Tôi Có Một Nhóm Chat Toàn Người Xuyên Không - Chương 226: Nút thắt

Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:50:20
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Chung Thục Yến khiến trong nhóm chat tức thì ngập tràn dấu chấm hỏi.

 

【Thiếu Nữ Trái Đất - Lâm Tịch: !! Sốc thật chứ, xuyên mà còn cả thể loại xuyên truyện sắc hiệp nữa ?】

 

【Cả nhà xuyên qua ABO - Ôn Uyển: Chuẩn còn gì, cứ tưởng trường hợp của đủ bá đạo , ngờ núi cao còn núi cao hơn, t.h.ả.m thật đấy.】

 

Các thành viên trong nhóm trò chuyện sôi nổi, Chung Thục Yến càng cảm thấy cuộc đời chẳng còn gì đáng luyến tiếc.

 

Sau khi ông nhà mất, hai năm đầu bà chỉ thích lên mạng tìm tiểu thuyết , các trang web tiểu thuyết lớn nhỏ nổi tiếng mạng bà đều tài khoản thành viên. Bà đến truyện sắc hiệp qua khu bình luận của một trang web “xanh” nào đó, tìm mãi mới thấy lối .

 

Đã một thời gian bà thích thể loại , bản tính con mà, ai chẳng ham ăn ham sắc, Chung Thục Yến thấy già đầu mà còn truyện sắc hiệp thì . Dù thì lúc đó bà còn đến năm mươi tuổi.

 

Sau , bà còn cảm giác gì với truyện sắc hiệp nữa, vì cảm thấy một vài bộ quá vô đạo đức, mà bộ bà đang xuyên chính là một trong đó.

 

Bà nhớ đây là bộ truyện giới hạn đầu tiên mà , chương mở đầu chính là cảnh nữ chính xuyên từ một truyện sắc hiệp khác đang “ chuyện thể miêu tả” với tên mã phu trong nhà. Sau đó, bất kể là hàng xóm láng giềng, cha chồng, chú bác, thậm chí là cả cha ruột cũng thể “” vài hiệp, chủ trương kén cá chọn canh. Cái thứ đến trẻ còn chấp nhận nổi, huống chi là bà già .

 

Từ đó về , bà bao giờ truyện sắc hiệp nữa.

 

Sau , khi video ngắn nổi lên, bà cũng chẳng mấy khi tiểu thuyết nữa. Đây cũng là lý do vì xuyên một tháng mới phát hiện xuyên sách. Sở dĩ bà nhớ rõ như là vì cuốn sách đó để ấn tượng quá sâu sắc!

 

Chuyện gì còn tệ hơn cả xuyên ư?

 

Chung Thục Yến thể dùng chính kinh nghiệm của để trả lời, đó là phát hiện xuyên một cuốn truyện sắc hiệp, và nhận cả chồng lẫn con trai của nguyên chủ đều là những kẻ si tình váy nữ chính.

 

Bên , con dâu cả Tôn Tiểu Vân và con dâu thứ Trương Tiểu Thảo nấu xong cơm. Đại Nữu cung kính sân mời Chung Thục Yến ăn.

 

Từ khi khỏi bệnh, cả nhà đều Chung Thục Yến ngẩn ngơ mất hồn. Ba em Lục lão đại đều đến hỏi han, còn đòi vay tiền đưa bà khám bệnh. Vì , ấn tượng của Chung Thục Yến về ba họ vẫn khá . Tôn Tiểu Vân và Trương Tiểu Thảo thì càng cần , lúc bà cử động , chính hai họ chăm sóc sinh hoạt cho bà.

 

bàn, bát cơm cao lương khô khốc cào rát cổ họng, bát canh rau xanh đen ngòm chẳng lấy một váng mỡ, cũng món thịt nào, Chung Thục Yến thở dài thườn thượt.

 

Điều khiến bà phiền lòng hơn nữa là ba đứa con trai cao to lực lưỡng của . Nói thì mỗi trong họ đều là một trong những nam phụ của cuốn truyện sắc hiệp , bởi vì một tiểu thuyết sắc hiệp vô liêm sỉ chủ yếu là để kích thích. Bất kể là thứ gì cũng thể “” một phen, những nữ chính đó chủ trương kén cá chọn canh.

 

"Lão đại, lão nhị, lão tứ, thời gian mấy đứa đừng cả, ở nhà kéo củi về chuẩn cho mùa đông ." Chung Thục Yến húp món canh rau đắng chát, bình thản .

