Tôi Có Một Nhóm Chat Toàn Người Xuyên Không - Chương 271: Chuyện cũ
Cập nhật lúc: 2025-11-30 07:54:40
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tịch suy nghĩ nhiều mà bấm thẳng nút "Có". Lần trở về của Tiết Mẫn thêm một nút xác nhận, khác với của Minh Thư và Trì Thu Thủy.
Sau khi Lâm Tịch bấm nút xác nhận thứ hai, khe hở thời gian mà Lâm Chung Huân mở lúc nãy xuất hiện một nữa. Đây là đầu tiên Lâm Tịch tận mắt thấy dáng vẻ thực sự của đường hầm thời gian. Những tinh vân màu tím, xanh, trắng xoay tròn trong đường hầm, trông như thể chạm tới, như thể nào với tới.
Không để Lâm Tịch đợi lâu, đường hầm thời gian đóng , một phụ nữ mặc cổ phục màu xanh ngọc xuất hiện mặt cô. Bà vẻ thanh tú dịu dàng, mái tóc đen dày búi đầu theo kiểu phụ nữ thời Hán.
Tiết Mẫn sớm sẽ cùng Lâm Chung Huân trở về Trái Đất. Cơn choáng váng do xuyên qua , ngay khi mở mắt , bà liền tìm kiếm khắp phòng. Lúc thấy Mã Ngọc Phân đang mang dáng vẻ của , bà dừng , nhưng ngay khoảnh khắc trông thấy Lâm Tịch, nước mắt bà như chuỗi ngọc đứt dây, lã chã rơi xuống.
Bà loạng choạng chạy tới, khi Lâm Tịch còn kịp phản ứng thì ôm chầm lấy bà lòng, đó, cô cảm nhận một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu .
Đó là nụ hôn của Tiết Mẫn.
Lâm Tịch sững sờ dám động đậy. Trì Hương Bình và ông nội Lâm Tông Bình đều là giỏi thể hiện tình cảm. Khi Lâm Tịch càng lớn càng hiểu chuyện, những cử chỉ mật giữa họ ngày càng ít , chứ đừng đến chuyện hôn hít.
Trong ký ức của Lâm Tịch, cô bao giờ nhận sự mật từ . Hành động của Tiết Mẫn khiến cô nhớ những năm tháng tìm Mã Ngọc Phân, biến thành Tiết Mẫn. Bà trong sân nhà họ Tiết, ôm đứa con gái của và La Khánh Phong mà dỗ dành, thỉnh thoảng hôn lên má con bé.
Lớn lên , Lâm Tịch từng nhớ cảnh tượng đó, nhưng giờ phút đây, khi ký ức ùa về, cô kinh ngạc phát hiện vẫn nhớ rõ như in bộ quần áo Mã Ngọc Phân mặc ngày hôm đó.
Tiết Mẫn ôm Lâm Tịch, còn cao hơn một chút, đến thở . Lòng bà tràn ngập cảm giác tội với Lâm Tịch, tội vì bỏ lỡ bộ quá trình trưởng thành của con gái, tội vì bao nhiêu năm qua, những lúc Lâm Tịch khó khăn, những lúc cần nhất, bà ở bên cạnh.
Lâm Tịch từ từ đưa tay , ôm lấy Tiết Mẫn. Sống mũi cô cay xè, cổ họng như chặn bởi vật nặng ngàn cân, hốc mắt cũng ngấn lệ. Cô ngẩng đầu lên, cố để nước mắt chảy ngược trong.
Trên Tiết Mẫn một mùi hương dễ chịu, nồng nặc mà thoang thoảng thanh tao, giống hương hoa giống hương quả, nhưng khiến cảm thấy an lòng và đắm chìm. Lâm Tịch hít hà mùi hương , cảm giác như tổn thương chịu trong hai mươi năm qua đều chữa lành.
Cô cất tiếng gọi: "Mẹ."
Tiết Mẫn vui mừng đến mức , chỉ nhét hết tất cả những thứ quý giá lòng Lâm Tịch. Thật , bà chuẩn cho Lâm Tịch nhiều vàng bạc châu báu, nhưng vì gian nên tất cả đều trong gian của Lâm Chung Huân.
