Tôi Cưới Con Gái Của Kẻ Thù - Tuyển Tập Án Sinh Tử 3 - Chương 10 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-11-03 01:10:17
Lượt xem: 856

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những năm qua, vẫn luôn suy nghĩ, tại một phụ nữ xinh mới ngoài 20 tuổi thể một trái tim độc ác đến ?

 

Tại một đàn bà độc ác như thể coi con gái như báu vật?

 

Giờ đây, dường như tìm câu trả lời.

 

với bà : "Tác phẩm của bà xé nát ."

 

"Bà yêu chồng bà, càng yêu con gái bà. Thứ bà tận hưởng chỉ là cảm giác sung sướng khi thuần phục khác. Vì giáo viên mầm non, vì bà nghĩ đủ cách để biến những đứa trẻ trong tay thành con rối, để chúng lớn lên theo ý của bà."

 

"Sự trừng phạt của dành cho bà, bao giờ là nhà tù."

 

"Mà là sự lựa chọn giữa bản bà và con gái bà. bao giờ tin bà tình mẫu tử. Bà chỉ là đang nhào nặn Đàm Tiếu Tiếu thành hình mẫu lý tưởng nhất của bà mà thôi. Tất cả tình yêu của bà dành cho cô , cũng giống như tình yêu dành cho một món đồ sứ mỹ do chính tay tạo . Bà nỡ để nó hủy hoại, vì bà thà hủy hoại chính ."

 

"Bà nghĩ rằng, chỉ cần tác phẩm của bà còn tồn tại, thì bà vẫn thất bại."

 

" học . Vì , sự báo thù cuối cùng của dành cho bà chính là đập nát tác phẩm của bà."

 

Nhìn biểu cảm đổi một cách tinh vi mặt bà , nhếch môi: "Bà tưởng nhẫn nhục chịu đựng hơn 20 năm là để đòi công bằng ? Bà nhầm . chỉ là đang suy nghĩ 'tại ' thôi."

 

"Bây giờ, cuối cùng tìm câu trả lời. Hóa , 'thuần phục' một , thao túng cuộc đời của một , cảm giác sung sướng đến thế."

 

" mạnh hơn bà. Bà chỉ thuần phục những đứa trẻ tâm tính trưởng thành. Còn , thuần phục cả một trưởng thành. Điều đủ để chứng minh, phương pháp của bà là vô dụng, là cấp thấp, là lạc hậu. Còn bà, là kẻ thất bại."

 

đột nhiên trở nên vô cùng hoang mang, giống như một quả bóng bay đang căng phồng, bỗng chốc xì hết .

 

hỏi bà : "Bà tại bố c.h.ế.t ?"

 

lạnh: "Mày đừng là định đổ cái c.h.ế.t của bố mày lên đầu tao đấy nhé? Tao đúng là thích hành hạ ngược đãi trẻ con, nhưng tao g.i.ế.c ."

 

18

 

đương nhiên g.i.ế.c . Vì , cũng sẽ g.i.ế.c .

 

vĩnh viễn quên , bố vì chuyện nên nhận 1 triệu (tệ) đó , mà từ cãi vã chuyển sang đ.á.n.h . Tính tình bố ngày càng nóng nảy, tiếng c.h.ử.i rủa của ngày càng lớn.

 

Bố mắng giả thanh cao, ông : "Chẳng qua là ăn nhầm một chút đồ, chữa trị là khỏi ngay. Đó là 1 triệu đấy! Đủ để mua cả cái mạng của bà !"

 

Mẹ cũng gào lên: "Trong mắt ông ngoài tiền còn gì nữa? Đó là con trai ông, là m.á.u mủ ruột thịt của ông đấy!"

 

Bố dùng một tay bóp cổ , đẩy mạnh bà tường: "Không tiền, lấy gì nuôi sống con bà? Mẹ con bà ăn uống, mặc, dùng, thứ nào mà cần tiền?"

 

"Thế nên, ông dùng con trai để đổi lấy tiền, đúng ?"

 

"Ông vô dụng đến thế ?"

 

"1 triệu tệ mua mất lòng tự trọng của ông, nhân cách của ông, con trai của ông, và cả gia đình của ông ?"

 

Bố nổi giận, ông đ.á.n.h túi bụi, điên cuồng gào thét: "Câm mồm! Câm mồm!"

 

chỉ nhớ một tiếng "RẦM", bố và cùng ngã xuống đất. nhanh bò dậy, bà chộp lấy con d.a.o gọt hoa quả bàn , đ.â.m liên tiếp từng nhát, từng nhát tim bố, cho đến khi m.á.u vương đầy nhà.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Sau đó, chùi tay, bước đến vỗ về đang run rẩy ở một bên: "Văn Văn ngoan, đừng sợ, lớn lên là sẽ thôi!"

