Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-09-22 06:53:59
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tại thừa kỹ năng diễn xuất khoa trương của Thịnh Văn Ngôn. Khi cô những lời , hai giọt nước mắt chảy , rõ ràng là tìm kiếm sự đồng cảm.

 

Anh thấy , nhưng vạch trần, thậm chí còn nổi lên tâm tư trêu chọc: “Chăm sóc , ý cô là nấu cơm?”

 

“Ừ, đúng , ! Hôm nay đặt hàng nhiều nguyên liệu nấu ăn.” Thịnh Văn Ngôn vội vàng trở phòng bếp, bưng bữa sáng cho , : “Anh ăn cái , lát nữa sẽ bắt đầu chuẩn bữa trưa.”

 

Trên đĩa một miếng thịt bò, cụp mắt bất lực. Ai ăn thịt bò sáng sớm chứ?

 

“Có cắt cho ?” Thịnh Văn Ngôn thật, lấy d.a.o nĩa định .

 

Thẩm Tại ngăn cản: “Không cần.”

 

“Ồ, thôi.” Cô để hai tay , học bộ dáng của phục vụ trong nhà hàng Tây: “Vậy ngài Thẩm cứ từ từ dùng bữa, dọn dẹp đây.”

 

Anh cô đáy mắt xẹt qua ý : “Ừ.”

 

Anh hy vọng gì tài nấu nướng của cô, khi miễn cưỡng ăn nửa miếng thì nhận cuộc gọi quan trọng, thời gian bận tâm đến cô nữa, về phòng sách để giải quyết công việc.

 

Thẩm Tại xử lý xong công việc, bỗng ngửi thấy mùi lạ thoang thoảng bay từ nhà bếp, nhớ đến khi nãy cô sẽ nấu bữa trưa cho .

 

Anh nhanh chóng tới nhà bếp, đẩy cánh cửa đang khép hờ , bên trong ùa làn khói mù mịt.

 

Anh nhíu mày, bước tới bật máy hút mùi: “Không nấu ăn mà cô thể hiện cái gì?!”

 

Thịnh Văn Ngôn đang cá, tiếng Thẩm Tại đến phía , cô cũng đầu , vô cùng chuyên tâm: “ , nấu xong một món . Bây giờ bắt đầu hầm cá.”

 

“Làm mà phòng bếp là khói, thế mà kêu ?”

 

“… Vừa nãy chú ý.” Cô tranh thủ thời gian rảnh đầu : “Ông chủ, ngoài , lát nữa sẽ cơm trưa mang lên, đừng lo.”

 

Khi cô xoay , Thẩm Tại mới phát hiện má của cô dính một vết đen thui. Vừa nãy thấy cô xới tung bếp lên thì vô cùng tức giận, nhưng giờ chỉ cảm thấy buồn .

 

Người mà lấy lòng , đúng là cố hết sức để đạt mục đích.

 

“Khoan, để đó.” Thẩm Tại lên tiếng.

 

Thịnh Văn Ngôn nắm lấy đuôi cá, nghi ngờ đầu : “Sao thế?”

 

Anh trực tiếp bước lên, cầm lấy con cá trong tay cô: “Đứng xa .”

 

tại , nhưng vẫn lời , lùi về một bước.

 

Hôm nay đổi phong cách,mặc chiếc áo phông trắng tinh, quần dài màu xám, cả cao ráo thẳng, đơn giản sạch sẽ.

 

Tuy bộ đồ khiến lạnh lùng như ở IZ, nhưng khuôn mặt thanh tú ít ít , chắc chắn chẳng liên quan gì đến chuyện bếp núc.

 

Khi cô thấy tay cầm con cá, tay trái giữ nồi thì ngây

 

Vô cùng mâu thuẫn… Bằng cách nào đó cảm thấy gần gũi.

 

Thịnh Văn Ngôn nhịn mà quan sát , thoáng thấy con cá thả xuống, ngọn lửa lập tức bùng lên!