Trong khi Lâm Tịch và Tiết Mẫn đang diễn cảnh mẫu t.ử tình thâm ở một bên, thì phía Lâm Chung Huân và "Lê Thăng" giương cung bạt kiếm.
Lúc , năng lực của Lê Thăng áp chế, nhưng miệng vẫn . Hắn em năm xưa, kẻ thù ngày nay, cất tiếng lạnh: "Lâm Chung Huân, bao nhiêu năm qua mà cái miệng của ngươi vẫn tiện như ."
Lâm Chung Huân hề tức giận: " thấy sai , tiện, mà là hài hước. Ngược là đấy, Thượng Kê, nhiều năm gặp mà vẫn cái dáng vẻ đó, chẳng đổi chút nào. Lòng còn nhỏ hơn cả cây kim thêu nhỏ nhất."
"Thấy mà ngạc nhiên chút nào , em?" Lâm Chung Huân vẫn hì hì.
Sau khi xuyên qua bao thế giới ở xã hội hiện đại, nhiệm vụ ở các thế giới khác , Lâm Chung Huân sớm ngộ một đạo lý. Đó là đừng bao giờ tức giận, đừng bao giờ nổi nóng. Đối với một , chỉ cần để lời và tâm trạng của họ gây một chút d.a.o động cảm xúc thôi cũng là tôn trọng mạng sống của chính .
Thượng Kê trong lốt Lê Thăng, Lâm Chung Huân vẫn giữ vẻ phong độ, còn nét trai trẻ hăng hái năm nào, mặt liền lộ một tia ghen tị.
Thượng Kê thể hiểu nổi, tại cùng là mà Lâm Chung Huân thể trở thành kẻ ông trời lựa chọn. Hệ thống Cứu Rỗi chọn ông , giúp ông từ một ở thế giới cấp thấp bình thường nhảy vọt thành thiên chi kiêu t.ử thì cũng thôi . Bị tính kế đến lạc trong khe hở thời gian mà vẫn thể về.
Thứ vận may , thứ khí vận trời cao ưu ái , chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến Thượng Kê đêm thể ngủ.
Và đúng như lời Lâm Chung Huân , Thượng Kê hề ngạc nhiên khi ông xuất hiện. Sao thể ngạc nhiên chứ, khi điều tra về Lâm Tịch, đoán Lâm Chung Huân sẽ về. Hắn đối đầu với Lâm Chung Huân, đó cũng là một trong những lý do ép tìm đến Lâm Tịch, tay để chiếm thế thượng phong.
"Lâm Chung Huân, chuyện giữa chúng cũng nên một kết thúc ."
Nếu , Thượng Kê cũng nhảm nữa. Như , chuyện giữa và Lâm Chung Huân cũng nên một kết thúc.
Lâm Chung Huân gật đầu, vẻ mặt cuối cùng cũng nghiêm túc hơn một chút: " cũng ý ."
Ông đưa tay , lòng bàn tay hướng lên , một tấm thẻ bài xuất hiện trong tay. Ông vung thẻ bài, tất cả đồ đạc, thiết trong phòng đều biến mất, đó là một võ đài.
Ánh mắt Thượng Kê đọng võ đài một lúc: "Tấm thẻ bài quả nhiên ở trong tay ngươi."
Ánh mắt Thượng Kê mang theo hận thù, tung nhảy lên, đáp xuống giữa võ đài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-co-mot-nhom-chat-toan-nguoi-xuyen-khong/chuong-271-chuyen-cu.html.]
Lâm Tịch cuối cùng cũng thoát khỏi vòng tay của Tiết Mẫn, nhưng tay cô vẫn nắm chặt. Là trong cuộc năm xưa, Tiết Mẫn nắm tay Lâm Tịch, dùng giọng dịu dàng kể cho cô : "Năm mười sáu tuổi, bố con nhận một Hệ thống Cứu Rỗi, giống như hệ thống Nhóm chat Xuyên mà con đang trói buộc bây giờ."
