Có lẽ do quá yên tĩnh, tiếng  chuyện ở tầng một  thể truyền rõ ràng lên phía .
Thiên  úp  lan can, thấy hai  đàn ông đang ở chỗ cửa chính.
Một     hành lang bên trong,   vẫn còn thò đầu ngó nghiêng bên ngoài.
 
"Anh Khải, chúng   điểm danh xong , mau rời khỏi đây thôi. Mau  ngoại vi lĩnh vực mà trốn ."
 
"Sợ cái gì chứ, tao  tra  diễn đàn , bây giờ là ban ngày,  nhiều qu/ỷ dị trong tòa nhà   xuất hiện. Chúng   đến ,    gặp  thứ gì đó  giá trị thì . Không    đây   nhặt  một cái bình trong lĩnh vực qu/ỷ dị cấp S mang  ngoài b/án  một triệu . Nếu đúng như , chúng  phát tài !"
 
"Thôi   Khải, đồ  giá trị  dễ nhặt  . Trời sắp tối , chúng    sớm lát nữa sẽ nguy hiểm."
"Mày cứ nhát gan như thế! Rồi  , chúng  chỉ  một vòng ở tầng một thôi,  xong   ngoài  !"
 
Hai  họ chỉ là những  chơi cấp thấp bình thường,  lượng lớn. Mỗi tháng một , trò chơi sinh tồn của họ về cơ bản là  kéo  lĩnh vực qu/ỷ dị cấp D hoặc E. Nhờ sức trẻ và thể lực khá , họ  theo  đông sống sót đến nay, nhưng   năng lực đặc biệt  đạo cụ cao cấp nào.
 
Lần   kéo  lĩnh vực qu/ỷ dị cấp S, hai  trốn chui trốn lủi suốt đêm, may mắn sống sót.
 sự may mắn ,  đến lúc kết thúc.
 
Vẻ ngoài quá đỗi yên tĩnh của Tòa nhà chữ Điền   giảm đáng kể sự cảnh giác của Anh Khải. Hắn  bước  tòa nhà  thấy q/uỷ dị nào, tỏ  thoải mái hơn nhiều.
Ban đầu   chỉ  ở cửa phòng tầng một   bên trong,  nhanh,   lấy hết can đảm bước  trong.
 
Người đàn ông   ở cửa  ngừng thúc giục    .
"Giục giục giục, giục cái gì mà giục,  ngay đây!"
Khoảng hai, ba phút , Anh Khải bước  với vẻ mặt cực kỳ mừng rỡ, giơ vật trong tay lên.
 
"Thành, mày xem đây   là đạo cụ cao cấp ! Tao thấy  diễn đàn  loại đạo cụ ngọc bội chữ Phật ,  thể b/án  năm triệu!"
Thành tử mặt trắng bệch lùi  hai bước. Cái mà Anh Khải đang cầm  tay   là đạo cụ ngọc bội nào, rõ ràng chỉ là một cái remote TV kiểu cũ bình thường.
Hơn nữa—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-115-3.html.]
 
"Anh... Anh Khải,  mắt ..." Thành tử  thấy hai bàn tay thô ráp, già nua đang che mắt Anh Khải, cổ họng khò khè cố gắng thốt  lời nhắc nhở.
Anh Khải     thấy lời   . Bây giờ   cũng   thấy bất kỳ âm thanh nào, chỉ đắm chìm trong sự vui sướng tột độ.
 
"Trong phòng còn mấy cái ngọc bội nữa, tao phát tài ! Tao sắp phát tài !" Hắn   xong,      căn phòng đó.
Thành tử  thể chịu đựng  nữa,  đầu bỏ chạy.
 
Lúc , Thiên,    thấy họ từ  lầu,   xuống. Cô bé xuống đến tầng một,  lúc thấy một  đàn ông chui  phòng, một  đàn ông  lưng bỏ chạy.
Thiên  đến cánh cửa  đàn ông  , gõ cửa, bên trong   tiếng động.
 
Cô bé  vặn tay nắm cửa. Ban đầu  chút kháng cự, nhưng  khi cô bé vặn hai, ba cái, tay nắm cửa bỗng lỏng , cô bé dễ dàng đẩy cửa bước .
"Ơ,   ai?" Thiên tò mò tìm kiếm một vòng trong phòng, nhưng  tìm thấy  đàn ông  bước .
 
Căn phòng   sắp xếp gọn gàng, phòng khách nhỏ  sofa gỗ, tủ TV và bàn ,  bàn   l/ót miếng đan.
Một chiếc TV đặt đối diện.
 
Thiên thấy TV thì  xem,  tới bật TV lên.
 cô bé  bật TV, chiếc TV "tách" một tiếng   tắt . Thiên nghi hoặc "hửm" một tiếng,  bật lên.
 
Lại  tắt, cô bé  bật lên. editor: bemeobosua. Sau vài  qua  như , chiếc TV cuối cùng cũng  tự động tắt nữa.
Thiên cầm chiếc remote  bàn ,  xuống sofa.
 
Trên TV đang chiếu tuồng Quảng Đông, Thiên   hiểu, ấn loạn remote  chuyển kênh.
Trong khi ấn remote, cô bé dường như  thấy tiếng ho của  già ở bên cạnh.