Tôi Có Một Nhóm Chat Toàn Người Xuyên Không - Chương 247: Về thăm gia đình

Cập nhật lúc: 2025-11-28 07:22:12
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bệnh viện Hiệp Hòa, Kinh thị.

 

Lưu Kim Hà tiễn bác sĩ điều trị ngoài, bà xuống bên giường bệnh, ông bạn già Từ Đại Phú đang nhắm mắt, sắc mặt trắng bệch giường mà khẽ thở dài một .

 

Từ Đại Phú cao huyết áp từ khi còn trẻ, đến năm mươi tuổi thì ngày nào cũng uống t.h.u.ố.c hạ huyết áp. Năm con gái Từ Hoan Hoan của bà qua đời, Từ Đại Phú nhồi m.á.u cơ tim một , phẫu thuật bắc cầu động mạch vành. Bao năm qua, sức khỏe của Từ Đại Phú vẫn luôn , ai mà ngờ , t.a.i n.ạ.n ập đến lúc ai nghĩ tới.

 

Chiều tối hôm qua, hai ông bà ăn cơm xong còn dạo, về nhà Từ Đại Phú mệt một lát. Bà cũng nghĩ nhiều, đến giờ uống t.h.u.ố.c vẫn thấy Từ Đại Phú dậy, bà lập tức cảm thấy chuyện chẳng lành, vội phòng xem thì thấy Từ Đại Phú đang gắng gượng dậy giường. Bà liền cho ông uống một viên t.h.u.ố.c trợ tim tác dụng nhanh, đó gọi cấp cứu.

 

Bác sĩ đến nhanh, đầy một tiếng họ đến bệnh viện, phẫu thuật suốt đêm. Bây giờ đang là giữa trưa, Từ Đại Phú đưa khỏi phòng cấp cứu, con trai Từ Thao Thao lấy kết quả xét nghiệm.

 

Kéo chăn cho chồng, Lưu Kim Hà ông, ánh mắt đượm buồn. Bác sĩ , sức khỏe của ông lão nhà bà yếu . Rõ ràng năm nay sức khỏe của họ hơn năm ngoái nhiều. Họ trải qua một mùa đông ốm đau bệnh tật, vốn tưởng rằng sẽ cứ thế mãi.

 

Điện thoại reo, Lưu Kim Hà hồn, lấy điện thoại trong túi . Chiếc điện thoại của bà vẫn là chiếc smartphone dành cho già mà con gái mua cho bà mấy năm , chậm , nhưng bà vẫn nỡ đổi, vì trong điện thoại nhiều tin nhắn thoại con gái gửi cho bà. Những năm qua, mỗi khi nhớ con, bà mở , tin nhắn thoại WeChat thể đồng bộ sang điện thoại mới. Vì bao năm qua, bà vẫn đổi.

 

Nghĩ đến đây, Lưu Kim Hà nhớ đến những bức ảnh Lâm Tịch gửi cho bà dạo gần đây. Bà Lâm Tịch ý gì, nhưng những bức ảnh đó, Lưu Kim Hà xem xem bao nhiêu .

 

Bà loay hoay một lúc lâu mới bắt máy, màn hình video sáng lên. Hiện trong màn hình là một cô gái dung mạo thanh tú, xinh động lòng , phía là nền trời xanh mây trắng.

 

“Bác ơi, con đến Kinh thị chút việc, dì ở nhà ? Con qua thăm hai .” Lâm Tịch lúc khỏi sân bay, cô rõ nhưng vẫn cố tình hỏi.

 

Lưu Kim Hà ngẩn , ngờ Lâm Tịch sẽ đến thăm họ là thật. Bà cũng chút vui mừng: “Bác đang ở bệnh viện Hiệp Hòa, tối qua bác trai con khỏe, giờ cả nhà đang ở bệnh viện.”

 

Từ gặp đến nay nửa năm, Lâm Tịch thường xuyên gửi đồ cho họ, lễ tết cũng thiếu lời hỏi thăm. Gia đình Lưu Kim Hà thực sự quý cô bé . Những món đồ cô gửi đến, lúc Từ Đại Phú còn mang khoe với hàng xóm láng giềng. Ông lão còn bà và Lâm Tịch gửi tin nhắn thoại, từng đợi đến mùa hè sẽ đến tỉnh Điền tìm cô chơi.

 

Từ Đại Phú còn sống bao lâu, nhưng nếu gặp Lâm Tịch, chắc chắn ông sẽ vui.