Tiết Mẫn trở về là nhờ cánh cửa Lâm Tịch mở cho, cũng coi như theo trình tự bình thường nên bà cũng về chuyện Nhóm chat Xuyên .
Lâm Tịch nghiêng đầu , dáng vẻ khiến Tiết Mẫn càng càng yêu, bà nhịn đưa tay xoa đầu Lâm Tịch. Cử chỉ mật mặt Lâm Tịch ửng hồng.
Tiết Mẫn tiếp: "Thượng Kê là bố con gặp khi xuyên đến thế giới thẻ bài năm mười bảy tuổi. Hắn là bố con gặp đường cứu . Vì lúc đó sống , luôn khác bắt nạt nên bố con động lòng trắc ẩn, trong lúc cứu của thế giới đó cũng cứu ."
"Nghe bố con , Thượng Kê lúc đó giống bây giờ, bướng bỉnh, nỗ lực, mang trong một tinh thần chịu thua. Bố con ngưỡng mộ nhất là những trưởng thành trong nghịch cảnh. Thấy Thượng Kê nỗ lực như , bố con đem những kiến thức, đặc tính về thẻ bài mà hiểu cho ."
Lúc đó Lâm Chung Huân vẫn xã hội vùi dập, đối với Thượng Kê thể là dốc hết ruột gan. Ông thậm chí còn buôn lậu đồ từ thế giới khác cho Thượng Kê, ví dụ như thiên tài địa bảo của giới tu chân, Thượng Kê hồi đó ăn ít. Nếu nhờ những thiên tài địa bảo đó bồi bổ, Thượng Kê cố đến mấy cũng thể chuyện xé rách hư .
"Bố con và Thượng Kê lúc đó thật sự là bạn nhất, cũng thể là thầy bạn. Bố con đối với hề giữ chút nào."
Nghe đến đây, Lâm Tịch thể đoán tại Thượng Kê và bố trở mặt thành thù.
Đôi khi, trong một mối quan hệ, khi một cho quá nhiều, đến mức thể chịu đựng nổi, thì dễ biến thành tình huống như của Thượng Kê và bố cô. Đây chính là cái gọi là "thăng gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù".
Lâm Tịch suy đoán của cho Tiết Mẫn . Tiết Mẫn xong gật đầu, trong lời tràn đầy tự hào: " , con gái thật thông minh."
Tiết Mẫn khen Lâm Tịch như khen một đứa trẻ, cảnh tượng xuất hiện vô trong giấc mơ của bà những năm tháng xuyên . Những lúc nhớ Lâm Tịch nhất, bà thậm chí còn may một con búp bê vải để ở nhà, khi nhớ con thì ôm con búp bê đó lòng dỗ dành. Mãi gặp Lâm Chung Huân, tình hình mới khá hơn một chút, nhưng bà vẽ cho Lâm Tịch nhiều, nhiều bức chân dung, bây giờ đều cất trong gian của Lâm Chung Huân.
Lâm Tịch giọng điệu dỗ trẻ con rõ rành rành cho càng thêm ngượng ngùng. Cô dỗ Tiểu Nguyệt Nguyệt cũng dùng giọng điệu ngọt ngấy như .
Tiết Mẫn nhận gì : " đây là nguyên nhân chính. Nguyên nhân chính khiến Thượng Kê trở mặt với bố con là vì yêu một phụ nữ. phụ nữ đó từng tuyên bố lấy chồng sẽ lấy một thiên tài như bố con."
Nhắc đến chuyện , tay Tiết Mẫn run lên. Đến tận bây giờ, bà vẫn thể hiểu nổi tại bi kịch gia đình bắt nguồn từ một lý do vô lý như . Bà Thượng Kê võ đài, ánh mắt chứa đầy hận ý: "Bố con là nhiệm vụ, để đảm bảo nhiệm vụ thể tiến hành hảo, mỗi thế giới xuyên đến đều thể sở hữu sức mạnh tuyệt đối. Ở thế giới thẻ bài đó, thiên phú của bố con cao đến kỳ lạ, bất kể là loại thẻ bài nào, ông cũng thể điều khiển ."