 

“A——” Cô hoảng sợ, hét lên một tiếng, lùi về .

 

Thẩm Tại bình tĩnh lật qua lật đổ nước .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-62.html.]

Anh khi thả cá xuống, lửa sẽ phực lên, cũng nếu cô ở đây, nhất định sẽ nhảy cẫng lên. Đến lúc đó, nồi cá chẳng còn nữa.

 

Sau khi xong xuôi, đậy nắp nồi , đầu cô còn đang kinh ngạc: “Cô ngoài , .”

 

Cô tràn đầy ngưỡng mộ : “Sếp Thẩm, còn nấu ăn ?”

 

Thẩm Tại lạnh: “Rành hơn cô đó.”

 

“…”

 

Thịnh Văn Ngôn nhớ phản ứng của khi thấy lửa, hổ xoa xoa mũi: “Không hổ danh là đầu tàu của IZ, thật là lợi hại. Ừm… Vậy cái , để rửa nguyên liệu, nấu xong cá thì còn một món nữa. “

 

Thẩm Tại thấy cô lăn lộn trong bếp, lập tức đẩy ngoài, nhưng kịp mở miệng thì thấy giọng kinh ngạc vang lên từ ngoài bếp: “Mẹ nó, hai … Làm gì đó?”

 

Thịnh Văn Ngôn ngờ giữa trưa sẽ khách đến nhà Thẩm Tại, đến là Thẩm Hàm và Thẩm Thụ Diệc.

 

Đoán chừng Thẩm Tại cũng hôm nay bọn họ đến, ngạc nhiên hỏi: “Sao hai đến đây?”

 

Thẩm Hàm kinh ngạc em , một lúc mới : “Hôm nay với Thụ Diệc ngang qua, lúc đến nhà em chơi chút… Anh ấn chuông cửa mà thấy em nên tự bấm mật mã để .”

 

Nói xong, sang Thịnh Văn Ngôn.

 

Cô gái mặt để mặt mộc, buộc tóc tùy ý như đang ở nhà, quan trọng hơn là đồ cô mặc… Rõ ràng là quần áo của .

 

Phong cách đó… Đồ nam, quần áo của em trai ?!

 

Thẩm Thụ Diệc còn ngạc nhiên hơn Thẩm Hàm.

 

Cậu bao giờ thấy cô như thế . Trước đây, mỗi xuất hiện mặt , cô luôn mặc những bộ đồ lộng lẫy tinh xảo, tìm chút sai sót nào, nhưng bây giờ cô đang ăn mặc… Trong nhà chú út.

 

Bọn họ, tình huống gì đây?

 

“Cô nên gì tiếp theo chứ?” Thẩm Tại phớt lờ biểu hiện của hai ở cửa bếp, sang hỏi Thịnh Văn Ngôn.

 

Thịnh Văn Ngôn gật đầu: “Cứ hầm tiếp thêm một ít gia vị.”

 

“Được, .” Thẩm Tại : “Nhớ kỹ, đừng bỏ nhiều muối.”

 

“Ồ.”

 

“Không cần nấu thêm món , cứ thôi.”

 

“…”

 

Phân phó xong, tới cửa phòng bếp, với hai bên ngoài: “Đi phòng khách.”

 

Thẩm Hàm chỉ Thịnh Văn Ngôn: “Cô gái …”

 

“Ở tạm.”

 

“Gì cơ?”

 

Thẩm Tại định giải thích thêm, tới phòng khách, bình tĩnh xuống: “Ở nhà chuyện gì ?”

 

Vẻ mặt Thẩm Hàm hóng hớt, vội vàng xuống cạnh em trai: “Ở nhà việc gì hết, chỉ đến đây thăm em thôi, nhưng ai ngờ em kim ốc tàng kiều.”

 

Thẩm Thụ Diệc một bên, sắc mặt cứng đờ khi lời .

Loading...