 

Mấy em Lục lão đại , hỏi gì cả. Đối với , ba em họ vẫn kính trọng.

 

Hai cô con dâu càng gì. Ở nhà họ Lục, sự dẫn dắt của Lục lão đầu Lục Đại Căn, phụ nữ nay tiếng . Tôn Tiểu Vân và Trương Tiểu Thảo để tâm chuyện đó, Lục lão đầu thích họ , nhưng ở trong gia đình nhỏ của , chồng họ vẫn lời họ.

 

Chung Thục Yến hai cô con dâu im như thóc mà thấy phiền lòng, rằng trong tiểu thuyết sắc hiệp, nữ chính đều mang một loại ma lực nào đó khiến đàn ông phát cuồng.

 

Sau khi mấy em nhà họ Lục ngủ với Lưu Thừa Nhi, Lục lão đại và Lục lão nhị, hai vốn đối xử với vợ tệ, liền biến thành thứ suy nghĩ bằng nửa . Cả ngày chỉ nghĩ cách tranh sủng với những đàn ông khác của Lưu Thừa Nhi, mấy em vốn hòa thuận đấu đá đến đỏ cả mắt. Đợi đến khi họ đấu xong, mới phát hiện đàn ông bên ngoài của Lưu Thừa Nhi nhiều đếm xuể. Thế thì còn đấu cái gì nữa, bốn em nhà họ Lục, bao gồm cả Lục lão đầu, liền bắt tay giảng hòa, cùng đối ngoại.

 

Vào khoảnh khắc đó, vợ con gì cũng thể ngăn cản họ chiến đấu vì nữ chính. Mãi cho đến khi về già, mỗi họ vẫn là một trong những đàn ông bên cạnh nữ chính, chờ đợi cô thỉnh thoảng ghé thăm.

 

Còn về vợ con của họ, họ thể cho tiền, cho quyền, nhưng đừng mong chút yêu thương nào.

 

Nguyên chủ còn t.h.ả.m hơn, trong sách bà cũng c.h.ế.t khi Lục lão đầu đ.á.n.h cho một trận. Bây giờ nghĩ , chính là .

 

Chung Thục Yến ba đứa con trai “hờ” , đặc biệt là Lục lão đại đang gắp thức ăn cho vợ, thế nào cũng giống loại sẽ chia sẻ vợ với khác, càng loại sẽ bỏ bê vợ con.

 

Chung Thục Yến thở dài, hai cô con dâu “hờ” gầy gò của , cuối cùng vẫn mềm lòng. Với phụ nữ thì bà luôn khoan dung hơn một chút, khi tuổi càng độ lượng với lớp trẻ, đối với hai họ càng thêm đồng cảm.

 

Tôn Tiểu Vân và Trương Tiểu Thảo : "Một năm qua hai đứa cũng vất vả . Những ngày tới cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, bồi bổ thể. Sức khỏe mà suy sụp thì chẳng còn gì nữa ."

 

Nói xong, đợi họ đáp lời, Chung Thục Yến húp cạn bát canh bỏ .

 

Tôn Tiểu Vân và Trương Tiểu Thảo ngơ ngác. Họ dâu nhà họ Lục bao nhiêu năm nay, chồng tuy đày đọa con dâu như những bà chồng khác, nhưng cũng hề thiết. Bao nhiêu năm qua, đây là đầu tiên hai chị em dâu nhận sự quan tâm hề che giấu của chồng như .

 

Lục lão đại cúi đầu húp canh, lòng chút buồn bã. Mẹ của họ từ trận ốm đổi nhiều, suy cho cùng vẫn là do họ bất hiếu.

 

Chung Thục Yến trở về phòng, bắt đầu nhắn tin cho các thành viên trong nhóm để tìm cách giải quyết.

 

【Bà Lão Nông Gia Thế giới Cổ đại - Chung Thục Yến: Mọi nghĩ cách giúp với, tiếp theo đây? Mấy đứa con trai của tuy sẽ mất não vì nữ chính, nhưng bây giờ trông vẫn lắm, tôn trọng vợ, quan tâm con cái.】

 

【Nếu tránh thì vẫn nên tránh một chút.】

 

【Lãng Khách Tinh Tế - Diêu Hi Nhiên: Em chịu thôi, xin phép @Cẩu ca.】

 

【Thế Giới Tận Thế - Lâm Độ Tích: Em cũng đồng ý @Cẩu ca.】

 

【Thiên kim thật ôm nhầm - Tần Tô Viện: @Sát Thê Chứng Đạo - Sở Thiên Mặc.】

 