"Con đều sùng bái kẻ mạnh. Cô gái đó lấy một cường giả như bố con là thật sự ngưỡng mộ, nhưng đồng thời cũng là xua đuổi những kẻ theo đuổi ngày ngày đến mặt cô tỏ tình. Ngoài Thượng Kê , ai coi lời cô gái đó là thật cả."
"Bởi vì bố con vợ . Mà ở thế giới đó, đối xử với kẻ thứ ba hà khắc. Một khi phát hiện là kẻ thứ ba, bất kể nam nữ, họ đều sẽ trải qua sự lên án đạo đức và truy cứu pháp luật nghiêm khắc nhất. Con cái họ sinh cũng chào đón, cái danh con hoang sẽ theo chúng cả đời."
"Cho nên phụ nữ đó chỉ thôi, nhưng Thượng Kê vì chuyện mà hận bố con đến tận xương tủy."
Từ khi trói buộc hệ thống Nhóm chat Xuyên , Lâm Tịch thấy nhiều chuyện vô lý, nhưng vô lý như Thượng Kê thì đây là đầu tiên cô gặp. Trước khi gặp Tiết Mẫn và Lâm Chung Huân, cô vẫn luôn cho rằng giữa Lâm Chung Huân và Thượng Kê mối thù g.i.ế.c cha g.i.ế.c kinh thiên động địa, ngờ nguyên nhân đơn giản như .
"Mẹ chắc là nhầm đấy chứ?" Lâm Tịch nhịn xác nhận .
Tiết Mẫn kiên quyết lắc đầu: "Không. Thượng Kê chính là vì chuyện đó. Hắn thật sự vấn đề. Hắn thích thì theo đuổi, cứ chờ đến tìm . Người tìm , lấy khác, liền đổ hết tội lên đầu bố con, cho rằng chính vì bố con nên mới đến với thích."
"Hắn càng nỗ lực tu luyện, vẽ thẻ bài hơn. Sau khi vẽ thẻ bài cấm kỵ, tìm theo nơi bố con rời , xé rách hư , tìm đến Trái Đất. Hắn đến đây với mục đích hủy diệt thế giới."
Lâm Tịch hai đang giơ thẻ bài giữa võ đài, vẫn thể hiểu nổi rốt cuộc mối liên hệ gì ở đây.
Tiết Mẫn cũng hiểu, Lâm Chung Huân cũng hiểu. từ chuyện của Thượng Kê, Lâm Chung Huân hiểu rằng, đối xử với khác thể quá dốc hết ruột gan, cho dù với họ cũng trong phạm vi họ thể chịu đựng . Hoặc cách khác, là trong phạm vi họ thể trả .
Hai võ đài bắt đầu giao đấu, thẻ bài trong tay tiêu hao từng tấm một, cả hai đều hề dễ dàng. Chỉ trong vài câu , lưng Lâm Chung Huân xuất hiện một con vật cao hai ba mét, phía Thượng Kê cũng tương tự.
Lâm Tịch hỏi Tiết Mẫn: "Vậy lúc đó mất tích là ạ?"
Tiết Mẫn Lâm Chung Huân, : "Có gửi một bộ quần áo của bố con cho , dụ đến công viên đó. Mẹ đến nơi thì thấy Thượng Kê, tủm tỉm gọi là chị dâu, nhân lúc để ý đ.á.n.h gục . Đến khi tỉnh thì còn ở trong cơ thể nữa."
"Mẹ cứ ở trong trạng thái linh hồn theo đó lâu, thấy cô véo con trong đêm, thấy cô lời La Khánh Phong, định vứt con ..." Nhớ những chuyện năm đó, Tiết Mẫn run lên.
Nàng , ôm Lâm Tịch lòng: "Mẹ dùng hết sức lực để tấn công cô , thử vô , cuối cùng khi sắp thành công thì Hệ thống Cứu Rỗi bắt . Nó dùng chút sức lực cuối cùng để đưa , đồng thời thông báo chuyện cho bố con."
"Xin con, Tịch Tịch. Xin , vắng mặt trong suốt quá trình trưởng thành của con." Tiết Mẫn tự trách thôi.