“ mà tớ tin rằng Chu Trừng sẽ   như , nên là  đừng  quá lên nữa nha."
 
Chiều nay, ngoài thời gian  lớp thì Nguyễn Khê đều suy nghĩ về vấn đề .
 
Khi về đến nhà, Giang Dịch Hàn đang   ghế sô pha nhà cô xem TV.
 
Ai da, bây giờ cô mới thật sự hiểu tâm trạng của Chu Trừng.
 
Cô bé quân sư bên cạnh ngày nào cũng đến nhà   ăn cơm, cô   chịu nổi sự hiện diện của một  trong sinh hoạt của  ,  thì Chu Trừng hẳn là cũng  Tiêu Toàn  rằng Giang Dịch Hàn ăn bữa trưa và bữa tối ở nhà cô mỗi ngày, nếu  thì tại  mỗi ngày Chu Trừng  đòi  ăn cùng   buổi trưa?
 
"Nhìn tớ  gì?" Giang Dịch Hàn liếc cô một cái, giọng điệu  vui lắm.
 
Bởi vì Nguyễn Khê hiếm khi   như ,   thể  đoán rằng chẳng lẽ  cái gì  mặt ảnh hưởng đến giá trị nhăn sắc của   ? Hay cuối cùng cô cũng phát hiện  khuôn mặt mang vẻ   tầm thường của .
 
Nguyễn Khê  quan tâm đến thái độ của  ,  ở sô pha đối diện, lấy điện thoại di động , mở giao diện WeChat,  cảnh cặp với Chu Trừng, trong lòng chợt nảy  một ý.
 
Cô gõ từng chữ một  gửi tin nhắn: "Chiều mai tan học xong   rảnh  đó?" 
 
Chu Trừng nhắn  luôn: "Có,  chuyện 1 gì  đó?"
 
Trên mặt Nguyễn Khê vẫn là vẻ tươi  .
 
Cô vẫn luôn quen với việc , khi gọi điện thoại ai đó, cho dù Chu Trừng  ở  mặt cô thì cô vẫn nở nụ  dịu dàng, cô cảm thấy Chu Trừng   cô    thấy cô thì sẽ cảm nhận niềm vui và sự quan tâm của cô hơn.
 
Nét mặt  đúng thì đương nhiên giọng  sẽ khác.
 
Giang Dịch Hàn  vẻ mặt của cô liền  cô đang  chuyện với Chu Trừng  Anh cố tình vặn to âm lượng TV.
 
Nào ngờ Nguyễn Khê còn  thèm để ý mí mắt  thèm giyật, coi như   tồn tại trong mắt cô.
 
Điều   cho Giang Dịch Hàn buồn bực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-101.html.]
 
Nguyễn Khê trả lời : "Nếu   thời gian thì tan học xong sang nhà em ăn tối nha. Mẹ em nấu món thịt kho tàu ngon lắm đó."
 
 , đây là dụng ý của cô, cô   rõ cho Chu Trừng  lòng .
 
Giang Dịch Hàn   họ hàng  thích của cô   thì cũng chẳng  hết.
 
Cô  giải thích cả ngọn nguồn cho Chu Trừng, nhưng chỉ cần khi nghĩ đến khoảnh khắc hạnh phúc vui vẻ khi  ở cạnh  ,  đó sẽ thấy  cái dáng vẻ hạnh phúc trong yêu đương của bạn thẳng nam, nếu như mà  cô mời tới nhà ăn cơm thì   hưng phấn hơn bao giờ hết !
 
Mặc dù   cách nào để  cho bố  cô    là bạn trai của cô, nhưng   cô  hành động  đưa  đến gặp cha   ? Nếu cô   quyết tâm  quen   một cách nghiêm túc thì  cô  mời đến nhà  dùng bữa tối chứ? Chỉ cần Chu Trừng  thể tin tưởng sự chân thành và nhiệt tình của cô,  thì chuyện Giang Dịch Hàn sẽ   gì đáng ngại, mà còn nhờ chuyện  y thì mối quan hệ của hai  sẽ  một bước tiến mới.
 
Chu Trừng  thể từ chối ? Không thể. Chu Trừng sẽ  vui ? Dĩ nhiên là  !
 
Còn Tiêu Toàn với Giang Dịch Hàn gì đó thì đó   là vấn đề!
 
Nguyễn Khê cứ  chằm chằm  giao diện trò chuyện với Chu Trừng,  tin nhắn "Đối phương đang nhập...", một lúc     gì, lộ  vẻ do dự.
 
Vài phút , Chu Trừng mới đáp: "Có thể chứ?"
 
Nguyễn Khê còn  kịp trả lời,    gửi một tin nhắn khác: "Được."
 
Nguyễn Khê nhoẻn miệng , chuyện  nhất định sẽ  giải quyết một cách  mỹ ~ Giang Dịch Hàn dứt khoát tắt TV.
 
Anh  chút khó chịu khi  thấy Nguyễn Khê như , nhưng   tại    khó chịu như thế,  thật  trong lòng   điều đó nhưng    nghĩ sâu về nó.
 
Anh đang nghĩ sẽ châm chọc Nguyễn Khê vài lời, nhưng  đó   nuốt xuống.
 
Ngân hàng nơi bố của Nguyễn Khê  việc hầu như ngày nào cũng họp, chuyện bỏ bữa là chuyện chuyện bình thường. Nguyễn Khê thì bưng đồ ăn , Giang Dịch Hàn thì lấy bát với đũa, đúng là hai  bọn họ phối hợp  ăn ý.
 
Đa   ngày thì đều bà ba  ăn cơm, hôm nay cũng   gì khác.
 
Bữa ăn hôm nay vẫn là chay mặn kết hợp với ,  thịt kho tàu xương sườn là món Giang Dịch Hàn thích ăn, cá lư hấp mà Nguyễn Khê yêu thích,  cả món tôm sốt cà chua mà  Nguyễn mới nghiên cứu  nữa, thêm món bắp cải xào. Chỉ  đồ ăn thôi mà     cầm đũa lên .