Ở  sân tầng một  hai luống rau,  xây bằng gạch đỏ, bên trong mọc những cây rau nhỏ xanh tươi.
Thiên nhớ  những luống rau  từng trồng với bố Đồng, cô bé bước  luống rau và nhổ  hơn nửa  cây.
 
"Bây giờ  sẽ  món bắp cải xé tay," Thiên  với vẻ mặt  nghiêm túc khi cầm  tay những cây rau cải nhỏ,   lệnh cho những đứa em trai em gái đang bò lung tung  yên.
"Ngồi yên hết! Không lát nữa   chia rau cho!"
 
Những em bé sơ sinh   đ/ánh cho khuất phục liền  ngoan. Thiên hài lòng tiếp tục "nấu ăn". Chỉ  điều, nước chảy  khi cô bé xé rau cải   màu đỏ.
Cô bé  thắc mắc một chút,  quyết định gọi chúng là rau đỏ.
 
Thiên đặt bát  mặt từng em bé sơ sinh,   lượt bỏ những vụn rau cải  x/é  bát của chúng,  đó cho thêm những cánh hoa giấy hái cùng về để  gia vị.
"Xong , món ăn   xong, bây giờ chúng   thể ăn." Thiên cầm bát lên, giả vờ ăn một miếng lớn.
 
Cả đám em bé sơ sinh  tò mò  bát  bắt đầu ăn thật. Những chiếc răng sữa nhỏ xíu, s/ắc n/họn của chúng nhai rau cải và hoa giấy. Thiên cảm thấy hình như  thấy nhiều tiếng kêu la vụn vặt nhưng   phát  từ , cô bé ngơ ngác liên tục ngó nghiêng.
Cô bé nhớ  điều gì đó, bèn ngăn các em .
 
"Khoan , chúng   rót rượu uống mà."
Cô bé  chạy  kéo về một bình nước lớn, rót cho mỗi đứa một phần,  còn dặn dò những em bé  ngoan, động đậy lung tung: "Chưa  uống vội,  đợi chúng  cùng uống."
 
"Chúng  còn  cụng ly nữa,  ."
Những em bé sơ sinh  giữ  cốc,   đó  lộn xộn cả xung quanh, bát đĩa  đổ ngổn ngang và rau cải vương vãi khắp sàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-119-2.html.]
Kỳ nhân trở về thì  thấy cảnh tượng .
 
"Tử cung" (phòng trẻ) của cô  hỗn loạn  từng thấy.
Thiên  thấy bóng dáng ,   xuống đất, lập tức chỉ  một em bé sơ sinh vẫn đang gặm bát: "Là chúng nó   lời, con đang nấu cơm cho chúng nó mà."
 
Khi   bế lên, Thiên còn tưởng  sẽ  đ/ánh đòn. Cô bé  rằng  nhà cửa bừa bộn sẽ  đ/ánh  m/ông, ít nhất cũng  m/ắng.
   Kỳ nhân   hề đ/ánh cô bé, càng  mắ/ng, vì    .
 
Thiên cảm thấy bụng    Kỳ nhân sờ hai cái,  xoa xoa. Chỗ đó lép kẹp.
Thiên   ăn gì từ nãy đến giờ, nhưng cô bé  thấy đói, mãi cho đến sáng nay thức dậy, cô bé mới chợt thấy  đói, nên mới nhớ  trò chơi nấu ăn.
 
 nếu đói thì  ăn gì đây? Thiên  tìm khắp nơi ,   đồ ăn ở đây, những căn phòng  cũng  .
Kỳ nhân  khi sờ bụng con, kéo áo ng/ực xuống.
 
Thiên nhận   định cho  ăn gì, vì  đây cô  cũng từng cố gắng cho cô bé ăn.
Thiên giãy giụa, vặn vẹo: "Con lớn ,   b/ú sữa,  hổ lắm!"
 
     nổi giận khi cô bé  nhà cửa rối tung,     hề nuông chiều cô bé. Bất kể cô bé giãy giụa thế nào,  vẫn  đủ tay để giữ chặt cô bé , giữ cho cô bé ngoan ngoãn  yên.
Thiên cũng  hiểu  một điều: Thứ   con ăn,  ăn cũng  ăn.