Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 27
 
 
 quỳ xuống  mộ cha  Cố Lân, cúi lạy hai  họ 3 lạy .
 
 
 
Sau đó   sang Cô Lân đang  cách đó  xa,  nhẹ và  :
 
 
 
"Con xin  hai , bộ dạng bây giờ của con  chút  xí.  hai  hãy tin con , khi con lấy   mái tóc và nước da   của con, con thực sự  xinh  đó ạ.”
 
 
 
"Vì , con mong hai  hãy bảo vệ con, mặc dù  đó hai   từng gặp con.  nếu kiếp  con  thể sống tiếp, con xin nguyện là con dâu của hai . Còn nếu con  thể sống tiếp thì kiếp  của con sẽ ..."
 
 
 
 dừng  suy nghĩ vài giây, hít một  thật dài để lấy một chút sức lực cho  mỉm  yếu ớt :
 
 
 
"Dù con là con gái  con dâu , con đều là  của gia đình .”
 
 
 
Vừa    đưa tay  cho họ xem chữ "麟" trong lòng bàn tay , tay còn  chỉ  ngôi mộ trống bên cạnh :
 
 
 
"Sau khi con c.h.ế.t sẽ chôn chung mộ với  Cố Lân. Vậy nên gia đình chúng  nhất định kiếp  sẽ đoàn tụ. Nếu   cơ hội ,  Cố Lân sẽ dùng dấu ấn  ghi cho con để tìm  con.”
 
 
 
Nghĩa trang yên lặng trong màn tuyết rơi lặng lẽ.
 
 
 
 ngước mắt  lên, thông qua những bia mộ,   thấy những bóng  mờ mờ  phía xa.
 
 
Đó là  nhà họ Lục. Chính   yêu cầu họ tới để cho họ tận mắt chứng kiến    bố  mới và gia đình mới. Cắt đứt  liên quan,  sẽ  bao giờ để họ  cơ hộ  phiền  nữa.
 
 
 
Cho dù là ở kiếp   kiếp ,  cũng   gia đình .
 
 
.............................................................
 
 
 
" Tư Nghiên, hình như em quên   với  một điều ."
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-da-chon-mo-cho-chinh-minh-nghe-noi-phong-thuy-rat-tot/chuong-27.html.]
 
Cố Lân cõng   tấm lưng vững chắc của  , chậm rãi bước  từng bước  con đường mòn của nghĩa trang.
 
 
 
 yếu ớt dựa đầu  lưng , tay vòng qua cổ yếu ớt ôm lấy   : "Điều gì ? "
 
 
 
"Thính lực của  khá đó."
 
 
 
" Ừ,   nữa ? " Mí mắt  nặng trĩu,  hình như buồn ngủ .
 
 
 
"Anh  thấy em  em   vợ  với bố  . Lần    thực sự chính tai  thấy em  điều đó, em  thể chối nữa nhé.....”  
 
 
 
Tay  yếu ớt buông xuống . Bước chân của Cố Lân đột nhiên dừng  , hai mắt lập tức ngấn lệ.   mỉm  và tiếp tục cõng   lưng bước  những bước chân nặng trĩu. Giọng điệu vẫn thoải mái nhưng run rẩy:  
 
 
 
“Dù  thì  cũng  đánh dấu  tay em . Kiếp  dù em  đầu thai thành con ch.ó  vẫn  thể tìm  em”
 
 
 
 
" Em   thấy    , Lục Tư Nguyên..."
 
 
 
"Em là kẻ  dối ... là kẻ  dối ."
 
 
 
" Lục Tư Nguyên......"
 
 
....................................
 
 
 
Những bông tuyết đầu mùa rơi  má  lạng buốt, nhưng  lẽ nó  lạnh bằng lòng ai đó lúc .
 
 
Trong gió tuyết , dường như  một tiếng đáp nhẹ nhàng vang lên bên tai :
 
 
 
“Anh mới là  đầu thai thành chó.”
 
 
 
[HẾT]