 

Tiếp đó, bà cho 10 đồng, bảo ngoài mua kẹo ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-cuoi-con-gai-cua-ke-thu-tuyen-tap-an-sinh-tu-3/chuong-10-het.html.]

 

rõ ràng cảm nhận , giây phút đó thể rời . linh cảm mãnh liệt, rằng chỉ cần bước khỏi cửa nhà, sẽ chuyện lớn xảy .

 

vẫn .

 

Bởi vì, một đứa trẻ ngoan ngoãn.

 

Nào ngờ, xuống lầu, thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa.

 

Đợi đến khi gặp họ, họ còn thể nguyên vẹn nữa. Vì , cũng ai rốt cuộc chuyện gì xảy vụ nổ.

 

Lâm Phượng Hà kinh ngạc hỏi: "Mẹ mày g.i.ế.c bố mày, dùng vụ nổ để hủy diệt bằng chứng?"

 

khó hiểu hỏi: "Vậy triệt để hơn một chút? Rõ ràng bà thể sống mà."

 

"Bà thể ?" hỏi vặn .

 

Nhà vốn nghèo, tại đúng lúc đó gia đình xảy khủng hoảng kinh tế?

 

Bố từng yêu nhiều như , tại đột nhiên vì 1 triệu tệ mà tay đ.á.n.h đập dã man?

 

Lời giải thích duy nhất là, chuyện còn đáng sợ hơn cả tan cửa nát nhà, ly tán vợ con. Vì , chọn dùng cái c.h.ế.t của cả hai để kết thúc chuyện, chỉ để bảo vệ .

 

Ngày hôm đó, khi rời nhà, lưu luyến nắm lấy tay , dúi một chiếc thẻ nhớ lòng bàn tay , một câu đầy ẩn ý: "Pháp luật trả công bằng cho chúng , nhưng nhân tính thì thể."

 

Suốt bao lâu hiểu câu của , cho đến tận bây giờ mới hiểu .

 

hỏi Lâm Phượng Hà: "Bà chồng bà c.h.ế.t như thế nào ?"

 

"Bà tưởng bà lợi hại lắm ? Dù bà độc ác, xa như , nhưng ông vẫn yêu bà đến thể dứt , cưng chiều bà, yêu thương bà, thuận theo ý bà. bao giờ bản ?”

 

"Trong cuộc hôn nhân của hai , rốt cuộc bà nhận gì? Toàn bộ tài sản nhà họ Lâm của bà sớm sáp nhập nhà họ Đàm, tác phẩm bà tỉ mỉ điêu khắc là con gái của ông , còn bà, khi kết hôn thì một bà nội trợ thời gian suốt hơn hai mươi năm."

 

"Bà ? Thật , giữa việc g.i.ế.c và g.i.ế.c bà, ông chọn g.i.ế.c bà. Ông cảm thấy bà là một quả b.o.m nổ chậm, sớm muộn gì cũng sẽ liên lụy đến ông , chi bằng để bà c.h.ế.t sớm cho xong."

 

"Bà còn nhớ hôm đó khi rơi xuống núi, ông gọi tên bà ?"

 

ghé sát tai bà , thì thầm: "Tảng đá đó, sớm động tay động chân . Chỉ cần lên, là sẽ rơi xuống. Ông vốn dĩ lên đó chụp ảnh. mà, 'phá hoại' thêm một chút, thế nên, lúc ông chuẩn thử tảng đá đó, liền rơi thẳng xuống luôn."

 

Sắc mặt Lâm Phượng Hà lúc suy sụp đến tột độ: "Không thể nào... Không ..."

 

"Có thể thể, , trong lòng bà tự câu trả lời."

 

: "Sự trả thù mà , tuyệt đối là tự do của bà, là mạng sống của bà. bà nếm trải hết thảy nhân tính đời ."

 

"Thật trùng hợp, trong tù loại nào cũng . Họ sẽ tha hồ hành hạ bà, cho đến khi thuần phục bà thì thôi."

 

"Họ sẽ từ thủ đoạn nào để hủy hoại thứ của bà, biến bà thành một con ch.ó trung thành lời. Cho dù ngày bà bước khỏi cái lồng giam , bà cũng vĩnh viễn thể thoát khỏi nỗi ám ảnh mà họ mang đến cho bà."

 

Cuối cùng, thấy gương mặt bà sự hoảng loạn và sợ hãi tột độ, sự tuyệt vọng và trống rỗng tựa tro tàn.

 

mỉm với bà , hơn nữa còn thiết gọi một tiếng: "Mẹ!"

 

(HẾT PHẦN 3)

 

Loading...