【Thế Giới Cổ Đại - Từ Hoan Hoan: Nếu bảo em tìm t.h.u.ố.c k.í.c.h d.ụ.c thì trong vòng một nốt nhạc em thể tìm bốn năm loại hiệu quả mạnh, nhưng bảo em tìm t.h.u.ố.c ngăn chặn ham thì em chịu thật.】

 

Sở Thiên Mặc đang chuẩn bữa sáng, trong bếp thơm nức mũi, miệng còn đang gặm một miếng cánh của con vật gì đó rõ, chế biến thành vị cay tê. Không xa, chỉ riêng mùi vị thôi tuyệt vời .

 

Anh thấy tin nhắn, nghĩ đến thứ trong tay :

 

loại t.h.u.ố.c đó, nhưng Thanh Tâm Hoàn. Uống viên sẽ giúp tĩnh tâm đoạn dục, là chị cho mấy đứa con trai “hờ” của uống thử xem?】

 

Ngừng một lát, Sở Thiên Mặc tiếp:

 

còn Thanh Tâm Trận, hiệu quả cũng như , cho chị một cái, chị đặt trong phòng của mấy đứa con trai “hờ” của .】

 

Chung Thục Yến nhận lời:

 

【Nếu nhớ lầm thì vợ chồng Lục lão tam vài ngày nữa sẽ về làng, nếu tác dụng thì dùng ngay mới .】

 

Lục lão đại ba đứa con, Lục lão nhị một cặp song sinh long phụng, con cái cũng đủ . Bà hề cảm thấy áy náy chút nào về việc cho họ uống t.h.u.ố.c bày trận pháp, dù thì kể cả bà, họ cũng sẽ thêm đứa con nào nữa. Lục lão tứ còn t.h.ả.m hơn, hưởng cuộc sống vợ con ấm êm trở thành nam sủng của Lưu Thừa Nhi.

 

【【Cẩu ca】 Sát Thê Chứng Đạo - Sở Thiên Mặc: sẽ gửi qua cho chị ngay, trận pháp khắc sẵn, chỉ cần đặt linh thạch lên là hiệu lực.】

 

Sở Thiên Mặc thông qua Lâm Tịch gửi đồ đến tay Chung Thục Yến, kèm theo cả một Không gian Giới Tử.

 

Bây giờ đa trong nhóm đều thiếu tiền cũng thiếu vật tư, đối với những thành viên mới nhóm, họ cho đồ cũng hào phóng.

 

Cả đời Chung Thục Yến từng lợi dụng ai, từ khi nhóm , bà nợ khác ít thứ, nhưng nợ cũng . Một bình thường xuyên cái thế giới ngựa giống , bà thật sự khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-co-mot-nhom-chat-toan-nguoi-xuyen-khong/chuong-226-nut-that.html.]

 

nhanh chóng nghĩ cách kiếm tiền thôi.

 

Từ lúc xuyên đến giờ, điều Chung Thục Yến thấy may mắn nhất là Lưu Thừa Nhi xuyên từ tiểu thuyết sắc hiệp hiện đại.

 

...

 

Lúc trời vẫn tối hẳn, ba em Lục lão đại đang bổ củi ở sân , hai chị em dâu Tôn Tiểu Vân thì tụ tập trong một phòng đồ may vá. Đây là cơ hội duy nhất để họ kiếm chút tiền riêng. Lục lão đầu dù mặt dày đến cũng dám phòng con dâu để lục lọi tiền riêng họ kiếm từ việc may vá. Lão từng xúi giục nguyên chủ việc đó, nhưng nguyên chủ thà chịu ăn hai cái tát chứ chịu chuyện thất đức như .

 

Chung Thục Yến nghĩ nghĩ cũng qua đó. Bà giường, cảm thấy thật sự rảnh rỗi đến nhàm chán. Bà đặc biệt nhớ xã hội hiện đại, nếu xuyên , giờ chắc bà đang cùng các chị em già khuấy đảo quảng trường với điệu nhảy dân vũ. Không bà khoe chứ, bà nhảy dân vũ , còn mấy ông già đến xin điện thoại nữa cơ.

 

Ý nghĩ nảy , bà thấy nếu thật sự xuyên , lẽ giờ c.h.ế.t hẳn , còn nhảy nhót gì nữa.

 

Bà mở nhóm chat lên chuyện, bất tri bất giác ngủ . Đây cũng là trạng thái thường ngày của bà từ khi xuyên , cơ thể lao lực quá độ, bây giờ chỉ ngủ mới thể giảm bớt phần nào.

