Tiếng  của Thiên lập tức dừng , đôi chân ngắn cũn chạy nhanh  ngoài, nhảy xuống bậc thang,  đầu gọi : 
"Mẹ ơi,  đây!" 
"Mẹ mau lên!"
Kỳ nhân  động đậy. Thiên  xổm  đất gọi,    phịch xuống, miệng thút thít, hai chân đạp loạn xạ  đất: "Mẹ  cùng con !"
 
Không ngờ Kỳ nhân   lưng  thẳng lên lầu. Thiên ngay lập tức kéo dài tiếng ,  nhanh nhẹn bò dậy khỏi mặt đất,    chạy đuổi theo cô .
Mặt đất  chân tòa nhà dường như rung chuyển. Thiên đang chạy,  chấn động  loạng choạng ngã về phía , nhưng  kịp ngã   một cánh tay  lưng Kỳ nhân đỡ lấy.
 
Bàn tay sơn móng màu xanh nhấc em  lên, đặt  lòng.
Kỳ nhân ôm đứa trẻ đang thút thít  lên lầu. Trong quá trình đó, sàn nhà và cầu thang đều rung động một cách tinh vi. Thiên đột nhiên thấy  một chỗ lồi   tường,  nhanh chóng trượt lên , giống như một đoạn ruột đang nhu động vận chuyển thức ăn.
Em  quên cả , tò mò ngẩng đầu .
 
Lúc , tiệm tạp hóa nhỏ  phố đang chìm xuống,  mặt đất nuốt chửng, để  một cái hố trống như răng sứt tại chỗ.
Và Tòa nhà chữ Điền đột nhiên  thêm tầng thứ bảy. Tầng bảy  trống rỗng, chỉ  một tiệm tạp hóa nhỏ ch/iếm diện tích của vài căn phòng.
 
Kỳ nhân ôm đứa trẻ  đến tầng sáu. Thiên  đây là tầng cao nhất, em  cũng từng lên đây chơi.  giờ đây, tầng sáu  thêm một cầu thang dẫn lên . Bước lên, Thiên  thấy ngay tiệm tạp hóa nhỏ ở tầng bảy.
Em  mở to mắt,  hét lên đầy phấn khích.
 
Tiệm tạp hóa nhỏ    bê cả về nhà !
Thiên ngay lập tức biến thành bà chủ nhỏ của siêu thị.
Vừa  đặt xuống, Thiên  lao  tiệm tạp hóa nhỏ, chạy một vòng   chạy ,  lớn quanh Kỳ nhân.
 
Mặt trẻ con như trời tháng sáu,   đổi là  đổi. Khuôn mặt   còn nhăn nhó vì , giờ đây như một bông hoa hướng dương rực rỡ.
Khuôn mặt tròn lắc lư,  những lời ngọt ngào: "Mẹ ơi, con thích  lắm nha!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-127-3.html.]
"Mẹ  thật!"
 
Tầng  chính là siêu thị nhỏ, Thiên trở nên cực kỳ thích chạy lên lầu. Thỉnh thoảng em   mang đồ ăn vặt, nước uống từ  lầu xuống. Em   bao giờ  nhiều sức để leo lầu như .
 
Hôm đó em    xuống lầu, một tay cầm một quả trứng, túi váy bên trái bên  cũng phồng lên, để lộ hình dáng quả trứng.
"Mẹ, , ..." Em  gọi  ngừng.
 
Chạy  phòng, nhảy bổ lên  Kỳ nhân đang ngủ, giơ quả trứng cho cô  xem: "Mẹ ơi,  cơm chiên trứng cho con!"
"Mẹ ơi, con  ăn cơm,  ăn cơm chiên trứng!"
 
"Mẹ ơi,    cơm chiên trứng ?"
"Phải là loại cơm chiên trứng đen đen đó nha, đừng  loại trắng."
Kỳ nhân cuối cùng cũng  em   cho tỉnh giấc. editor: bemeobosua. Thiên kéo lê   chậm chạp, thậm chí còn   dùng khả năng dịch chuyển tức thời,  xuống cầu thang, đến tầng một.
 
Đứa trẻ kéo bao gạo  khỏi tủ, thậm chí còn nhặt một cái lòng nồi cơm điện cũ kỹ, nhỏ bé nhưng  rửa  sạch  bàn,  với : "Phải dùng cái  đong gạo, đổ nước ,  nấu cơm."
 
Kỳ nhân cầm lòng nồi cơm điện  đứa trẻ cố nhét  tay,  khuôn mặt đầy mong đợi của em .
"Còn  nồi nữa, xào rau ở đây nè, cho dầu , cho muối nữa!" Thiên trèo lên chiếc ghế đẩu nhỏ mà Trần Thái Linh  đặc biệt đặt bên cạnh, dạy  cách dùng dụng cụ nấu ăn.
 
Em    Trần Thái Linh      nhiều  về cách .
Kỳ nhân  chằm chằm  căn bếp  một lúc lâu,  mới bắt đầu nấu ăn với động tác vụng về.
 
Thiên nhiệt tình tựa s/át  chân : "Mẹ ơi,   con cũng sẽ nấu cơm cho  ăn."