Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TÔI DÙNG HỆ THỐNG MỎ QUẠ ĐỐI PHÓ VỚI CHỊ GÁI TÂM CƠ - CHƯƠNG 5: ĐIÊN CUỒNG ĐẬP PHÁ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:02:18
Lượt xem: 2,045

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng thậm chí còn có chút vui mừng, cố tình mặc bộ đồ mới mua trong mùa mà mẹ mua cho chị ta đến phòng tôi khoe khoang.

"Mày đừng có tưởng bố mẹ nói để mày kế thừa gia nghiệp là vì họ yêu mày."

"Đừng có ngốc, họ chẳng qua là đau lòng tao bệnh tật, sợ tao quá vất vả làm mệt bản thân, nên mới kiếm cớ đem hết gánh nặng đè lên người mày."

"Kim Nhược An, mày cứ chờ đấy, mấy chục năm tới mày làm trâu làm ngựa kiếm tiền, hơn một nửa số tiền đó đều phải tiêu cho tao."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Tôi giả vờ khó hiểu hỏi chị ta.

"Nhưng chị gả đi rồi, chị còn phải tiêu tiền của nhà mình sao?"

"Là người chị gả không nuôi nổi chị, hay là chị đã đoán trước được mình sẽ bị nhà chồng ghét bỏ đuổi về, chỉ có thể dựa vào nhà mẹ đẻ chu cấp mà sống."

Chị ta bị tôi hỏi đến phát cáu, giơ tay định đánh tôi.

Bị tôi chặn lại, chị ta tức giận nói.

"Mày nói bậy bạ gì thế, chồng tương lai mà bố mẹ chọn cho tao là Phó Bạc Diễn, người có năng lực xuất chúng nhất của Phó gia ở Hải Thị."

"Anh ấy sau này sẽ kế thừa sự nghiệp của Phó gia, tao gả cho anh ấy chỉ có sống tốt hơn bây giờ thôi."

Tôi cười nhạt nhìn chị ta.

"Chị có nghe nhầm không, em nhớ bố mẹ nói người chị phải gả là em trai què của Phó Bạc Diễn, Phó Hằng Chi mà."

Chị ta sững người, trong mắt thoáng chốc hiện lên vẻ tức giận.

"Không thể nào, bố mẹ sao có thể gả tao cho một tên què, chắc chắn là mày đang nói bậy."

Tôi không nói gì thêm, chỉ im lặng nhìn chị ta.

Chị ta vô thức ưỡn n.g.ự.c muốn giữ vẻ tự tin trước mặt tôi, nhưng sự hoảng loạn trong mắt đã bán đứng chị ta.

Chị ta muốn chạy đi tìm bố mẹ để xác minh, nhưng hai ngày nay bố mẹ đi công tác để đàm phán một hợp đồng quan trọng.

Trước khi đi, tôi đã cố ý nói với họ chặn số của chị ta.

"Dạo này chị gái tâm trạng không ổn định, khó tránh khỏi làm loạn, bố mẹ không thể để chị ấy ảnh hưởng đến chuyện hợp tác được."

"Trong nhà có con, còn có cả bác quản gia, dù có chuyện gì xảy ra chúng con cũng có thể ứng phó giải quyết, hai ngày nữa chị gái đính hôn rồi, sau này chị ấy có làm loạn thế nào cũng là chuyện của nhà người ta rồi."

Bố mẹ thấy tôi nói có lý, trước mặt tôi chặn luôn số của chị ta.

Chị ta điên cuồng đập phá khóc lóc trong nhà, bác quản gia và tôi cũng chỉ lạnh lùng xử lý.

Đợi chị ta phát điên xong, sai người đem đồ đạc bị hỏng vứt đi rồi mua đồ mới thay vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-dung-he-thong-mo-qua-doi-pho-voi-chi-gai-tam-co/chuong-5-dien-cuong-dap-pha.html.]

Kim gia không thiếu chút tiền tổn thất này, chỉ cần chị ta có sức mà đập, sẽ không bao giờ có ai ngăn cản chị ta.

Còn chị ta lại vì khóc lóc gào thét mà hỏng cả giọng, đợi đến khi bố mẹ thuận lợi ký xong hợp đồng trở về, chị ta khàn giọng đến mức không nói ra được một chữ nào.

Bố mẹ sau khi nghe quản gia báo cáo, biết được biểu hiện của chị ta hai ngày nay, vô cùng thất vọng về chị ta, ngay cả khi chị ta phát bệnh ngất đi cũng không còn lo lắng như trước.

Chỉ gọi bác sĩ gia đình đến nhà khám qua loa cho chị ta.

Ngày hôm sau, có một đội ngũ chuyên nghiệp đến tận nhà trang điểm cho chị ta, nhanh chóng che đi vẻ bệnh tật trên mặt chị ta.

Đợi nhân viên trang điểm rời đi, mẹ tôi vẻ mặt nghiêm trọng nhìn chị ta.

"Nhược Nhụy, con phải biết gả đi rồi con không còn là tiểu thư Kim gia nữa, mà là con dâu Phó gia."

"Nếu con còn ngang ngược làm bậy như ở nhà, không thay đổi bản thân, có hậu quả gì thì con cũng phải tự mình gánh chịu."

Chị ta lại sau lưng mẹ lẩm bẩm.

"Chỉ cần con không lấy chồng, con sẽ mãi mãi là thiên kim của Kim gia, dù con có làm gì cũng có bố mẹ gánh vác cho con."

Trong nhà hàng.

Đáng lẽ phải đến sớm hơn nhà gái, nhưng Phó gia mãi vẫn chưa thấy bóng dáng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt chị ta càng lúc càng khó coi.

Khi quản lý vào hỏi lần thứ ba có muốn dọn món nguội lên trước không, chị ta bực bội nói.

"Đính hôn mà cũng đến muộn như vậy, đã không có thành ý thì dứt khoát hủy hôn đi cho rồi."

Nghe chị ta nói vậy, quản lý lúng túng lui ra ngoài.

Bố mẹ cũng lập tức sa sầm mặt mày trách mắng.

"Kim Nhược Nhụy, con có biết để con có thể gả vào Phó gia, chúng ta đã phải làm bao nhiêu chuyện sau lưng không."

Mẹ tức giận gọi cả tên đầy đủ của chị ta.

Còn muốn nói gì thêm, cửa lại bị đẩy ra.

Là người của Phó gia đến.

Bố mẹ không chắc cuộc đối thoại vừa rồi của họ có bị Phó gia nghe thấy không, vội vàng đứng dậy điều chỉnh biểu cảm, chào hỏi đối phương.

Chỉ có chị ta vẫn ngồi nguyên tại chỗ, vẻ mặt đầy bất mãn.

Bố mẹ mấy lần ra hiệu cho chị ta, chị ta đều làm như không thấy.

May mà người của Phó gia không hề để ý đến sự bất lịch sự của chị ta, ngược lại còn giới thiệu với tôi và chị ta mấy người trẻ tuổi của Phó gia đi cùng.

Loading...