Tôi HE Với Nam Chính Trong Truyện Kinh Dị - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-05-13 11:53:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

xem nhiều phim truyền hình và điện ảnh, dường như kết quả của việc phát hiện sinh vật kinh dị đều gì.

Chu Chúc Chúc đến thung lũng mở homestay là vì tin nhà đầu tư xây dựng khu nghỉ dưỡng ở thung lũng Hoàng Hôn. Cô cảm thấy chi bằng trực tiếp biến tin đồn thành sự thật, vì chờ một ngày nào đó thế giới bên ngoài phát hiện điều bất thường đến thăm dò thung lũng, chi bằng chủ động lộ diện.

Giả dạng thành một công viên giải trí với chủ đề kinh dị là cách ít lộ nhất mà cô thể nghĩ .

nhanh, cùng với việc tìm hiểu sâu về Công tước Andre, Chu Chúc Chúc cuối cùng phát hiện một điều.

Là nỗi sợ hãi đen tối từng chinh phục nửa lục địa, chỉ cần ngoài gây sóng gió lẽ là đóng góp to lớn cho hòa bình thế giới .

Trong mùa đông tuyết rơi, Chu Chúc Chúc ít câu chuyện kể khi ngủ: Công tước Andre kể trải nghiệm vượt qua băng nguyên Siberia đây, còn trận chiến tuyệt địa xuyên qua vùng đất đóng băng, kinh nghiệm chiến đấu săn ba trăm con gấu đen lớn. Thậm chí còn kinh nghiệm đối mặt với sóng thần và cuồng phong……

Chu Chúc Chúc thậm chí còn may mắn chứng kiến đội quân vong linh hàng vạn của Công tước Andre, triệu tập chúng chỉ để dọn tuyết tích tụ trong thung lũng. Cô thấy những bộ xương thể chui xuống đất, thể xuyên qua thép, đao thương bất nhập, nước lửa xâm phạm.

Sinh vật kinh dị trong nhà mỉm hỏi cô: "Thân ái, em em lo lắng điều gì? Lo lắng bắt ?"

Anh khen cô thật đáng yêu khi lo lắng như .

Mùa đông , Chu Chúc Chúc cảm thấy gì đó , cô mất ngủ. Vì những trải nghiệm khi còn sống, Công tước Andre tuyệt đối là một phần tử hiếu chiến. Lý do tại bây giờ an phận ở trong thung lũng, một phần là vì cây sắt nở hoa, đang yêu đương; một phần khác là vì mới sống , nắm rõ tình hình. Bây giờ thành phố vong linh của thung lũng xây dựng, Công tước sẽ còn yên lặng ở trong thung lũng ?

Ở một mức độ nào đó, sức sát thương của Công tước Andre nếu ngoài tuyệt đối là lớn.

thế giới bên ngoài còn là thời Trung cổ nữa.

Một ngày tốt lành

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-he-voi-nam-chinh-trong-truyen-kinh-di/chuong-116.html.]

Chu Chúc Chúc còn cách nào khác, mở ti vi chiếu phim tài liệu cho Công tước Andre xem: "Chế tạo b.o.m hạt nhân và mối đe dọa hạt nhân".

Sinh vật quái dị trong nhà cầm cây gậy văn minh thức trắng đêm màn hình ti vi mấy ngày liền. Chu Chúc Chúc phát hiện Công tước rục rịch cuối cùng yên tĩnh trở .

Anh chút im lặng, đang suy nghĩ gì. Công tước Andre bắt đầu bắt chuyện với những sống trong thung lũng, cố gắng tìm hiểu xem thế giới mới rốt cuộc những đổi long trời lở đất nào; còn đánh thức một bộ xương c.h.ế.t muộn hơn, nhưng vì c.h.ế.t ở thung lũng Hoàng Hôn thời cận đại tương đối ít, thời hiện đại thịnh hành hỏa táng, đều là tro cốt, nên công nghệ tiên tiến nhất mà những bộ xương nắm vững là máy kéo sợi Jenny.

Chu Chúc Chúc ôm Mary gần trộm một lúc, cảm thấy họ vẫn còn ở thời đại nước, còn cách chế tạo b.o.m hạt nhân mấy thế kỷ nữa, đến lúc đó thế giới bên ngoài di cư lên mặt trăng .

bộ não trống rỗng của những bộ xương, thở phào nhẹ nhõm.

Điều duy nhất cần lo lắng là Công tước Andre khả năng chiến đấu đơn lẻ siêu mạnh và còn chỉ IQ online.

Cuối tuần, Chu Chúc Chúc thành phố mua sắm.

Kỳ lạ , Công tước cùng cô ngoài. Chu Chúc Chúc vô cùng nghi ngờ, cảnh giác Công tước Andre sẽ gì đó nguy hiểm với thế giới bên ngoài, bám sát rời, định bụng giơ cây gậy văn minh lên là sẽ lao đến giữ .

Không ngờ, Công tước Andre an phận suốt quãng đường.

Họ dọc theo đường ray, tàu hỏa đang chạy đến từ xa, Chu Chúc Chúc kéo , nhưng Công tước Andre hề nhúc nhích, ngẩng đầu đoàn tàu xa.

Anh tàu hỏa vì từng tàu cao tốc và tàu xanh cùng Chu Chúc Chúc. Vào thời đại của họ, tàu hỏa nước vẫn xuất hiện, nhưng xem phim tài liệu. Andre vĩ đại thử xem công nghệ tiên tiến của sống rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Loading...