Sau khi cô lên yên xe, trong lúc Giang Dịch Hàn đạp xe đạp về phía thì một chiếc xe màu đen đang đỗ ở cách trạm xe buýt xa.
Chu Trừng theo nữa, với tài xế: “Chú Lưu, chúng thôi!”
Cậu bạn cùng bàn phàn nàn chuyện mấy ngày nay xe buýt quá đông cho nên đặc biệt bảo chú tài xế đường vòng qua bên xem thử thể gặp Nguyễn Khê , thuận tiện đưa cô học luôn.
Không ngờ thấy Giang Dịch Hàn, là họ của cô.
Chu Trừng cũng tại cái cảm giác thở phào nhẹ nhõm .
Cậu nhiều thích Nguyễn Khê. Mỗi khi thấy ai đó theo đuổi Nguyễn Khê, ai đó đánh vì Nguyễn Khê thì tất cả đều lọt tai .
Chỉ là Nguyễn Khê thể hiện rõ thái độ chỉ chăm chỉ học tập, cho dù giở bao nhiêu thủ đoạn lãng mạn thì cô vẫn động lòng.
Giang Dịch Hàn dừng xe, thấy Nguyễn Khê còn thì kinh ngạc nhướn mày: “Em họ, em còn việc gì ?”
Nguyễn Khê tự động lơ cái xưng hô : “Nghe ngày mai hẹn đám bên trường trường Trung học phổ thông năm cùng kéo bè kéo lũ đánh ?”
Thật tin tức của Nguyễn Khê cũng khá nhanh nhạy, nhất là trường gần như ai cũng cô và Giang Dịch Hàn là em họ. Ngay cả mấy chuyện nhỏ như hạt đậu chuyện gì lớn của thì đều tới cho cô .
Hoa khôi của lớp mua nước cho hoa khôi lớp đưa điện thoại của cho . Những chuyện như cô đều .
Với tư cách là một trùm trường, cái chuyện dùng nắm đ.ấ.m để chứng minh trường cấp 3 của đỉnh hơn trường khác nhất định cũng cần tự tay . Chuyện kéo bè lũ đánh thường gặp chỉ là đều hiện tại là học sinh cuối cấp nên cũng cần náo to chuyện gì. Cho nên mắt trong trường học còn tin , cũng học sinh cuối cấp nào xử phạt.
Giang Dịch Hàn thuận miệng ừ một tiếng, khóa xe đạp cẩn thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-23.html.]
Nguyễn Khê là việc khuyên đừng đánh chăm chỉ học tập là điều thể nào, cô đành : “Mấy chủ tiệm thuốc ở gần khu chung cư đều quen với của tớ với dì của . Cậu mua thuốc thì ngay lập tức sẽ mật báo tin tức với bọn họ ngay. Chỗ tớ dầu hoa hồng với băng urgo, bột thuốc trắng Vân Nam cũng ... À đúng , nếu như thương bệnh viện thì đừng bệnh viện nhân dân, ở đó xếp hàng lấy đăng ký lâu hơn nữa ở đó mấy bác sĩ đều là bạn học của dì . Ở bên đường Xuân Phong một phòng khám, tớ chữa trị vết thương ngoài da , giá cả cũng hợp lý. Cậu thể chỗ đó.”
Giang Dịch Hàn như như cô: “Cảm ơn em họ quan tâm nha, chỉ là em dám chắc là sẽ đánh tới mức tè quần thế?”
Nguyễn Khê liếc : “Quản Phong bên trường Trung học phổ thông năm đai đen Taekwondo đó.”
Giang Dịch Hàn vuốt vuốt chìa khóa xe đạp: “Oh, còn họ em là quán quân tán đả đó.”
Nguyễn Khê: “...”
Cô đầu rời .
Giang Dịch Hàn đuổi kịp, bên cạnh cô: “Em họ, em học giỏi.”
Cả mặt Nguyễn Khê đều biểu cảm giải quyết việc công: “Bạn học Giang, đáp án kỳ thi tháng, một môn 350 nghìn, tất cả các môn giảm 20%”
Giang Dịch Hàn tặc lưỡi 1 cái: “Lúc cần tới thì gọi là họ, giờ cần nữa thì gọi bạn học Giang.”
Phụ nữ ôi phụ nữ, thực tế thật sự.
Thực mau tới dãy phòng học. Giang Dịch Hàn xuống bao lâu thì Hoắc Văn Đạt tới, thuận miệng : “ mới thấy cùng em họ nha.”
Giang Dịch Hàn đang xoay bút với những ngón tay thon dài trắng nõn, thì giật nghiêng đầu qua hỏi: “Cậu cũng gọi cổ là em họ?”
Hoắc Văn Đạt sửng sốt: “Mọi đều gọi mà.”
“Bọn c.h.ế.t .”