116. Kỳ Nhân 6
 
Trong lĩnh vực Kỳ nhân, nơi ban ngày chỉ kéo dài bốn tiếng, tốc độ chuyển dịch của ánh sáng  nhanh. Khi Thiên  thức dậy và  khỏi phòng, ánh sáng vẫn còn chiếu  tòa nhà bên trái. Chỉ xem TV một lát, ánh sáng  chuyển xiên sang bên , còn các căn phòng ở tầng một thì tối sầm từ sớm vì   ánh sáng.
 
Nhận thấy ánh sáng mờ , Thiên  thắc mắc,   bụng . Cô bé nhớ  mới thức dậy  lâu,  ăn sáng, cũng  ăn trưa, nhưng  đói,  trời  nhanh tối đến ?
Cô bé đặt remote xuống, nhảy khỏi ghế sofa,    khỏi cánh cửa vẫn luôn mở to. Tòa nhà tối  khiến cô bé  cảm thấy  đáng sợ.
 
Lúc , các phòng đều  bật đèn. Cô bé cố gắng leo lên lầu,   khỏi cầu thang ở tầng ba, ánh hoàng hôn màu cam  ùa  mắt.
Hoàng hôn bao phủ lên lan can, hành lang, cửa   và cửa sổ của tòa nhà, khoác lên nó một lớp màng lọc màu vàng úa mang tên thời gian.  ánh hoàng hôn ngắn ngủi  thoáng chốc  biến mất, tia sáng cuối cùng  nuốt chửng, bóng đêm buông xuống.
 
Lúc , các căn phòng trong tòa nhà mới bắt đầu  lượt sáng đèn. Thiên leo lên đến tầng bốn, cô bé nhớ    từ phòng 414,   phòng  chạy về phía 414.
Các phòng 401, 402 cô bé  ngang qua đều  đèn sáng, bên trong còn  tiếng nước chảy và tiếng bát đũa lách cách, Thiên  kìm  tò mò  .
 
Cô bé chỉ    hai cái,   một đôi tay bế bổng lên. Thiên  đầu   thấy Kỳ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-116-1.html.]
Kỳ nhân ôm cô bé ch/ặt trong lòng, đưa cô bé trở về phòng 414, và đưa cô bé  căn phòng  nhiều em bé sơ sinh. editor: bemeobosua. Thiên dùng hai tay vén mái tóc dài của Kỳ nhân lên, để lộ khuôn mặt cô . Hôm nay Thiên  soi gương  lâu, x/ác nhận  và cô  trông  giống .
 
Qua vài  kinh nghiệm, Thiên    nào trông  giống  chính là bố của cô bé,   trông  giống cô bé bây giờ, chính là .
"Dì là  của con ?" Kỳ nhân đặt đầu cô bé tựa  cằm , dùng tay vuốt ve lưng cô bé. Thiên ngẩng đầu cọ cọ  cằm cô , tự  x/ác nhận  phận   của cô  trong lòng.
 
"Sao    gì?" Kỳ nhân vẫn từ từ vuốt ve lưng cô bé. Thiên đoán,     lẽ   .
Cô bé ngẩng đầu,  với Kỳ nhân: "Mẹ ơi, đây là nhà của chúng  ? Sao   giường,   ghế sofa, cũng   nhà vệ sinh ?" 
Thiên chợt nhớ , hôm nay cô bé  những  ăn cơm, mà còn   vệ sinh nữa.
 
Cô bé quệt tay lên má,  thấy những vệt đỏ đỏ đen đen  tay,  : "Con  rửa mặt,  dẫn con  rửa mặt."
Kỳ nhân lắng  giọng  mềm mại, non nớt của cô bé,  bế cô bé lên rời khỏi 414,   thẳng  phòng 413 gần đó.
 
Phòng 413  diện tích gần bằng 414, bên trong đặt bốn chiếc giường tầng bằng sắt, c/hiếm hết  gian nhỏ hẹp. Trên những chiếc giường tầng chất đầy chăn mền vặn xoắn    dọn dẹp, gầm giường nhét đầy rác và giày dép dính bẩn. Trên tường dán vài tấm áp phích phai màu  là phụ nữ khoe chân.
 
Nhà vệ sinh chật hẹp  một mùi lạ, bồn rửa mặt chất chồng hơn chục chiếc khăn tắm vắt bừa bãi, cốc súc miệng, bàn chải, sữa tắm chồng chất lộn xộn, hầu hết  kết dính  với .
Thiên   chiếc gương đầy vết bẩn và mặt bồn rửa, vòi nước bám đầy cặn vôi, lắc đầu, ôm cổ  : "Con   rửa mặt ở đây."