 

“Ôi, bây giờ bác trai ? Con đến ngay đây.” Lâm Tịch liếc cô gái bên cạnh, mặt cô đầy vẻ lo lắng.

 

“Vừa từ phòng cấp cứu , vẫn tỉnh. Cháu cứ từ từ đến nhé.” Lưu Kim Hà theo thói quen dặn dò một câu, đó hai cúp máy.

 

Lâm Tịch cô gái bên cạnh: “Chị Hoan Hoan, chúng thôi.”

 

Từ Hoan Hoan gật đầu, hai bắt một chiếc taxi thẳng đến bệnh viện Hiệp Hòa.

 

Từ Hoan Hoan những tòa nhà cao tầng nhiều năm thấy, trong mắt đầy vẻ hoài niệm, cũng chút hoang mang nên lời. Cô giống Diệp Băng Băng Tần Tô Viện, cô xuyên nhiều năm . Khi ở thời cổ đại, cô nhiều chấp niệm với thời hiện đại, nhưng khi thực sự trở về, Từ Hoan Hoan cảm thấy còn thích nghi với thời đại nữa.

 

Lâm Tịch nắm lấy tay cô, cảm giác ấm áp, mềm mại khiến lòng Từ Hoan Hoan thêm chút cảm giác an . Cô bất giác nhớ tin nhắn của Lâm Tịch nhận khi ngủ.

 

【Thiếu Nữ Trái Đất - Lâm Tịch: Chị Hoan Hoan, em nhận tin nhắn từ hệ thống nhóm, là bác trai đang bệnh nặng nguy kịch, nên cho chị ba ngày về thăm nhà, chị về ?】

 

Từ Hoan Hoan c.h.ế.t lặng tại chỗ. Cô về chứ, , cô mơ cũng về, mơ cũng gặp cha . Trời mới ghen tị đến mức nào khi Diệp Băng Băng và Tần Tô Viện thể trở về hiện đại để lánh nạn khẩn cấp.

 

Sau khi ly hôn, cuộc sống của cô , tái giá theo ý , cha ở thời cổ đại bao giờ gì. Bên ngoài cũng chỉ trích cô giữ đạo vợ. ai dám bậy mặt cô, vì cô chỉ nắm trong tay nguồn cung cấp ngọc thạch thượng hạng mà còn thứ thể khiến phụ nữ hơn. Thậm chí những căn bệnh phụ khoa phiền toái của nhiều phụ nữ, tìm đến cô, cô cũng thể cho một ít thuốc. Thuốc đó tuy thể chữa khỏi tận gốc nhưng cũng thể giúp bớt đau đớn và khó xử.

 

Người theo đuổi cô ít, ngay cả chồng cũ từng hứa sẽ nạp cũng ít đến mặt cô sám hối. Tâm trạng của cô cũng còn đau khổ như lúc mới ly hôn, nhưng cô vẫn nhớ nhung thứ ở thời hiện đại.

 

Sau khi hồn, cô dặn dò tỳ nữ từ chối khách đến thăm chọn trở về thăm gia đình.

 

Vì thời gian thăm nhà của cô chỉ ba ngày, chứng minh thư, nên Lâm Tịch đến sân bay Kinh thị, đón cô trong nhà vệ sinh nơi đông qua camera. Cô mặc bộ đồ mới màu xanh nhạt do Lâm Tịch chuẩn , tóc dài búi gáy. Để trông ăn khớp với cô, Lâm Tịch cũng mặc một bộ váy màu hồng nhạt cùng kiểu.

 

Ngày nay, ngày càng cởi mở với các phong cách ăn mặc khác , trang phục của hai gì nổi bật. Chỉ vì cả hai quá xinh nên cũng thu hút ít ánh đường.

 

Hôm nay là ngày việc, dù tránh giờ cao điểm nhưng giao thông ở Kinh thị vẫn tắc nghẽn. Khi hai đến nơi thì hơn một tiếng trôi qua.

 

Hai bên cổng bệnh viện ít quán ăn, quán điểm tâm, mùi thức ăn lan tỏa trong khí. Nếu chuyện Từ Đại Phú nhập viện, Từ Hoan Hoan kìm mà chạy qua đó , cô quá nhớ hương vị đồ ăn hiện đại. lúc , cô tâm trạng ăn uống, hai về phía khu nội trú. Dưới lầu khu nội trú, Từ Hoan Hoan liếc mắt một cái thấy trai Từ Thao Thao đang đợi ở .