 

...

 

Thời gian trôi nhanh chậm, Lâm Tịch dì Đại Minh Bảo mời, đăng ký một tài khoản WeChat phụ để nhóm của thôn Kim Thủy Tỉnh bên ngoại.

 

Tiết Mẫn cũng ở trong nhóm, thỉnh thoảng bà cũng chuyện, khoe ảnh du lịch bên ngoài. Bộ váy liền màu đỏ mà Lâm Tịch thấy ở tỉnh Quảng đó khoe trưa hôm nay. Có trong nhóm hỏi bà đang ở , bà trả lời là đang ở bờ biển tỉnh Quảng.

 

"Tiểu Tịch, thôi, chúng lên núi nào."

 

Hôm nay là Tết Thanh minh, trời nắng , các gia đình trong làng đều lên núi tảo mộ. Trì Hương Bình là năng nổ nhất, từ sớm chuẩn sẵn một gùi đồ, hai bà cháu rời nhà lên núi.

 

Đi nửa đường thì gặp gia đình Vương Bằng. Mẹ Vương Bằng cũng về, bà về để thúc giục Vương Bằng xem mắt, gặp dịp Thanh minh nên cùng tảo mộ cho họ hàng.

 

Hai nhà tụ chuyện, một hồi, chủ đề tránh khỏi lái sang Tiết Mẫn.

 

Lâm Tịch khéo léo lái câu chuyện về chuyện năm đó.

 

"Thím ơi, năm đó thím và lên thị trấn Sa Vu việc, là ai dẫn ?"

 

Mẹ Vương Bằng nhớ một lúc, hỏi Trì Hương Bình với vẻ chắc chắn: "Hình như là do Tiểu Mẫn thì ?"

 

Nhiều năm trôi qua, Trì Hương Bình cũng nhớ rõ chuyện lúc đó nữa, vì trong những năm , những chuyến tìm như họ bao nhiêu . Bà suy nghĩ kỹ : "Hình như là khi nó nhận một lá thư, đến đó tìm."

 

Hai năm đó ăn xa nhiều, dân quanh thôn Liên Hoa đều giúp tìm ở bên ngoài, những chuyện như trong những năm đó là ít.

 

Mẹ Vương Bằng : "Bọn thím là tìm La Tú Hương ở Tiểu Hồ Bá. Năm đó bọn thím nhà máy công cũng là do cô giới thiệu. Tiểu Tịch , nếu cháu thật sự chuyện năm đó thì hỏi dì Tú Hương của cháu . Dì bây giờ đang bán rau ở chợ Tây Thôn trong thành phố, mấy hôm thím còn thấy."

 

Lâm Tịch sững , Tiểu Hồ Bá , thì cha dượng La Khánh Phong của cô cũng là thôn Tiểu Hồ Bá.

 

"Tiểu Hồ Bá? Người mà cháu lấy cũng ở Tiểu Hồ Bá ạ?"

 

Hít một thật sâu, cô cảm thấy chuyện của , bí ẩn thật sự cứ nối tiếp . Nghe những lời Vương Bằng hôm nay, kết hợp với những gì đó, Lâm Tịch lẽ thể hình dung đại khái mạch truyện.

 

" , thì cháu với chú của cháu cũng là do cô giới thiệu đấy." Mẹ Vương Bằng xong câu thì sang chuyện với những khác trong làng.

 

Trì Hương Bình thấy mấy ngày nay Lâm Tịch quan tâm đến chuyện của Tiết Mẫn, bèn hỏi vài câu nhưng Lâm Tịch lảng . Bà xuống chân núi, phong cảnh núi tươi , các ông các chú đang chèo thuyền đưa du khách xuôi theo dòng nước.

 

"Đi nhanh lên, lát nữa muộn bây giờ." Trì Hương Bình giục Lâm Tịch.

 

"Cháu đến đây."

 

Hai bà cháu theo kịp bước chân của dân làng, qua con đường cỏ xanh mơn mởn, hoa dại nở khắp nơi.

 

Đến khu mộ của gia đình, hai bà cháu im lặng bắt đầu nhổ cỏ, đắp thêm đất cho mộ. Làm xong tất cả, lúc bày đồ cúng mộ, Trì Hương Bình với Lâm Tịch:

 

"Đêm ngày ông cháu mất, ông đột nhiên với bà là ông nhớ bố cháu lắm. Ông cả đời , ông yên tâm nhất chính là cháu. Ông kể một năm trường các cháu yêu cầu một bài văn về bố , cháu bàn cả một đêm mà chữ nào."

