Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 65
Cập nhật lúc: 2024-09-22 09:40:24
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hàm thật là ngốc.
Thế là ? Ban nãy nhầm? Ồ, nếu nghĩ theo cách , cũng lí giải phản ứng kỳ lạ khi bước nhà của cháu trai.
“Lúc thích, bây giờ còn thích ? Anh thấy hai đứa bên .” Thẩm Hàm bối rối hỏi.
Vấn đề Thẩm Tại cũng tự hỏi, Thịnh Văn Ngôn còn thích . Suy nghĩ của cô lúc lúc khác, khó thể nắm bắt những đổi trong cảm xúc của cô.
Thẩm Hàm: “Được … Chắc là hiểu lầm, nhưng dù gì em cũng là đứa nhan sắc gây họa nhất trong nhà, phụ nữ để ý em là quá bình thường. Em để cháu bên cạnh em một thời gian dài đối xử như , thể sẽ nảy sinh tình cảm.”
Thẩm Tại: “…”
Thẩm Hàm vỗ vỗ bờ vai : “Tự xem xét .”
——
Khi Thẩm Tại nhà, Thịnh Văn Ngôn đang ghế sô pha xem TV. Thấy bước , cô thuận miệng hỏi: “Bọn họ ?”
”Đi .”
Thịnh Văn Ngôn: “Vậy hôm nay gì?”
Thẩm Tại suy nghĩ một chút, : “Lát nữa cô với ngoài, nếu cô về nhà họ Thịnh thì tự lực cánh sinh, tự thuê nhà ở.”
Dù Thẩm Hàm nhắc nhở, cũng ý định để cô ở . Đêm qua là do nhất thời mềm lòng.
Thịnh Văn Ngôn ngờ đột nhiên lời , trố mắt : “Thuê nhà?”
“ một căn nhà bỏ trống ở nội thành, cô thể thuê nó.”
Thịnh Văn Ngôn: “?”
Wow, nghĩ cho bao nhiêu tiền lương thực tập? Dù giảm giá, cũng thể trả nổi tiền thuê một căn nhà cũ ở nội thành.
Quan trọng hơn là cô ở đây, ở cùng nên mới dùng hết thủ đoạn… kết quả, chẳng lẽ cô ở đây?
“Ơ, đột nhiên ?” Thịnh Văn Ngôn than thở: “ thể ở đây thêm vài ngày ?”
Thẩm Tại cô: “Không.”
Cô lẩm bẩm: “… Vô tình.”
“Cô cái gì?”
Cô bĩu môi: “Không gì… Ý là thuê nổi nhà của .”
Anh nở nụ , vô cùng tàn nhẫn : “ sẽ giảm giá cho cô.”
“Giảm giá thì cũng thuê nỗi!!”
Thẩm Tại “Ồ” một tiếng, buồn bã : “Có thể cho cô nợ.”
“…”
Được , bữa cơm hôm nay công .
Sau khi xuất phát từ nhà Thẩm Tại, Thịnh Văn Ngôn ở ghế phụ, cả héo queo, tức giận đến mức chuyện!
Dường như Thẩm Tại cảm nhận cảm xúc của cô, tự lái xe, băng băng con đường của , tiễn phiền phức .
Thẩm Tại đưa đến một căn hộ ở trung tâm thành phố, rộng hơn hai trăm mét vuông, quá đủ cho một . Cũng đến nơi , dù tình nguyện thì cô cũng chỉ thể chấp nhận, vốn dĩ quyết tâm đưa cô mà.
Cô bước nhà, lên tinh thần để đánh giá ngôi nhà. Kiểu trang trí , màu sắc tự nhiên, kết hợp hai màu đối lập lạnh lùng và ấm áp với , phong cách giống với con Thẩm Tại.
Thẩm Tại: “Cô ngủ ở phòng ngủ chính, vật dụng hàng ngày đều , nếu cần gì thì gọi giao hàng đưa đến.”
