Ngày hôm , Thịnh Văn Ngôn tiếng chuông cửa đánh thức.
Đầu cô đau nhức, miễn cưỡng mở to mắt thời gian, thế mà hơn mười một giờ . Cô bật dậy khỏi giường, mở cửa.
Thật ngạc nhiên, ngoài cửa là Chu Linh Vận. Hai thấy , mặt ai cũng vui vẻ, Thịnh Văn Ngôn nhíu mày: ”Sao, chuyện gì?”
Chu Linh Vận cô từ xuống : “Cô là heo mà ngủ đến tận bây giờ? Thư ký cần theo Thẩm Tại ?”
Thịnh Văn Ngôn lập tức bốc hỏa, nhưng hiện tại cả cô mềm như bông, sức lực cũng , huống chi là gây lộn với cô .
“Cô gì thế? kệ , mắc mớ gì đến cô?”
Chu Linh Vận chỉ đồng hồ đeo tay: “Giờ là mười một giờ trưa, đến giờ ăn trưa, cô ăn với Thẩm Tại mà còn ngủ? Có ý gì đây?”
Thịnh Văn Ngôn lời của Chu Linh Vận cho khó hiểu, cô chung với Thẩm Tại thì vui vẻ nhất là cô chứ?
“Muốn gì thì , cô ?”
Cô vòng hai tay ngực, cô : “Chị đến đây nghỉ dưỡng, đang ăn trưa với Thẩm Tại.”
Thịnh Văn Ngôn sững sờ: “Chị cô là ai?”
Chu Linh Vận tức giận “Chu Tự Mạc.”
Cô , cô cũng . Đoán chừng đầu năm nay ai Chu Tư Mạc, nữ diễn viên điện ảnh và truyền hình Trung Quốc ăn khách, đạt nhiều giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong và ngoài nước, xứng đáng là một đàn chị trong giới giải trí.
Mặc dù nổi tiếng, nhưng cô là kín tiếng, hiếm khi tai tiếng, nhiều đàn ông xem cô như một nữ thần.
Không ngờ quan hệ của Thẩm Tại và nhà họ Chu như , vô cùng quen thuộc với cặp chị em .
Thịnh Văn Ngôn: “Chị cô đến thì đến chứ, hâm mộ idol nên cần ký tên.”
“Mẹ kiếp! Ai bảo cô hâm mộ!” Chu Linh Vận nhịn nữa: “Tốt gì cô cũng là tình bé nhỏ của Thẩm Tại, ở đây thì cô bày vẻ phòng , còn phụ nữ cô phòng ?”
Thịnh Văn Ngôn: “……?”
Cô vô cùng nóng nảy: “ cho cô , bố gán ghép Chu Tư Mạc và Thẩm Tại, chỉ là năm đó hai theo hai hướng khác , chị giới giải trí nên ít khi tiếp xúc, nên mới kết quả. Bây giờ khác , Chu Tư Mạc thứ chị , hiện tại trở về, chắc chắn là theo đuổi miếng thịt Thẩm Tại.”
Thịnh Văn Ngôn đơ trong hai ba giây: “Ý cô là… Chu Tư Mạc thích Thẩm Tại?”
Chu Linh Vận chế nhạo: “Chắc cú tám chín phần, nếu bận rộn như chị đột nhiên đến đây nghỉ dưỡng? Nhất định là bố Thẩm Tại ở đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-93.html.]
Quan hệ của các chị em nhà họ Chu vẻ tệ nhỉ.
Thịnh Văn Ngôn sờ cằm: “Vì chị cô thích Thẩm Tại nên cô mới theo đuổi ?”
Chu Linh Vận nhướng mày: “Thì , hề kém Chu Tư Mạc, nhưng dựa cứ hễ gì là bố dành cho chị . thể để chị quyến rũ Thẩm Tại , nếu ở nhà còn ích gì. Cho nên Thịnh Văn Ngôn , phiền cô nhanh chóng trang điểm giùm một cái, bao nhiêu damdang thì cứ phô hết.”
“…”
Mẹ nó! Cô mới damdang! Cả nhà cô đều damdang!!
Sau đó cô cô đẩy phòng vệ sinh để rửa mặt.
Thịnh Văn Ngôn tin chuyện của Chu Tư Mạc và Thẩm Tại. Nếu với tính tình như Chu Linh Vận, tuyệt đối sẽ đến tìm cô.
Khi tình địch xuất hiện, cô đương nhiên vực dậy tinh thần, nhưng hiểu , hôm nay cả cô mềm oặt, sức sống. Miễn cưỡng trang điểm và quần áo xong, cô Chu Linh Vận kéo đến nhà hàng.
Lúc cả hai đến nơi thì đồ ăn trong nhà hàng sẵn sàng.
Quả nhiên cô thấy Thẩm Tại đang ăn trưa với một phụ nữ. Người đó mặc quần áo bình thường, đội mũ, nổi bật lắm. khi cô ngước mắt sang, tất cả ngũ quan hiện đều , hề thích hợp với từ “khiêm tốn”.
Vẻ ngoài của Chu Tư Mạc thuộc dạng lộng lẫy khiến loá mắt, gương mặt cô phù hợp với màn ảnh, nét đặc trưng, nét quyến rũ, xem là hình tượng .
Năm nay tròn ba mươi, chăm sóc bản , sự trưởng thành và khí chất bộc lộ từ trong ngoài. Khi đối diện với Thẩm Tại, hình ảnh như một cặp xứng đôi lứa.
Ban đầu, khi Chu Linh Vận giải thích, cô cũng thấy gì, bây giờ chân chính gặp Chu Tư Mạc, cảm giác tràn ngập đe doạ, bởi vì Chu Tư Mạc khác với cô.
Cô thật sự trưởng thành, chân chính… Sánh vai cùng .
“Chị ơi, hai ăn á? Sao đợi tụi em nữa?” Chu Linh Vận nhếch mép , lôi kéo Thịnh Văn Ngôn qua. Cô ấn cô xuống chỗ bên cạnh Thẩm Tại, còn thì cạnh Chu Tư Mạc.
Chu Tư Mạc mỉm : “Chị tưởng em ăn .”
“Chưa , giờ chúng cùng ăn một chút gì .”
“Ừ.”
Chu Tư Mạc đáp xong thì Thịnh Văn Ngôn đối diện: “Vị đây là…”
Thịnh Văn Ngôn định mở miệng , nhưng Chu Linh Vận nhanh chóng tiếp lời: “Vị là thư ký của Thẩm Tại! Có điều giống thư ký bình thường.”
“Sao cơ?”