 

"Sáng hôm học, cháu suốt. Ông gặp cháu một , lúc đó cháu đang ngủ chiếc giường bên cạnh, bà đẩy ông đến giường cháu. Ông cháu cháu lâu, lâu , ông cháu mất."

 

Nhiều năm trôi qua, khi kể chuyện , giọng của Trì Hương Bình bình tĩnh.

 

Chỉ Lâm Tịch, từ câu đầu tiên bà kể, cô thành tiếng. Chuyện bà nội kể, cô từng bao giờ, vì lúc đó bản cô thật sự quá mệt mỏi.

 

Khi đó cô xin nghỉ học ở trường về, ông nội giường bệnh bất tỉnh. Người đ.â.m ông nội cô, bao nhiêu năm qua vẫn bắt . Lúc đó cô còn cách nào khác, đành cổng phát tờ rơi, mà còn thể để Trì Hương Bình . Một ngày phát, khá hơn thì hơn một trăm tệ, kém hơn thì năm sáu mươi tệ. Tiền nhiều, nhưng đủ để hai bà cháu trang trải chi phí ăn ở trong bệnh viện mấy ngày, tiết kiệm đồng nào đồng đó.

 

Trì Hương Bình thấy tiếng của Lâm Tịch nhưng giả vờ như thấy, chỉ vành mắt là đỏ lên một cách khó nhận .

 

với Lâm Tịch: "Bà thấy mấy ngày nay cháu tò mò về chuyện của cháu, lúc nào cũng tìm cách hỏi han. Trước đây cả năm cháu chẳng hỏi đến nó một câu, bà cũng cháu nghĩ gì. mà cháu ngoan , đó đều là chuyện của nhiều năm về ."

 

"Cháu nghĩ nữa, hỏi nữa, tìm nữa, cũng chẳng ích gì . Tiểu Tịch , cứ về phía , về tương lai."

 

"Ông cháu và bà đều mong cháu sống , khỏe mạnh, vui vẻ. Mẹ cháu dù lựa chọn thế nào, chúng cũng thể , là bố cháu với nó ."

 

Lâm Tịch Tiết Mẫn bây giờ là Tiết Mẫn của ngày xưa, nhưng lời đến bên miệng mở lời thế nào. Nếu cô , bà nội cô chắc chắn sẽ nghĩ cô ma nhập, cần đợi đến ngày mai, bà sẽ lập tức đưa cô đến chỗ bà cụ Miêu ở đầu phố để gọi hồn, tốn ba năm trăm tệ. Chuyện Lâm Tịch trải qua ít từ nhỏ đến lớn, kể cả cảm cúm lâu một chút, bà nội cũng đưa cô xem một , giá cả từ ba năm tệ hồi nhỏ tăng lên ba năm trăm tệ .

 

Trì Hương Bình cuối tấm ảnh của ông lão dán bia mộ, đổ một ly rượu xuống đất: "Đi thôi, về nhà."

 

Những tảo mộ cũng lượt về nhà, thấy mắt Lâm Tịch đỏ hoe, đều như thấy, vì những như cô là ít.

 

Từ núi xuống, ăn một bát cơm nếp nhuộm hoa bướm, Trì Hương Bình sợ Diêu Vũ Nhiên bận xuể nên chạy giúp.

 

Lâm Tịch trong sân, tắm trong nắng ấm, lấy điện thoại chuẩn nhắn tin cho Sở Thiên Mặc.

 

Vừa mở khóa giao diện, Chung Thục Yến gọi video.

 

Lâm Tịch lập tức nhấn xem, tin nhắn của Chung Thục Yến gửi trong nhóm.

 

【Bà Lão Nông Gia Thế giới Cổ đại - Chung Thục Yến: Vợ chồng Lục lão tam về .】

 

Trong video, Lưu Thừa Nhi mặc đồ sặc sỡ, dắt tay Lục Phán Phán, lả lướt yêu kiều theo Lục lão tam nhà. Lục lão đầu xe bò, ánh mắt dán chặt bóng lưng của Lưu Thừa Nhi. Một lão già gần năm mươi tuổi, gầy trơ xương, mà ánh mắt y như mấy trai trẻ mười mấy tuổi, kiểu gì cũng thấy trái khoáy.

 

Ghê tởm đến mức các thành viên trong nhóm nôn cả cơm tối qua ngoài.

 

 

Loading...