháu nhà xong, Trịnh Kỳ: “Không cô là thiên kim nhà nào?”

 

Trịnh Kỳ căng thẳng: “Cháu, bố cháu là Trịnh Khởi Bân…”

 

“À.” Thẩm Tại : “Xem bố cô ý kiến với khách mời của nhà .”

 

“Không, ! Không !” Cô nào dám lôi chuyện đến phiền bố, lỡ nhà họ Thẩm cái về gia đình, cô sẽ bố đánh chết.

 

“Là… Là tại cháu rõ ràng, xin chú…”

 

Trịnh Kỳ sợ hãi, mặt mũi trắng bệch, cô ngờ Thịnh Văn Ngôn là khách của bà Triệu mời.

 

Ngoại trừ Trịnh Kỳ, mấy khác cũng cũng hết sức kinh ngạc.

 

Thịnh Văn Ngôn kết quả gì vui vẻ với Thẩm Thụ Diệc, thiết với nhà họ Thẩm chứ?

 

“Đi thôi.” Thẩm Tại lười chuyện với đám con cháu, xoay , nhưng một bước mới phát hiện ai theo, đầu: “Đứng đờ đó gì?”

 

Lúc Thịnh Văn Ngôn mới phát hiện đang chuyện với : “… Đi cơ?”

 

Thẩm Tại khẽ cong môi , thái độ như đang việc: “Cô Thịnh, cô cứ cùng .”

Loading...