Thịnh Văn Ngôn yếu ớt “Ồ” một tiếng: “Bên bố của thì ?”
“ sẽ với ông vì cô tự lập, như ông sẽ gọi cô về.”
“Được…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-65.html.]
“Cứ thế , cô ở , .”
Thịnh Văn Ngôn thấy đầu chuẩn rời , lập tức : “Chờ !”
Thẩm Tại dừng : “Còn cần gì nữa ?”
“Không, …”
Anh gật đầu đến huyền quan. Cô giày, vươn tay chạm đến cửa, cửa mở , sẽ rời .
Ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu cô, chỉ trong vài giây, cảm giác miễn cưỡng trong lòng cô chồng chất lên đến cực điểm.
“Nếu ngủ phòng ngủ phụ!” Sự mãnh liệt thôi thúc cô chầm chậm qua, chút do dự kéo mở cửa .
Thẩm Tại cũng ngờ phía nắm lấy tay áo , xoay , nghi hoặc hỏi: “Phòng ngủ phụ gì?”
Thịnh Văn Ngôn lo lắng : “Dù đây cũng là nhà của , ở phòng chính thì lắm. Về nếu ở , chỉ thể ở phòng ngủ phụ thôi.”
Thẩm Tại ngây ngẩn: ”Thịnh Văn Ngôn, sẽ ngủ ở đây, vì cô thể ngủ trong phòng ngủ chính.”
“… ở đây gần công ty hơn. Nếu tan sở muộn, thể đến đây ngủ.” Cô gái nhỏ ngẩng đầu , mong đợi hy vọng.
Anh cụp mắt, tầm mắt rơi ánh mắt cô, chợt nhớ đến lời Thẩm Hàm . Anh sẽ cô sinh tình cảm sai lệch, khả năng cô sẽ thích .
Theo bản năng, bài xích loại ý niệm : “Thời gian chênh lệch bao nhiêu, đây từng ở đây.”
“Vậy thì ngủ một , …” Thịnh Văn Ngôn suy nghĩ một lúc lung tung: “ sợ!”
“…”
“Mình ở trong ngôi nhà lớn như đáng sợ.” Cô tủi , nhỏ giọng hừ hừ.
“Hệ thống an ninh ở đây .”
“Không, ý là từng ở đây, u ám. sợ ma.”
Thẩm Tại sửng sờ: “Ma?”
“Ừ, vô cùng sợ, sợ bóng tối và ma. Nếu ngủ một thì .” Đôi mắt cô đỏ bừng: “Anh để về nhà , , ở một , ơn mà… “
Cô lôi kéo tay chịu buông, đáng thương , như thể ném cô ở đây là vô đạo đức .
“Đưa về nhà mà, ơn!”
“Không.”
“…”
“Đóng cửa , nghỉ ngơi cho khỏe.”
“…”
“ sẽ bảo dì giúp việc tới băng vết thương cho cô, bây giờ nhà .” Thẩm Tại trầm giọng : “Đừng để thứ hai.”
Cuối cùng vẫn sợ, Thịnh Văn Ngôn thấy trở nên nghiêm túc thì ngượng ngùng thả lỏng tay.
Cô nép cửa, qua khe cửa: “Nhà thật sự ma chứ?”
Thẩm Tại: “… Không.”
“Ồ.”
Người gì nhưng vẫn .
Ánh mắt Thẩm Tại chuyển động, chợt nhận trong n.g.ự.c sắp nảy mầm một thứ gì đó thể kiểm soát , xoay đến chỗ thang máy.
Thang máy đang lên từng lầu một, thấy tiếng đóng cửa ở lưng, lưu luyến rời còn vô cùng tình nguyện.
Đinh——
Cửa thang máy mở , bước .
Anh cô đang diễn, cũng rời ngay lập tức, vì bộ dáng cụp mắt lóc của cô khiến mềm lòng. Chỉ ánh mắt thôi, ma xui quỷ khiến đưa cô về nhà.