 

Từ Thao Thao cao một mét tám lăm, vẫn mặc bộ đồng phục cảnh sát giao thông. Anh thức trắng đêm, gương mặt giờ đây lộ rõ vẻ mệt mỏi. Anh lời Lưu Kim Hà xuống đón Lâm Tịch, vì Lưu Kim Hà sợ cô tìm đường.

 

Có lẽ ánh mắt của Từ Hoan Hoan quá mãnh liệt, Từ Thao Thao ngẩng đầu lên, ngay khoảnh khắc thấy Từ Hoan Hoan, điếu t.h.u.ố.c môi rơi xuống đất, mắt trợn tròn.

 

Nước mắt Từ Hoan Hoan lập tức tuôn rơi.

 

Cô và trai chỉ hơn kém hai tuổi, từ nhỏ đ.á.n.h suốt nhưng tình cảm vẫn . Cái c.h.ế.t của Từ Hoan Hoan là một cú sốc lớn đối với gia đình, thậm chí còn trực tiếp đổi định hướng nghề nghiệp ban đầu của Từ Thao Thao.

 

Từ Thao Thao chạy về phía Từ Hoan Hoan. Hai em đối diện , mở lời thế nào. Từ Hoan Hoan vốn chuẩn sẵn một đống lời giải thích về việc c.h.ế.t sống , nhưng khi thực sự mặt Từ Thao Thao, cổ họng cô như thể một cục bông chặn , thốt nên lời.

 

Lâm Tịch hai họ, : “Anh Thao? Ở đây đông qua , chỗ chuyện, chúng lên thăm bác Từ ?”

 

Lâm Tịch từng chuyện với Từ Thao Thao, nhưng Từ Thao Thao giọng Lâm Tịch ít trong điện thoại của Lưu Kim Hà. Nghe cô , cuối cùng cũng chịu dời mắt sang cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-co-mot-nhom-chat-toan-nguoi-xuyen-khong/chuong-247-ve-tham-gia-dinh.html.]

“Là Lâm Tịch , sợ hai em đường lên phòng bệnh nên bảo xuống đón, lối .”

 

Nói xong, Từ Hoan Hoan, sợ Từ Hoan Hoan cùng Lâm Tịch, sợ đây chỉ là ảo giác của . Khi thấy Lâm Tịch và Từ Hoan Hoan theo , lưng , bỗng dưng . Cái c.h.ế.t của Từ Hoan Hoan, đối với họ thực sự là một cú sốc quá lớn.

 

Phòng bệnh của Từ Đại Phú ở tầng mười ba, trong thang máy một nhân viên chuyên bấm thang máy, loa trong thang máy phát nhạc du dương. Thang máy dừng ở tầng mười ba, trong giọng dịu dàng của nhân viên, ba bước .

 

Từ Đại Phú hết t.h.u.ố.c mê, ông tỉnh , mặt đeo mặt nạ dưỡng khí, thở khó khăn, nhưng khi thấy vợ , ông vẫn nở một nụ an ủi.

 

Lưu Kim Hà lấy khăn lau vùng da hở bên ngoài cho ông: “Lâm Tịch đến Kinh thị việc, tin ông ở bệnh viện nên đến thăm, Thao nó xuống đón con bé .”

 

Nghe tin Lâm Tịch sắp đến, mắt Từ Đại Phú sáng lên. Càng lớn tuổi càng nhớ con gái, nên khi thấy bạn của con gái lúc sinh thời, ông cũng cảm thấy đặc biệt vui vẻ.

 

Lưu Kim Hà đang định thì cửa phòng bệnh đẩy , Từ Thao Thao đầu, phòng bên cạnh cửa. Sau khi Lâm Tịch và Từ Hoan Hoan , đóng cửa , gác như một vị thần giữ cửa.

 

“Lâm Tịch đến ? Đường tắc cháu? Ăn sáng ? Hay để Thao mua cho cháu chút gì nhé...”

 

Lưu Kim Hà đang lưng về phía cửa, tiếng bước chân, bà , nhưng giọng bà chợt tắt khi thấy Từ Hoan Hoan.

 

Ngoại hình của Từ Hoan Hoan khi xuyên thực giống đến năm phần so với đây. Theo lời Từ Hoan Hoan, ngoại hình khi xuyên của cô là phiên bản nâng cấp của đây, giống như dùng bộ lọc trong veo ứng dụng .

 

Chiếc khăn trong tay Lưu Kim Hà rơi xuống đất, đáy mắt bà tràn đầy kinh ngạc.

 

“Bố, .” Từ Hoan Hoan nấc lên.

 

Lưu Kim Hà “a” một tiếng, nước mắt tuôn như mưa. Ngay cả Từ Đại Phú đang giường bệnh cũng sang.

 

Lâm Tịch thấy cả nhà họ sắp ôm nức nở thì lẳng lặng rời , để gian cho gia đình đoàn tụ bao ngày xa cách. Hết ba ngày, hệ thống nhóm chat sẽ tự động đưa cô .

 

Sự của Lâm Tịch ai . Cô liên lạc với Phùng và chị Doanh, tiện đường đến thăm họ. Chị Doanh xin nghỉ phép từ sớm để ở nhà chờ cô. Lâm Tịch tàu điện ngầm về.

 

...

 

Thế giới Truy thê hỏa táng tràng.

 

Sau một buổi sáng chơi, ngắm cảnh, Văn Minh Nguyệt và Lục Vi tìm một quán ăn đặc sản địa phương để dùng bữa. Trong lúc chờ món, điện thoại của Lục Vi reo lên, cô mã vùng của dãy ai gọi. Cô liếc Văn Minh Nguyệt đang tủm tỉm, tắt máy tiện tay cho đó danh sách đen.

 

Ở thành phố H xa xôi, Cố Yến Tây tiếng tút dài trong điện thoại, tức giận gạt hết đồ đạc bàn việc xuống đất. Sắc mặt đen kịt, trông vô cùng khó coi.

 

Hắn bao giờ ngờ Văn Minh Nguyệt ly hôn với , dám ly hôn với . Nhớ cảnh nhận thư của luật sư, mắt tối sầm .

 

Cố Yến Tây sống từng tuổi, giờ luôn thuận buồm xuôi gió trong chuyện tình cảm với phụ nữ, ngoại trừ bạch nguyệt quang Ôn Tình. trường hợp của Ôn Tình khác với , lúc đó họ yêu nhưng cha ngăn cản và Văn Minh Nguyệt xen phá đám. Họ chia tay là bất đắc dĩ.

 

Còn Văn Minh Nguyệt, cô cái gì? Dựa chứ? Cô thậm chí còn tìm đến hãng luật thuộc công ty của đối thủ.

 

“Được lắm, lắm. Gan thật to.” Cố Yến Tây dậy, chống nạnh qua .

 

“Tiểu Phương.” Hắn gọi ngoài, một lát , một đàn ông trẻ đeo kính bước .

 

“Cố tổng.” Tiểu Phương cung kính gọi.

 

“Cậu điều tra cho xem Văn Minh Nguyệt ! tự tay bắt đàn bà về.”

 

Tiểu Phương lời rời . Cố Yến Tây ghế việc, một thư ký trẻ khác bước , nhặt từng tập tài liệu rơi vãi sàn.

 

Ôn Tình đến đúng lúc . Cô mặc một chiếc váy liền màu trắng, đây là kiểu trang phục Cố Yến Tây thích nhất. Cô ở cửa, mỉm với Cố Yến Tây.

 

Cố Yến Tây ngẩng lên liền thấy cô , khoảnh khắc như trở thời trung học của họ. Ôn Tình từ thời trung học thích mặc váy trắng, cô vẻ ngoài trong sáng, mặc màu trắng giống như một đóa hoa dành dành run rẩy trong gió. Cô như một dòng nước trong xuất hiện trong cuộc đời Cố Yến Tây, đó là sự dịu dàng mà từng trải qua.

 

Năm lớp mười hai, cô tỏ tình với , hai một mối tình trong sáng, nắm tay, hôn đều mang theo sự thành kính nên lời. Hắn nghĩ, nếu Văn Minh Nguyệt xen , và Ôn Tình chắc chắn sẽ trở thành một cặp đôi thần tiên.

 

Nghĩ đến Văn Minh Nguyệt, lòng Cố Yến Tây dâng lên một tia bực bội.

 

“Yến Tây, em đặt nhà hàng , chúng ăn nhé?”

 

Cố Yến Tây còn việc , nhưng vẫn dậy theo Ôn Tình.

 

Ôn Tình đặt một nhà hàng nổi tiếng mạng. Khi thức ăn dọn lên, Ôn Tình tìm cơ hội chụp một bức ảnh tựa lòng Cố Yến Tây. Lúc Cố Yến Tây để ý, cô mở WeChat, gửi đến một tài khoản WeChat kết bạn từ , kèm theo dòng chữ.

 

“Kẻ yêu mới là tiểu tam. Văn Minh Nguyệt, mong cô điều mà rút lui sớm .”

 

 

Loading...